Quỷ Môn Độc Thánh

Chương 346




Chương 346

Mặc dù anh đã từng ăn rất nhiều món ăn do đầu bếp hàng đầu chế biến, cũng từng ăn ở rất nhiều nhà hàng cao cấp, nhưng so với mùi vị món ăn do Thư Uyển Nhi nấu thì đúng là rác rưởi.

Sau khi nhận được tán thưởng của Diệp Viễn, trên mặt Thư Uyển Nhi liền lộ ra nụ cười mừng rỡ.

“Cô cũng ngồi xuống ăn chung đi!”

Thư Uyển Nhi vội vàng nói: “Anh Diệp, tôi phải phục vụ anh ăn cơm, chờ anh ăn xong thì tôi ăn!”

Lời này khiến Diệp Viễn hơi nhíu mày.

Buổi tối, thật ra Diệp Viễn cũng nghĩ thông rồi, nếu Thư Uyển Nhi muốn ở lại bên cạnh mình.

Vậy thì anh tuyệt đối sẽ không để Thư Uyển Nhi có đống quy tắc lộn xộn kia.

Anh cũng không muốn để Thư Uyển Nhi trở thành nô lệ của mình.

Anh cảm thấy cần phải cố gắng nói chuyện với Thư Uyển Nhi.

“Uyển Nhi, cô thật sự muốn ở bên cạnh tôi, trở thành vợ của tôi sao?”

“Đúng vậy thưa anh!”, Thư Uyển Nhi trả lời.

“Vậy được, nếu đã muốn làm vợ tôi, vậy thì tất cả đều phải nghe lời tôi đúng không? Theo quy tắc của tôi?”

“Đương nhiên rồi!”

“Tốt lắm, nếu đã nghe tôi, vậy thì bây giờ cô ngồi xuống cùng tôi ăn cơm!”

Thư Uyển Nhi vội vàng lắc đầu: “Không được, mẹ tôi từng nói…”

Chỉ là lời Thư Uyển Nhi còn chưa nói hết đã bị Diệp Viễn cắt đứt.

“Tôi nói rồi, nếu cô muốn ở lại bên cạnh tôi, vậy tất cả đều phải theo quy tắc của tôi, nếu như cô không tuân theo, vậy bây giờ cô có thể đi được rồi!”

Nghe thấy Diệp Viễn dường như có phần tức giận, sắc mặt Thư Uyển Nhi lập tức bị dọa cho trắng bệch.

Cô ta luôn miệng nói xin lỗi: “Anh Diệp, tôi sai rồi!”

“Biết sai rồi hả, còn không mau ngồi xuống ăn cơm!”

Thư Uyển Nhi vội vàng gật đầu, khôn khéo ngồi bên cạnh Diệp Viễn.

“Đúng rồi, tốt lắm, ăn cơm thôi!”

Nói xong, Diệp Viễn đưa cho Thư Uyển Nhi một đôi đũa, còn mình bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Thư Uyển Nhi thì gắp thức ăn giúp Diệp Viễn, còn mình lại thỉnh thoảng dè dặt ăn một miếng.

Cảnh này khiến cho Diệp Viễn hiểu ra, muốn thay đổi những tư tưởng phong kiến ăn sâu trong lòng Thư Uyển Nhi, e rằng phải cần một khoảng thời gian rất dài.

Lúc ăn cơm, Diệp Viễn cũng phổ cập cho Thư Uyển Nhi một chút quy tắc của anh.

Nói là quy tắc, thật ra chính là không có những quy tắc lộn xộn kia.

Một tiếng sau.

Cuối cùng Diệp Viễn đã ăn uống no đủ, lúc Thư Uyển Nhi chuẩn bị thu dọn bát đũa thì Diệp Viễn lại ngăn cản cô ta.

“Không cần quan tâm mấy thứ này, đi thôi, tôi dẫn cô đi tiếp xúc thêm với thế giới bên ngoài, nếu cô muốn đi theo tôi, vậy về sau phải quen với thế giới bên ngoài kia”.