“Một trăm triệu năm trăm ngàn!”
Lúc này, Diệp Viễn lại kêu giá.
“Thiếu chủ, người này có phải người lấy được cuộn da dê còn lại không?”, mỹ nữ bên cạnh vô cùng kích động hỏi.
“Chắc vậy!”
Cậu Vu gật đầu chắc nịch.
“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?”, mỹ nữ hỏi.
“Tiếp tục tăng giá!”
“Hai trăm triệu!”
Khi giá hai trăm triệu xuất hiện, rất nhiều người ở đây mất đi hứng thú đấu giá.
Dù sao thì hai trăm triệu cũng không phải con số nhỏ, hơn nữa bọn họ cũng chưa chắc cho dù thật sự đấu giá được cuộn da dê, liệu bọn họ có năng lực tìm thấy động phủ của cường giả đỉnh phong kia hay không.
Hơn nữa, cuộn da dê rõ ràng không trọn vẹn, dù đấu giá được cuộn da dê này, nhưng cũng chưa chắn có thể tìm thấy hai tấm còn lại.
“Hai trăm triệu, khách quý phòng VIP số hai ra giá hai trăm triệu, có ai tăng giá không?”
Lúc này, giọng nói kích động của thầy đấu giá truyền tới, ông ta nhìn xung quanh.
Nhưng phát hiện không có ai mở miệng đấu giá.
“Hai trăm triệu năm trăm ngàn!”
Lúc này, giọng nói của Diệp Viễn lại một lần nữa truyền tới.
Thầy đấu giá lập tức kích động hô to.
“Hai trăm triệu năm trăm ngàn, khách quý của phòng VIP số một ra giá hai trăm triệu năm trăm ngàn, còn có ai trả giá cao hơn số tiền này không!”
Nhưng vẫn không có bất kỳ ai tăng giá, tất cả mọi người đều im lặng không nói.
“Ba trăm triệu!”
Lúc này, đám người cậu Vu lại một lần nữa kêu một cái giá trên trời.
“Ba trăm triệu năm trăm ngàn!”
Diệp Viễn lại ra giá.
“Năm trăm triệu!”
Đám người cậu Vu lần này nâng giá lên năm trăm triệu.
Mà sau khi đám người cậu Vu hét giá này ra, Diệp Viễn lại không lên tiếng.
“Năm trăm triệu, khách quý phòng VIP số hai ra giá năm trăm triệu, có ai tăng giá hay không!”
Thầy đấu giá gân giọng hét lên đầy kích động, nhìn về phía phòng VIP Diệp Viễn đang ở trong đó.
Đáng tiếc, trong phòng VIP vẫn không có bất kỳ giọng nói nào truyền ra.
Diệp Viễn không tăng giá, điều này khiến sắc mặt đám người cậu Vu lập tức thay đổi.
Thấy Diệp Viễn vẫn không mở miệng, thầy đấu giá bắt đầu đếm ngược.
“Năm trăm triệu lần thứ nhất!”
“Năm trăm triệu lần thứ hai!”
Nhưng vẫn không có ai tăng giá, phòng VIP của Diệp Viễn vẫn im lặng.
Cuối cùng, thầy đấu giá gõ búa.
“Chúc mừng khách quý phòng VIP số hai, đấu giá thành công món đồ cuối cùng với giá năm trăm triệu!”
“Đồ khốn!”
Lời đại sư đấu giá vừa dứt, cậu Vu hung hăng đập tay xuống bàn, vẻ mặt phẫn nộ.
Anh ta biết rõ mình đã bị Diệp Viễn đùa giỡn.
Diệp Viễn vốn không muốn đấu giá cuộn da dê này, đây chỉ là để trả thù đấu giá cỏ Hạm Linh lúc trước.
Nghĩ đến đám người cậu Vu, Diệp Viễn quả thật không có ý muốn cuộn da dê giả này, anh cố ý tăng giá.
Chính là để trả thù đám người cậu Vu cố ý tăng giá trước đó.
“Công tử, để tôi đi giết tên khốn đó”.
Hai mỹ nữ bên cạnh cậu Vu mặt đầy phẫn nộ.
“Không cần ra tay ngay, ở đây đông người, chờ sau khi kết thúc, bắt tên khốn đó cho tôi”, sắc mặt cậu Vu u ám nói.
“Dạ!”
Rất nhanh đã có người hầu mang món đồ đấu giá đến, cậu Vu nghiến răng nghiến lợi quẹt thẻ.
Vốn dĩ anh ta định nhờ cuộn da dê giả để dẫn dụ người giành được cuộn da dê trước đó, nhưng kết quả không ngờ cuối cùng lại bị người ta đùa giỡn, còn khiến anh ta tổn thất oan năm trăm triệu.
Mà cùng lúc đó, phòng VIP cách vách, Diệp Viễn cũng đã lấy được cỏ Hạm Linh mình cần.
Đấu giá kết thúc, Diệp Viễn cũng không ở lại lâu.
Anh dẫn đám người Thẩm Tiểu Tiểu rời khỏi phòng đấu giá.
Sau khi rời khỏi phòng đấu giá, đám người Thẩm Tiểu Tiểu còn muốn mời Diệp Viễn ăn cơm, nhưng anh lại từ chối ý tốt của mấy người.
Tạm biệt đám người Thẩm Tiểu Tiểu, Diệp Viễn chậm rãi đi về phía khách sạn.
Khi đến một mảnh đất vắng vẻ, Diệp Viễn đột nhiên dừng bước.
Anh từ từ xoay người, nhàn nhạt nói vọng lại phía sau lưng.
“Mấy vị, đi theo lâu như vậy, chắc cũng mệt rồi!”
Lời Diệp Viễn vừa dứt, xung quanh anh liền xuất hiện sáu bóng người xinh đẹp.
Bao vây Diệp Viễn.
Diệp Viễn quét mắt nhìn, phát hiện toàn thân sáu người này nội khí dâng trào, tất cả đều là cấp bậc Đại Tông Sư, hơn nữa sáu người đều là mỹ nữ tuyệt sắc..