Quy Lai (Trở Về) - Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

Chương 232: Phiên ngoại Thương Lục (2) (H)




Edit: Eirlys

Beta: Ami

Ngoài cửa sổ sấm đánh ầm ầm, mưa vẫn to như trút nước nhưng không hề ảnh hưởng đến hai người đang môi lưỡi quấn quýt ở trong phòng.

Hai thân thể nóng bừng dính chặt vào nhau, không một kẽ hở. Dù cách hai lớp vải nhưng Triệu Ngu vẫn có thể cảm nhận được giữa hai chân Thương Lục đã nổi lên phản ứng.

Cô mặc áo choàng tắm của anh, dây lưng thắt lỏng lẻo bên hông, chỉ cần anh đưa tay kéo nhẹ một cái là thân thể cô đã có thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hiện ra trước mặt anh.

Nhưng đến khi không kìm lòng nổi chạm tới nút thắt thì anh lại không làm gì nữa, chỉ buông môi cô ra thở gấp và nói: “Có được không?”

Ôm hôn thắm thiết cả buổi, hô hấp Triệu Ngu còn hỗn loạn hơn anh nhiều, hơi nóng từ miệng phả hết lên cằm anh.

Mặt đối mặt trong chốc lát, cô cắn môi, lắc đầu: “Em vẫn chưa chuẩn bị (tinh thần) xong.”

Thương Lục lập tức buông lỏng tay, chống đầu gối xuống sofa, chậm rãi từ trêи người cô đứng dậy rồi đưa tay kéo cô dậy và sửa sang lại cổ áo có hơi chút xốc xếch cho cô.

Từ hôm tự sát cho đến giờ thì tình trạng của cô vẫn chưa tốt lắm, hiển nhiên là vẫn chưa có hứng thú với phương diện này. Trong tình huống này thì anh tuyệt đối không thể cưỡng ép cô.

Hạ mắt nhìn áo choàng tắm bị vật giữa hai chân anh chọc lên cao, Triệu Ngu không khỏi cười thầm, trượt người xuống ngồi xổm trước mặt anh.

Biết được cô định làm gì, Thương Lục nhanh chóng đưa tay ngăn lại: “Không cần đâu, đợi lát nữa là ổn thôi.”

Anh cho rằng cô không muốn làm nhưng nhìn anh như vậy thì lại không nỡ, vì thế mới ép bản thân dùng miệng giúp anh.

Triệu Ngu cuối cùng không nhịn được mà cười thành tiếng: “Chẳng phải anh hiểu em nhất sao? Kể cả em nói thật hay nói dối anh cũng không phân biệt được?”

Thấy vẻ mặt hào hứng của cô, Thương Lục không khỏi cười một tiếng: “Bây giờ thì anh biết rồi.”

Triệu Ngu chậm rãi cởi nút thắt bên hông anh ra, bên trong không mặc cái gì cả. Vật đang phấn chấn bừng bừng kia liền đập vào mắt cô, ở trong tầm mắt cô run nhẹ một cái.

Cô không do dự nắm lấy, dùng cả bàn tay và ngón tay bao trọn thân gậy mà vuốt ve lên xuống: “Thật ra làm ở quán cà phê hôm trước cũng được.”

Cô đang nói tới lần mà anh dẫn cô tới xem quán cà phê, cô đã chủ động hôn anh.



Lúc ấy hai người ở trêи tầng hai không một bóng người hôn đến mức trời đất quay cuồng, cô cũng nhạy bén phát hiện ra anh đã cứng. Nếu phải làm thì cô chắc chắn sẽ không từ chối nhưng anh lại kìm nén.

Móng tay cọ xát nhẹ nhàng với quy đầu mẫn cảm của anh, cô cười ranh mãnh: “Anh hối hận rồi?”

Cảm xúc dồn nén bao ngày nay bỗng chốc cạn sạch, Thương Lục lại cong khóe môi nhìn cô và cười.

Kɧօα"ϊ cảm trêи thân thể vẫn không ngừng truyền đến, nhưng nhìn cô sinh động như vậy thì dù không được chạm vào cô anh vẫn thấy vui mừng.

Triệu Ngu đắc ý nhìn anh, cúi đầu há miệng, vươn lưỡi ra ɭϊếʍ trêи quy đầu cực khủng một cái. Thấy anh rùng mình, cô lại từ từ ngậm lấy cả cây, không nhẹ không mạnh mà ɭϊếʍ mυ"t̼.

Hai tay Thương Lục đặt trêи đầu gối, ngón tay nắm chặt, bụng và hai chân đều căng cứng, đôi mắt dán chặt vào miệng nhỏ lúc đóng lúc mở của cô, ngực anh càng thêm phập phồng mạnh mẽ.

Nghe hơi thở dồn dập của anh, Triệu Ngu há miệng đến mức to nhất, ngậm vào càng sâu, đồng thời hàm răng cũng phụ giúp cái lưỡi cọ tới cọ lui, tay thì lại xoa nắn cặp trứng dái đầy đặn.

“Đủ rồi.” Giọng nói Thương Lục khàn khàn mang theo chút run rẩy, anh duỗi tay nâng cằm cô lên, cố gắng rút ƈôи ȶɦϊ.t từ trong miệng cô ra.

Anh sợ nếu tiếp tục thì anh sẽ bắn ở trong miệng cô mất.

Để cô ngồi trêи đùi mình, anh không chê mà hôn lấy môi cô, thưởng thức hương vị thuộc về riêng mình. Đầu ngón tay chạm tới eo cô, áo choàng tắm liền tản ra hai bên.

Tay trái bao trọn bộ ngực lộ ra bên ngoài, tay phải men xuống tiểu huyệt trần trụi của cô. Thương Lục quấn lấy môi cô chơi đùa hồi lâu xong ngừng lại bên tai cô nhỏ giọng nói: “Chuẩn bị xong hết rồi?”

Tay anh vừa mới chạm vào tiểu huyệt thì đã thấy ướt nhẹp. Bây giờ chỉ cần xoa nhẹ vài cái là mật dịch lại càng chảy ra nhiều hơn.

Cô cũng không xấu hổ né tránh mà cười nhìn anh: “Lúc bị anh đè xuống sofa em đã ướt.”

Anh thích cô trung thực, thích thái độ thản nhiên này của cô.

Ngậm lấy vành tai xinh xắn mυ"t̼ mυ"t̼, hai tay anh nâng môиɠ cô lên để cắm vào, đỡ ƈôи ȶɦϊ.t căng cứng nhẹ nhàng cọ xát miệng huyệt ướt át của cô: “Vậy anh vào nhé?”

Hai tay ôm lấy cổ anh, Triệu Ngu lấy chân đỡ rồi lắc môиɠ, dùng hành động thực tế cho anh biết câu trả lời.

Lâu rồi chưa làm, thân thể của cô vô cùng nhạy cảm. Chỉ mới nuốt được đỉnh đầu mà huyệt thịt non mềm đã không chịu được mà quấn chặt lấy anh, ép anh phải thở hắt hai lần.



Anh bất đắc dĩ cười khẽ bên tai cô: “Em nhất định cứ phải bắt anh mất mặt sao?”

Giọng nói trầm thấp lại hơi khàn càng tăng phần gợi cảm khiến trong lòng cô ngứa ngáy.

Cô cũng cười: “Vậy anh cứ bắn, em sẽ giả vờ không biết.”

Ý cười trêи mặt anh càng sâu, cúi đầu hôn cô đồng thời nắm môиɠ cô giúp ấn cô xuống, cả ƈôи ȶɦϊ.t thô dài liền nhanh chóng chui vào tiểu huyệt.

Cô không nhịn được mà kêu một tiếng, răng suýt chút nữa cắn phải lưỡi anh. Anh nhân cơ hội ɭϊếʍ hàm trêи của cô một vòng xong lại quấn lấy lưỡi cô trêu đùa.

ƈôи ȶɦϊ.t dính chặt vào tiểu huyệt thư giãn chút ít, hai người ăn ý di chuyển từng người một. Anh đâm lên trêи, cô vặn eo phun ra nuốt vào, ƈôи ȶɦϊ.t thô to đâm đến chỗ sâu nhất lại rút ra một nửa, tiện đà lại nhấp vào hoa tâm lần nữa, phối hợp ăn ý đến mức không thể chê vào đâu được.

Hoa huyệt bị kéo căng vừa tê vừa ngứa, từng đợt va chạm đều có thể mang lại kɧօα"ϊ cảm ngập trời. Thỉnh thoảng anh rút toàn bộ ƈôи ȶɦϊ.t ra để quy đầu ướt nhẹp cọ xát với âm đế cương cứng của cô, kϊƈɦ thích cô run lên từng đợt. Kết quả chính là anh còn chưa có dấu hiệu bắn tinh mà cô đã run rẩy nằm trong ngực anh lên cơn cao trào.

Anh mang theo chút đắc ý, cố ý chọc vào bên trong cô: “Anh sẽ giả vờ như không biết.”

Triệu Ngu khép hai chân lại kẹp chặt anh, cú thúc này làm hoa huyệt mới vừa trải qua cao trào càng cảm thấy tê mỏi, khiến cô không nhịn được mà rêи lên một tiếng.

Thương Lục không ngừng cố gắng, đổi một tư thế sâu hơn đâm chọc vài cái trong hoa huyệt, nghe tiếng cô rêи rỉ xin tha mới rút ƈôи ȶɦϊ.t ra một chút rồi lại tiếp tục chậm rãi mà dịu dàng đâm vào.

Cô ưỡn người ra phía sau, bộ ngực theo nhịp điệu bên dưới mà không ngừng nảy lên, hết cái này đến cái khác cọ xát với khuôn ngực trần trụi của anh.

Lửa ɖu͙ƈ càng đốt càng mạnh, anh nắm chặt eo cô, vùi đầu vào bộ ngực mềm mại của cô. Mυ"t̼ một đường từ dưới lên tới đỉnh rồi ngậm viên đậu kia vào và dùng sức ɭϊếʍ mυ"t̼ làm cho nơi đó không ngừng phát ra âm thanh mờ ám.

Đến phút cuối, Triệu Ngu vẫn không rõ là cố ý hay vô tình mà cả hai người cùng lúc cao trào. Cả quá trình này đều là anh di chuyển, cô cũng chẳng cảm thấy mệt nhưng vẫn hơi thở dốc, lời biếng ngã vào lòng anh, mặc anh hôn lên trán.

Anh hỏi: “Em còn nhớ đã hứa với anh cái gì chứ?”

Cùng anh đi du lịch một tháng, sao cô không nhớ cho được?

Triệu Ngu vẫn nằm trong lòng anh: “Anh không biết lúc đấy em chỉ hứa cho có thôi sao?”

Lúc đó đến cả việc tiếp tục sống cô còn chẳng nghĩ tới thì càng không nói đến vấn đề này.

“Anh biết, nhưng anh vẫn sẽ tin.” Rũ mắt nhìn vào mắt cô, anh hỏi: “Vậy em có đồng ý thực hiện lời hứa này không?”