Edit: Min
Beta: Thỏ
Trang Diệc Tình có thể nghe ra được, quả thật giọng nói trong đoạn ghi âm là trợ lý riêng Diêu Khiêm của cô ta, cũng đoán được nội dung của bản ghi âm, nhưng cô ta căn bản không phân phó Diêu Khiêm làm chuyện này. Hơn nữa, trước đó Mâu Tam xử lý chuyện kia không tốt nên cô ta đã cho hắn vào sổ đen, nếu có việc gì cần giải quyết thì cũng sẽ không tìm hắn.
Nhưng bây giờ có cả đoạn ghi âm, Trang Diệc Tình không dám chắc Diêu Khiêm không vì sốt ruột lập công mà tự tiện làm chủ thay cô ta, trong lúc nhất thời, cô ta cũng không thể kết luận được chuyện này là thật hay giả.
Nhưng chỉ do dự 2 giây xong Trang Diệc Tình lại bỗng nhiên cười ra tiếng: “Cái này có thể chứng minh được điều gì? Đến video còn làm giả được, thì nói gì đến việc lấy đoạn ghi âm làm chứng?”
Nhìn sự thay đổi biểu cảm trêи mặt Trang Diệc Tình, Hứa Thừa Ngôn cười châm chọc: “Có phải giả hay không, trong lòng cô cũng biết rõ, lần trước tôi giúp cô, lần này, một dao của Triệu Ngu, tôi sẽ đòi lại gấp 10 lần.”
Triệu Ngu.
Trang Diệc Tình im lặng khắc ghi cái tên này trong lòng, cuối cùng nghiêm túc nhìn anh lần nữa: “Tôi nói lại lần nữa, không phải do tôi làm.”
“Tôi cũng nhắc lại lần nữa, cô làm gì với Triệu Ngu, thì tôi sẽ đòi lại gấp 10 lần.”
Trang Diệc Tình cười lạnh một tiếng xong dứt khoát đứng dậy rời đi.
Cô ta quá hiểu loại người như Hứa Thừa Ngôn, vừa không dễ tin người khác, lại vừa tự cao tự đại, một khi anh đã chắc chắn về việc gì đó thì dù có giải thích như thế nào cũng vô ích.
Đi đến cửa, Trang Diệc Tình lại đột nhiên quay đầu và trào phúng nhìn anh: “Hứa Thừa Ngôn, anh là đồ óc heo.”
Sau khi Trang Diệc Tình rời đi, Hứa Thừa Ngôn mới bật đoạn ghi âm lên lần nữa, tỉ mỉ nghe lại, đúng là không có gì khác thường.
Anh còn đặc biệt tìm chuyên gia giám định để kiểm tra, đoạn ghi âm không có dấu vết bị cắt ghép, hơn nữa đối với việc thẩm vấn Mâu Tam, anh cũng tự tin là không có vấn đề gì.
Nhưng từ tối hôm qua đến giờ, anh vẫn cảm thấy có gì đó quái lạ, không thể nói rõ là gì, nhưng chung quy không ổn.
Thậm chí sáng nay trong một khoảnh khắc, trong đầu anh còn hiện lên một suy nghĩ mơ hồ.
Chỉ là do anh đã không ngủ cả đêm, đầu óc choáng váng, những gì hiện lên trước mắt đều là khuôn mặt tái nhợt và đẫm nước mắt của Triệu Ngu, cùng với con dao đỏ đến chói mắt kia, anh căn bản không thể bình tĩnh nổi, cũng không hiểu suy nghĩ mơ hồ thoáng qua đó là gì.
Khi chuẩn bị nghe lại đoạn ghi âm thêm lần nữa thì điện thoại rung lên, là người cha đã về hưu của anh gọi đến.
“Mày còn muốn quậy đến lúc nào hả con? Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, hết hủy hôn lại còn quay qua đối phó với nhà họ Trang, mày muốn cho mọi người biết nhà họ Hứa chúng ta thất tín bội nghĩa sao? Mặt mũi của nhà họ Hứa bị mày ném đi đâu rồi? Ta nói cho mày biết, điều quan trọng nhất trong giới kinh doanh là hai chữ danh dự, bây giờ mày….”
Đẩy điện thoại ra xa, Hứa Thừa Ngôn mất kiên nhẫn ngoáy lỗ tai rồi chậm rãi nói: “Không phải từ nhỏ cha đã dạy con, thứ quan trọng nhất trêи thương trường là thực lực sao? Con mất trí nhớ hay cha mất trí nhớ đây?”
Một câu làm đối phương á khẩu không thể trả lời, bên kia trầm mặc một lúc rồi muốn nói gì đó, nhưng anh đã cúp điện thoại.
Dùng thực lực để nói chuyện, đây là tiêu chí của nhà họ Hứa trong suốt nhiều thập kỷ, hiện tại quyền điều hành công ty ở trong tay anh, muốn làm thế nào thì cũng là quyền quyết định của anh, đến cả cha anh cũng không thể can thiệp.
Dựa người vào ghế trầm tư một hồi, trước mắt lại bắt đầu hiện lên gương mặt tái nhợt của Triệu Ngu ở bệnh viện, cả những giọt nước mắt không ngừng lăn xuống của cô, Hứa Thừa Ngôn siết chặt tay, gọi điện thoại rồi đi ra ngoài: “Tiếp tục.”
Trang Diệc Tình vừa đến công ty đã liền lập tức gọi Diêu Khiêm vào văn phòng để hỏi chuyện, cô ta từng hoài nghi có phải vì do mình tin tưởng hắn quá nên khiến hắn dám tiền trảm hậu tấu* hay không, nhưng cô ta cũng tin tưởng rằng, nếu mình ép hỏi, Diêu Khiêm sẽ không dám nói dối.
(*) Tiền trảm hậu tấu: Chém trước báo sau. Ý nói hành động tự ý làm mà không hỏi cấp trêи, tự mình quyết định xong xuôi mới báo cáo lên.
Vậy nên cô ta có thể chắc chắn rằng, đoạn ghi âm đó là giả, có người cố ý vu oan giá họa.
“Triệu Ngu?” Lạnh lùng nhìn Diêu Khiêm bị tra hỏi tới mức không dám thở, Trang Diệc Tình nói: “Tìm người điều tra, rốt cuộc đó là ai.”
Cả ngày nay Trang Diệc Tình vẫn không thể liên lạc với Trang Diệp và Kỷ Tùy, mà Hứa Thừa Ngôn sau khi rút vốn và cổ phần của Y Trình đã bàn bạc kỹ trong hợp đồng lúc trước lại còn làm loạn, giật giây những công ty hợp tác với Lan Tỉ.
Cô biết Hứa Thừa Ngôn là đang muốn dùng hết mọi lực lượng để đối phó với nhà họ Trang, nhưng chỉ bằng một Hứa Thừa Ngôn thì cũng không phải là đả kϊƈɦ chí mạng đối với Lan Tỉ, bọn họ không cần lo lắng nhiều.
Chỉ có điều, Trang Trạch và Trang Như Vân lại có cớ để công kϊƈɦ cô ta, chỉ trích vì cô ta ngầm đắc tội với Hứa Thừa Ngôn nên mới có mầm tai họa như vậy.
Bận rộn bên ngoài cả một ngày, lại chiến đấu với chuyện nhà cả một ngày, cả thể xác và tinh thần của Trang Diệc Tình đều mệt mỏi, cô ta cho rằng mọi thứ đến đây là cùng, thì một đợt sấm khác lại nổ ra.
Sáng sớm hôm sau, sau khi Diêu Khiêm báo cáo với Trang Diệc Tình rằng, nói tạm thời không tra được lai lịch của cô gái nào tên Triệu Ngu thì một người thư ký vội vàng chạy vào báo: “Trang tổng, có chuyện rồi, không hiểu vì sao lại có công ty thu mua chứng khoán giá rẻ báo cáo chúng ta, nói doanh thu và lợi nhuận của chúng ta là giả mạo, báo cáo tài chính cũng là giả.”
Sắc mặt Trang Diệc Tình thay đổi, nhận điện thoại của thư ký xong còn chưa kịp xem tin tức thì Trang Chấn đến: “Chuyện giữa con và Hứa Thừa Ngôn đến tột cùng là sao? Công ty thu mua chứng khoán giá rẻ kia chả nhẽ lại cùng một bọn với Hứa Thừa Ngôn?”
Công ty của Hứa Thừa Ngôn cũng có trụ sở ở Hong Kong, nói không chừng ngày nào đó cũng sẽ trở thành mục tiêu của công ty thu mua chứng khoán giá rẻ đó, chuyện này dù nghe thế nào cũng rất buồn cười, nhưng kết hợp với tin tức trêи mạng, Trang Diệc Tình lại cười không nổi, vì mọi thứ quá đỗi trùng hợp.
Từ ngày hôm qua, trêи mạng đã tràn lan những tin tức về Lan Tỉ, nói kể từ lúc Hứa Thừa Ngôn hủy hôn, thêm cả liên hệ Y Trình rút vốn đầu tư và cổ phần, nhiều lời bàn tán nói ngược nói xuôi, rằng tài chính của Lan Tỉ có vấn đề, không chỉ lừa hôn nhân mà còn muốn lừa cả tiền, nhà họ Hứa phát hiện được những vấn đề này nên mới hủy hôn.
Trang Diệc Tình không xác định được việc này là do Hứa Thừa Ngôn làm ra hay do đối thủ cạnh tranh âm thầm khác, nhưng tác động nhỏ như vậy không thể tạo ra ảnh hưởng nghiêm trọng, tối hôm qua Lan Tỉ cũng đã cố ý bác bỏ tin đồn.
Ai ngờ hôm nay đột nhiên lại có bài viết như vậy, như thể Lan Tỉ đang gặp khủng hoảng tài chính nặng nề vậy.
Vốn dĩ bị những công ty thu mua chứng khoán giá rẻ đó ngắm đến không phải là chuyện tốt gì, lúc trước các công ty bị ngắm đến thì giá cổ phiếu đều giảm mạnh, thậm chí là buộc phải phá sản, bây giờ có chuyện như vậy xảy ra, coi như là một nguy cơ rất lớn đối với Lan Tỉ.
Hai cha con chỉ đơn giản trao đổi ý kiến một chút, sau đó liền lập tức triệu tập người để mở cuộc họp, nghiên cứu nên nói với bên ngoài như thế nào.
Trùng hợp là cùng thời gian, Hứa Thừa Ngôn cũng đã thấy tin tức này.
Tối qua anh lại đến bệnh viện thăm Triệu Ngu, dù cô không muốn thấy anh, nhưng anh vẫn ở cạnh giường bệnh bồi cô ngủ say mấy tiếng liền.
Liên tiếp hai đêm không ngủ được, anh đang định ngủ một chút rồi dậy đi làm, ai ngờ ông già tối hôm qua còn la hét tức giận đòi cắt đứt quan hệ cha con với anh giờ lại vọt vào phòng anh, dùng vẻ mặt không thể tin nổi nhìn anh: “Lan Tỉ thật sự có vấn đề à? Mày đã sớm phát hiện ra? Vậy thằng xấu xa mày sao lại không nói với ta?”
Hứa Thừa Ngôn buồn ngủ ngồi trêи giường, miễn cưỡng cầm lấy điện thoại của ông già: “Cái gì cơ?”
Nhưng đến giây tiếp theo, khi đọc được tiêu đề của bài viết đó, đột nhiên anh không còn buồn ngủ nữa.
Định đọc kĩ chút, nhưng nhiều chữ quá, nội tâm trong nháy mắt lại trở nên tức giận nên một chữ cũng không đọc nổi, chỉ có thể vội vàng hỏi ông già: “Bài viết này là thật hay giả vậy? Có phải có người bịa đặt ra không?”
Ông già lắc đầu: “Ta đã nghiên cứu rồi, đây đúng là chuyện do những công ty thu mua chứng khoán giá rẻ đó làm, không ngờ bọn họ nhắm đến Lan Tỉ sớm như vậy, nếu ngày nào đó chúng ta cũng bị nhắm vào thì tuyệt đối không phải là chuyện tốt.”
Bên tai như “ong” lên một tiếng, Hứa Thừa Ngôn đột nhiên thấy đầu đau như muốn nứt ra, anh vốn thiếu ngủ nên đầu óc trở nên hỗn độn, không thể nào tập trung suy nghĩ.
Sau khi ngồi ngây người trêи giường một lúc lâu, anh đột nhiên xốc chăn, lo lắng đi ra ngoài.
Người thúc đẩy dư luận trêи mạng hôm qua không phải anh, nhưng anh chắc chắn đó là Tiết Trạm.
Nhân cơ hội này để chèn ép đối thủ cạnh tranh, tiện tay xả giận cho Triệu Ngu, anh hoàn toàn nghĩ ra được, cũng khinh thường chỉ trích Tiết Trạm mượn sườn núi hạ lừa*.
(*) Câu này có nghĩa như “thừa nước đục thả câu”, chỉ hành động trục lợi khi người khác gặp khó khăn.
Nhưng nếu bài viết bất ngờ xuất hiện hôm nay là thật, vậy thì đúng như lời ông già đã nói, những công ty thu mua chứng khoán giá rẻ đó đã sớm nhắm vào Lan Tỉ.
Vốn dĩ chuyện này cũng không hiếm gì, nhưng những chuyện này xảy ra một cách trùng hợp như vậy, thì xác suất lớn không phải là trùng hợp, mà đã được âm mưu từ lâu.
Chú cháu nhà họ Tiết và Triệu Ngu đã âm mưu từ lâu.
Còn Hứa Thừa Ngôn anh, cũng chỉ là một quân cờ trong tay bọn họ.