Quỷ Hô Bắt Quỷ

Quyển 9 - Chương 2: Phần Thiên Thần Viêm




Người dịch: Huyền Vũ 

Biên tập: No_dance8x

Rồng lửa từ trên bầu trời lao xuống. Chỉ trong nháy mắt, nguồn nhiệt nóng hơn ngàn độ như hút sạch hết dưỡng khí. Trúng phải đòn này thì e rằng người máy TX-1000 (1) cũng bốc hơi bằng hết.Song, Liễu Khuynh Nhược chỉ giơ một tay lên trời rồi dùng năng lực linh hồn chia con rồng lửa thành hàng ngàn con rắn nhỏ. Chúng bay tứ tán khắp nơi. Những đốm sáng như rặng mây đỏ vẽ nên khung cảnh đẹp đẽ trôi nổi giữa trời đêm.

Tinh Long nuốt nước miếng: 

"Không thể nào." 

Bản thân là một cao thủ tuyệt thế, là bậc thầy của thế hệ trước, nhưng hành động của hắn đã làm mất đi thân phận ấy. Cái kiểu phản ứng vừa rồi đúng ra là của Vương Hủ mới phải.

"Tinh Long! Ngây người ở đó làm gì? Nghĩ thử coi, tại sao ta lại kêu ngươi đối phó với Liễu Khuynh Nhược? Mau dùng Phần Thiên Thần Viêm đi!" 

Không biết từ khi nào, Miêu Gia đã chạy tới ngã rẽ và đang thở hổn hển bên một cái cột điện. Hắn vừa dùng hết chút sức lực còn lại để ném bay Vương Hủ nên đành phải ôm ngực la thật to. Hình như việc thét đôi ba câu cũng khó khăn lắm.

"Này! Ta đây nóng tính vậy đó! Ngươi bao nhiêu tuổi mà dám sai bảo ta hả?" 

Tuy Tinh Long nói ngoài miệng là vậy nhưng trong lòng thừa biết không thể giấu chiêu trước đối thủ mạnh. Nếu không phải hắn đã qua cảnh giới Siêu Linh Thể thì có khi đã bị seckill như Hoàng Du mất rồi.

Giọng nói của Liễu Khuynh Nhược lại vọng đến. Sự thong dong ẩn chứa trong đó khiến ai nấy không thể thở nổi: 

"Hắn nói đúng lắm. Nếu tiền bối Tinh Long không dùng Phần Thiên Thần Viêm thì không thể tổn thương được ta đâu."

Lửa giận bốc lên hừng hực. Cánh tay phải của Tinh Long bỗng phồng to, cơ bắp cuồn cuộn. Trong vài giây ngắn ngủi, cánh tay đã to gấp đôi. Màu da dần dần trở nên đỏ rực. Máu trong huyết quản biến thành thứ chất lỏng giống như nham thạch nóng chảy và tỏa sáng rực rỡ dưới da.

"Tới thì tới!" 

Linh lực của Tinh Long tuôn ra như muốn dời núi lấp biển. Mọi thứ xung quanh liền biến dạng. Nhựa đường hóa thành cao su. Kiến trúc làm từ bê tông cốt thép bị nung chảy đến mức không còn hình thù rõ ràng. Ngoài Thủy Vân Cô đang đứng lau mồ hôi ở gần đó thì không ai dám lại gần.

Tung một cú đấm!

Cú đấm ấy không thể bắt kịp bằng mắt thường và cũng chẳng có hình ảnh còn thừa lại. Đến khi mọi người lấy lại tinh thần thì tay của Tinh Long đã trở lại như trước. Trên trời xuất hiện một dải lửa đỏ thẫm như thiên thạch rơi, nhưng ở trạng thái khí. Thứ này không cháy bằng dưỡng khí mà nhờ vào linh khí nồng độ cao. 

Nó dùng hết khoảng một phần ba lượng linh khí trong người Tinh Long!

Sức mạnh ẩn chứa trong Phần Thiên Thần Viêm có thể dễ dàng phá hủy một tòa nhà cao tầng. Chưa kể, vật thể trúng đòn sẽ chẳng còn sót lại một mảnh tro tàn. Đây là chiêu mạnh nhất của Tinh Long! Nếu có bảng xếp hạng các tuyệt chiêu mạnh nhất của những người có siêu năng lực thì nó phải nằm trong top ba.

"Dụ Hinh." 

Đây là hai chữ Liễu Khuynh Nhược nói ngay khi tay của Tinh Long bắt đầu thay đổi.

Lời nói của nàng không to nhưng Miêu Gia ở đằng xa vẫn nghe thấy rõ ràng. Vô số giả thiết và suy đoán lập tức nảy lên trong đầu. Tuy hắn biết chút ít về năng lực linh hồn của Dụ Hinh nhưng vẫn không thể hiểu rõ. Tại sao Dụ Hinh có thể đối kháng với tuyệt chiêu mang tính hủy diệt của Tinh Long?

Tinh Long giương mắt nhìn cô bé nhỏ nhắn và yếu ớt đang đứng chắn trước Liễu Khuynh Nhược. Tay nàng nắm chặt hai thanh đao ẩn sắc tím như được làm từ thủy tinh. Đôi mắt lóe lên ánh sáng màu tím rất quái dị.

"Năng lực linh hồn kiểu này... không ngăn được đâu. Chắc con bé muốn tự sát..." 

Đó là phán đoán của Tinh Long.

Nhưng hắn đã sai.

Bỗng có một cái bóng vặn vẹo sau lưng Dụ Hinh. Những chiếc đuôi tạo thành từ linh lực được thực thể hóa và bao lấy nàng. Sau đó, vết rạn màu tím phá vỡ không gian, hóa thành một tấm khiên lục giác trong suốt như mặt kính thủy tinh, đón lấy Phần Thiên Thần Viêm.

"Yêu hồ!" 

Mặc dù chỉ kịp nhìn thoáng qua nhưng Tinh Long vẫn thấy được cái bóng sau lưng Dụ Hinh. Trong lòng tự động biết được lý đo.

Phần Thiên Thần Viêm chạm vào mặt kính rồi biến mất. Có vẻ như nó đã biến mất khỏi thế giới này. Một giây sau, quả cầu lửa ấy bay ra từ trong tấm kính và huớng thẳng về phía của Tinh Long.

"Nghịch Cảnh", năng lực khi sử dụng yêu lực, mới là sức mạnh thật của Dụ Hinh.

Từ lúc Tinh Long tung đòn tấn công cho đến khi tình thế đảo ngược chỉ mất mấy giây ngắn ngủi. Quá nhiều biến cố đã xảy ra trong tích tắc này nên khó có ai phản ứng kịp. Chẳng hạn như Thủy Vân Cô đang thong thả nhìn ngọn lửa lao đến. Con người hời hợt ấy vậy mà vẫn đứng yên tại chỗ...

Tinh Long rất muốn đi tới đá thằng ôn đó sang chỗ khác. Một là giúp hắn tránh né để giữ mạng; hai là... cũng nên cho kẻ không biết sống chết biết mùi.

Tiếc rằng, sau khi tung tuyệt chiêu, hắn chẳng khác nào Nê Bồ Tát sang sông. Bản thân cũng khó yên ổn chứ nói gì đến chuyện đi giúp người khác. 

Mắt thấy đòn sát thủ của mình đang quay lại giết mình, Tinh Long than khổ không ngớt.

Chỉ thấy Thủy Vân Cô nắm chặt hai tay, kéo đến bên hông và chuyển sang tư thế đứng tấn. Ánh mắt của hắn đầy vẻ hưng phấn. Trong khi Tinh Long đang tự hỏi xem nó điên hay mình điên, nguồn linh lực khổng lồ bỗng tràn ra như nước lũ với cường độ không kém so với lúc ra chiêu.

"Phần Thiên Thần Viêm!" 

Thủy Vân Cô tung hai nắm đấm và tạo thành chiêu thức giống hệt với Tinh Long.

Hai quả cầu lửa khổng lồ va vào nhau. Nhiệt độ bị đẩy cao đạt đến ngưỡng khó tin. Tuy vậy, chúng hòa vào nhau chứ không tản ra bốn phía. Toàn bộ linh lực biến thành một cột lửa khổng lồ. Sức mạnh phóng hết lên trên, phá tan mây mù và đi vào chín tầng trời.

Tính sơ qua thì thủng tầng Ozon vẫn còn nhẹ!

"Không thể nào."

Vâng, Tinh Long lại nói điều đó thêm một lần nữa. Đấy là chưa nói đến khuôn mặt run rẩy của hắn.

Thủy Vân Cô thở ra một hơi thật dài:

"Phù!!! Chiêu này thật lợi hại! Có khi còn hơn Dương Viêm Vô Song của lão Tất ấy chứ!"

Hắn đang cảm thán thì Liễu Khuynh Nhược chợt ập đến. Cả hai gần như chạm mặt nhau.

"Đừng bao giờ lơ là... khi đánh với ta..." 

Nửa câu trên còn chưa nói hết, ngón tay thon thả đã đâm vào lồng ngực và nắm lấy trái tim của Thủy Vân Cô.

Không rách da bong thịt. Không máu me tung tóe. Bàn tay của Liễu Khuynh Nhược chìm vào trong người Thủy Vân Cô chẳng khác nào nhúng xuống nước. Bốn mắt cùng nhìn nhau. Trong mắt Thủy Vân Cô có bảy phần bất ngờ, ba phần ngơ ngác. Trong mắt Liễu Khuynh Nhược chỉ có vẻ lạnh lùng.

Họ hiểu... thắng bại đã rõ ràng!

...

"Sao? Sao cơ? Ta đã giết Sodom ư?"

"Đúng vậy."

"Ta tin câu chuyện dài dòng về xuất thân của nó mà nãy giờ ngươi kể. Còn việc tiêu diệt, cớ sao ta vẫn cảm thấy lúc nãy mình đã mất ý thức?"

"Coi bộ ngươi không hiểu rõ về sức mạnh của mình."

"Này! Con quỷ nhỏ, ngươi đừng có ra vẻ cao thâm nữa! Ta nhịn đủ rồi, ngươi chỉ là học sinh tiểu học..."

"Ta đi đây, những chuyện ngươi được biết chỉ có bấy nhiêu thôi."

"Này, ta chưa nói hết mà! Ngươi chờ chút coi!"

"Còn chuyện gì nữa?"

"Ngươi vẫn chưa nói cho ta biết tên của ngươi là gì?"

"..."

"Vẻ mặt ấy có ý gì vậy hả?"

"Ta không muốn nói cho ngươi biết, vì ta rất ghét ngươi."

...

Chuyện từ rất nhiều năm trước như lại ùa về trước mắt. 

Có lẽ là hiện tượng hồi quang phản chiếu. 

Có lẽ là định mệnh đã sắp đặt như vậy.

Trái tim của Thủy Vân Cô không bị bóp nát. Tay hắn nắm chặt cổ tay của Liễu Khuynh Nhược. Phần còn lại của cánh tay bỗng nhiên không cử động được nữa.

"Ngươi..." 

Đây là lần đầu tiên Liễu Khuynh Nhược tỏ vẻ kinh ngạc.

"Khi ấy... lẽ ra phải giết ngươi..."

Thủy Vân Cô chậm rãi rút tay nàng ra, nhìn thẳng vào mắt Liễu Khuynh Nhược và mỉm cười đắc ý: 

"Tiền bối Tinh Long hãy cản Quách Tịnh Thiên, Sài Hưng và Dụ Hinh giùm ta! Hãy để ta đối phó với con quỷ nhỏ này, à không, gọi là bạn học Tiểu Liễu mới đúng."

- ----o Chú thích o-----(1) Trong series phim The Terminator (Kẻ hủy diệt), người máy TX-1000 là một dòng người máy được Skynet chế tạo, có khả năng biến hóa bắt chước các vật thể khác nhờ công nghệ Nanorobotics và cơ thể được cấu tạo từ kim loại lỏng.