Quỷ Hô Bắt Quỷ

Chương 285: Quyển 8 - Chương 28: Vỡ nát linh hồn




Trên bầu trời vang vọng thứ âm thanh chói tai, sau đó chuyển sang trầm đục, giống như một cái bình lưu ly đập vào hai món đồ bằng bạc vậy.

Kết giới vỡ ra. Lớp màn chắn khổng lồ bao phủ toàn bộ London vỡ vụn ngay trong khoảnh khắc ấy. Vô số mảnh năng lượng nhỏ xoáy ngược lên trời. Mảnh nào mảnh nấy giống như một chiếc gương phản chiếu ánh trăng. Nếu nhìn bằng linh thị thì sẽ thấy như có lớp ráng (1) năm màu lấp lánh bao phủ khắp bầu trời đêm.

Vương Hủ từ trên trời rơi xuống, tóc biến thành màu trắng. Ý thức cũng rơi vào hôn mê.

Miêu Gia phóng lên trời tóm lấy gáy của Vương Hủ theo cái cách mà nhà ảo thuật hay cầm cổ con thỏ. Sau đó, hắn từ từ hạ xuống và tiếp đất chậm rãi cứ như không bị ảnh hưởng bởi trọng lực.

Mới đứng được hai giây, Miêu Gia liền ném Vương Hủ xuống, phủi tay rồi thở dài:

“Haiz, đầu nhỏ thì không nên đội mũ to. Việc cưỡng ép sử dụng năng lực Chúa Tể đã khiến toàn bộ linh thức bị vắt kiệt.”

“Ha ha ha! Tuy không hiểu ý của ngươi cho lắm, nhưng ta đoán... có phải thằng ôn này không còn sức chiến đấu hay không?”

Một giọng nói khàn khàn bỗng vang lên sau lưng Miêu Gia.

Miêu Gia không hề ngạc nhiên trước giọng nói đó. Hắn đút hai tay vào trong túi quần, thản nhiên xoay người lại:

“Ta biết ngay mà! Giờ thì toàn bộ năng lượng của kết giới đều đã chạy vào trong cơ thể ngươi chứ gì? Hừ, vì thế nên nó mới bị đánh vỡ bằng phương pháp thô bạo đơn giản của hắn.”

Drebber nhếch môi nở một nụ cười ghê tởm hết sức. Hắn lau sạch máu trên mặt mình rồi nói:

“Hừ, ta mà là kẻ yếu ư? Giờ ta sẽ bằm hai người các ngươi thành vạn mảnh để xem ai mới yếu!”

Năng lượng tỏa ra trong mỗi bước di chuyển đơn giản của Drebber gây nên chấn động vô hình lan tỏa trong không khí. Tốc độ của hắn còn nhanh hơn lúc nãy, thậm chí lưỡi dao trong tay đủ sức xuyên qua lớp tường xi măng dày mười mét.

Dù vậy, trông Miêu Gia còn bình tĩnh hơn cả lúc bắt đầu chiến đấu. Dường như việc Drebber mạnh hơn không tạo ra bất cứ uy hiếp nào cả.

Một chuỗi âm thanh kỳ quặc vang lên. Cái bóng của Drebber đâm xuyên qua nơi Miêu Gia đang đứng. Người trước vẫn còn nụ cười đắc ý trên mặt. Vậy mà khắp cơ thể bỗng có thêm hơn mười vết thương khủng khiếp. Máu tươi từ đó phun ra và bay lả tả như mưa.

Miêu Gia nghiêng đầu nhìn Drebber vừa lướt qua vai mình. Không rõ ánh mắt kia là đồng tình hay khinh bỉ:

“Vì sợ bị Vương Hủ đánh chết nên ngươi quyết định hấp thu năng lượng của kết giới. Ngươi cho rằng dốc hết toàn bộ vốn liếng để đổi thành chips (2) thì có thể xoay chuyển tình hình. Thật đáng tiếc, ngươi cũng phỏng đoán sai thực lực của ta giống như lúc đầu ta quá coi thường ngươi.”

Drebber đứng dậy. Vết thương trên người bắt đầu tự lành lại.

“Ngươi... ngươi...”

Hắn nghiến răng nghiến lợi nhưng không biết nên nói gì.

Miêu Gia nói tiếp:

“Nếu đổi lại là mấy tháng trước thì ta sẽ không thắng được ngươi. Tuy nhiên, do gần đây ta nhận được một quyển sách gọi là Y Cổ Thiên nên tình huống trở nên khác đi.”

Nói đoạn, trong lòng không khỏi than thở:

“Quỷ Cốc Tử ơi là Quỷ Cốc Tử, đây chỉ là một phần nho nhỏ trong toàn bộ học thức của ngươi mà thôi. Có một kẻ như ngươi tồn tại trên cõi đời này quả là tổn thương đến lòng tự tôn của ta.”

Drebber nhổ ra một ngụm máu:

“Hừ, cứ phô trương thanh thế đi. Ngươi rõ ràng không phải đối thủ của ta, thậm chí còn trơ mắt nhìn người phụ nữ của bạn mình bị giết...”

“Vừa nãy là vừa nãy.”

Miêu Gia ngắt lời.

“Trước hết, ngươi phải hiểu rằng ‘ngươi’ chỉ là một thứ công cụ. Cái chết của nàng là việc phải xảy ra. Nàng không có lựa chọn khác, ngươi cũng không có lựa chọn khác. Lịch sử và số phận đã định ra như vậy. Nếu hôm nay không có sự chia ly giữa Vương Hủ và Eleanor thì ngày sau Vương Hủ và Yến Ly chẳng thể nào trùng phùng được.

Còn nữa, ta không muốn để Vương Hủ biết ta là truyền nhân của phái Quỷ Cốc. Một là do thời cơ chưa tới, hai là... hắn sẽ nói mấy câu nhảm nhí như mình là tiền bối, sư huynh chẳng hạn. Đến lúc đó, dám chừng ta nhịn không được mà giết chết hắn.

Giờ thì người phải chết cũng đã chết, người nên ngất cũng đã ngất, ta không còn gì vướng bận nữa.”

Vết thương của Drebber gần như đã lành hẳn. Hắn lại giơ vũ khí lên:

“Ta hoàn toàn không biết ngươi đang nói gì cả!”

Hắn quát to rồi tiếp tục xông lên.

Miêu Gia mở trừng đôi mắt cá chết rồi đứng tại chỗ tiếp chiêu.

“Ta không trông cậy vào việc ngươi có thể hiểu được ngay, vì ta chỉ nói những đáp án có thể gây hứng thú cho ngươi mà thôi. Đợi đến khi xuống địa ngục, mỗi lần bị người ta cắt lát và đem đi nấu, ngươi còn có gì đó tự hỏi để giết thời gian. Rồi đây, ngươi sẽ biết ơn ta ấy chứ.”

Dù không bị đánh hộc máu thì Drebber cũng bị Miêu Gia chọc cho sôi máu:

“Đừng có nói bậy, ta không thua ngươi đâu! Không đâu!”

“Hừ.”

Miêu Gia cười toe toét đến mức để lộ cả răng nanh. Trong khoảnh khắc ấy, linh hồn của Drebber không kiềm được cơn run nữa. Ánh mắt hắn như gặp phải một ác ma vô cùng kinh khủng.

“Thua? Ngươi nhầm lẫn thì phải! Hay là ngươi vẫn chưa hiểu lời nói của thằng ôn kia? Mục đích của ta và hắn giống nhau. Ta không muốn ngươi thua mà muốn lấy mạng của ngươi!”

Hai con dao giải phẫu đều đã nằm trên tay Miêu Gia.

Giờ đây, làn sương mù dày đặc vốn đã bị ánh trăng xuyên thấu lại che kín bầu trời, chỉ là bên trong tràn ngập sát khí.

Ngự Thuật Thiên Tự Quyết – Thâu Thiên Hoán Nhật!

Drebber cảm thấy sức mạnh của mình đang bị xói mòn. Cảm giác đau đớn từ lúc bắt đầu chiến đấu đến nay dần dần rõ ràng hơn. Ngoài ra, thứ sát khí sắc lẹm đến mức khiến người khác khó thở không ngừng ép phê lên từng dây thần kinh của hắn.

Miêu Gia chậm rãi tới gần. Trong mắt của Drebber, người đàn ông này là gã thần chết với lưỡi hái trong tay. Thứ sát khí quanh người hắn có thể khiến mọi sinh vật trên thế gian cảm thấy sợ hãi.

“Ở nước ta có một truyền thuyết, vào ngày hai mươi tháng bảy hàng năm, toàn bộ thần phật sẽ nhắm mắt. Trong thời gian này, mây đen che phủ bầu trời, yêu ma quỷ quái tràn ngập nhân gian. Chúng nó đi trừng trị những kẻ ác bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa. Trước đây, hình như ngươi rất ỷ lại vào cái kết giới kia phải không? Để ta cho ngươi biết, cái thứ ngươi đang thấy mới thật sự là kết giới.”

“A!!!”

Drebber gầm rú một cách điên cuồng. Mặc dù cảm nhận được nỗi sợ hãi tột độ nhưng hắn vẫn muốn liều chết một phen.

Thân hình vặn vẹo của hắn lại ập đến. Đây là chiêu cuối của Jack the Ripper!

Miêu Gia nhắm mắt lại. Không khí như bị linh lực của hắn xé toạc ra. Thứ áp lực vô hình nhanh chóng tỏa khắp xung quanh.

Khi Drebber xông vào khoảng cách mười bước, Miêu Gia bỗng nhiên trợn mắt rồi bước tới một bước. Bóng dáng của hắn trở nên mơ hồ. Dao giải phẫu mang ánh sáng hồng đi theo những quỹ đạo linh hoạt. Chiêu thức này giống như đang vẽ một bức tranh. Ý cảnh trong tranh phóng khoáng vô song. Nếu đem so với chiêu thức hung ác cùng cực của Drebber thì quả là đối chọi gay gắt.

Cả hai lại giao nhau lần nữa. Drebber vẫn đứng đấy, trông có vẻ như không bị thương. Sau vài giây, hắn từ từ quay người lại.

“Sức mạnh này không phải... không phải là thứ mà con người có thể sử dụng...”

Miêu Gia không quay đầu mà vẫn đưa lưng về phía Drebber:

“Nếu Vương Hủ nói vậy thì ta trả lời theo kiểu ‘ngươi thì biết cái gì’. Song, ta là một người rất lịch sự nên sẽ cho ngươi chết một cách rõ ràng. Ở dưới đó nhớ cho kỹ, thế gian này có một nhóm người gọi là người săn quỷ. Trong số những người lợi hại nhất, một vài kẻ có thể đạt tới cảnh giới –– Siêu Linh Thể!”

Vừa dứt lời, cơ thể của Drebber vỡ ra, rơi đầy đất như trò rút gỗ (3) và cuối cùng hóa thành một vũng máu tạp.

-----o Chú thích o-----

(1) Ráng là hiện tượng ánh mặt trời xiên ngang mây mù và tạo thành các màu rực rỡ, thường thấy vào lúc mặt trời mọc và lặn.

(2) Chips là một dụng cụ đánh bạc sử dụng trong các sòng bài, thường được dùng để chơi trò chơi may rủi như poker, blackjack, roulette... Nó có hình dáng tương tự như đồng tiền nhưng dày hơn dùng để đặt cược thay cho tiền mặt hoặc đá quý vì các lý do an ninh.

(3) Trò rút gỗ Jenga xuất hiện vào năm 1980. Người chơi sẽ phải xây dựng một tòa nhà 18 tầng với các tầng liền nhau có hướng vuông góc với nhau. Ví dụ nếu tầng 1 hướng Bắc Nam thì tầng 2 sẽ đặt theo hướng Đông Tây. Các tầng tiếp theo cũng sẽ tiếp tục theo quy luật này. Người xây tòa nhà cũng sẽ là người được quyền di chuyển nước đi đầu tiên. Một nước di chuyển sẽ bao gồm rút miếng gỗ từ trong tòa nhà và đặt nó lên trên tầng cao nhất của tòa nhà. Chỉ được sử dụng duy nhất một tay trong nước di chuyển của mình. Nếu sau 10 giây mà tòa nhà không bị đổ, sẽ đến lượt nước đi của người tiếp theo.