Đánh giá: 8.4/10 từ 13 lượt
Editor: Ngõ Quỷ
Thể loại: thần quái, thần tiên ma quái, kinh sợ thần bí, đô thị tình duyên.
Đại Tỉnh Hồ Đồng là một cái giếng được liệt kê vào các di sản văn hóa cần bảo vệ. Tương truyền nơi đó lúc trước là một phủ bối lạc (1) đời nhà Thanh nhưng không biết tại sao chỉ sau một đêm bị san bằng tất cả.
Hết thảy đều bắt đầu từ nơi này.
Một bà lão mù lòa bó chân, cặp chị em song sinh quỷ dị, âm thanh “cộp cộp” phát ra từ nhà vệ sinh công cộng lúc nửa đêm, còn có truyền thuyết thần quái lưu truyền khắp ngõ...
Triệu Tiểu Mạt không tin quỷ thần, cậu chỉ là một thanh niên đang ôn thi nghiên cứu sinh về chủ nghĩa duy vật năm tư, thuê trong tứ hợp viện (2).
Nhưng cậu dần dần phát hiện, cả ngõ nhỏ như bị kinh hoàng bao phủ.
Hơn hai mươi năm, những cái chết vô tận, năm nay, sẽ rơi xuống đầu ai?
——— ————–
(1): Đa La bối lặc (多罗贝勒- Duōluó Bèilè), có nghĩa là “chúa tể” trong tiếng Mãn Châu, thường được gọi tắt là Bối lặc. Tước hiệu này thường được ban cho con trai của Thân vương hoặc Quận vương.
(2): 四合院: một kiểu dinh thự gồm các khối nhà bao quanh một khoảnh sân trong. Những sân trong này thường được kết nối bằng các ngõ nhỏ được gọi là hồ đồng (胡同). Các hồ đồng thường thẳng và chạy từ đông sang tây để các ô cửa phải đối mặt với hướng bắc và nam nhằm có Phong thủy tốt. Chúng khác nhau về chiều rộng; một số rất hẹp đến nỗi chỉ đủ cho một vài người đi bộ có thể qua cùng một lúc.
Đại Tỉnh Hồ Đồng có nghĩa giếng to ngõ nhỏ. Địa danh trong truyện chỉ là hư cấu.
--- ------ ------ ------ ------ ----
Mở đầu:
Mở đầu
Mùng năm âm lịch
Mùng năm âm lịch hàng năm, nếu ban đêm không có ánh trăng, trong Đại Tỉnh Hồ Đồng sẽ xảy ra chuyện.
Ngày đầu tiên Triệu Tiểu Mạt chuyển hành lý vào nơi ở mới, bà cụ Trì mù lòa bi thương nói cho cậu biết.
Cậu có phần kinh ngạc nhìn thật kỹ bà lão, lộ ra một gương mặt đầy những nếp nhăn, chảy xuôi theo những bí hiểm.
“Chạy không thoát, bất kể là ai, đều không thể chạy thoát.” cụ Trì vẫn âm dương quái khí* đang liên miên kể chuyện không dừng, điều Triệu Tiểu Mạt nghe được, chính là giọng nói khàn khàn tựa như tiếng xé khăn khiến cho người ta rùng mình từng đợt.
“Trước tiên để ở đây hả?” Giọng nói của một anh chàng vang lên từ phía sau làm cậu bớt căng thẳng.
Cậu nhìn nhìn người kia, gật đầu, rồi xoay người sang, bà lão kia chẳng còn đứng cạnh nữa.
Dường như đến tận bây giờ cũng chưa từng xuất hiện.
“Đừng để ý bà ấy ” anh chàng kia cười ha hả với Triệu Tiểu Mạt “Bà ấy già rồi, lần thẩn cằn nhằn, cậu cứ xem như thói quen là được.”
Triệu Tiểu Mạt như đang ngẫm nghĩ điều gì ừ một tiếng, bên trong trực giác lại có một âm thanh không ngừng vang vọng——
Mau rời khỏi đây.
——— ———-
*: 阴阳怪气 – miêu tả thái độ, hành động, cử chỉ khác lạ, khó hiểu. Từ này mang ý nghĩa không tốt.
Bình luận truyện