Lúc này, đôi mắt hạnh của Phượng Hiểu Vũ hiện lên tia vui sướng, lúm đồng tiền thẹn thùng hiện ra một chút, "Thượng Quan đại ca, hôm nay nhị tỷ gặp đại viên mãn ngũ cấp, cho nên rất cần hồi khí đan để khôi phục linh khí, giống như ta đã nói, huynh tặng tỷ ấy một trăm viên, tỷ ấy nhất định sẽ rất vui!"
Hồi khí là đan dược rất được đại chúng trên đại lục Thiên Long ưa dùng, nhưng mà trong Vĩnh Xuân Đường, đan được cấp cao nhất cũng chỉ ở bậc thánh cấp.
Đan dược được chia thành nhiều cấp bậc, là địa cấp, thiên cấp, thánh cấp, hoàng cấp, thần cấp, tiên cấp, mà từng cấp lại chia thành tám cấp nhỏ, đan được thánh cấp được cho là loại đan cực kỳ trân quý.
"Thật sao? Trách không được mấy ngày nay không thấy nàng ấy đến.". Trong mắt Thượng Quan Nguyên sáng ngời, hắn vẫn luôn yêu mến Phượng Hàm Yên, nhưng mà lại không có cơ hội.
Phượng Hiểu Vũ mỉm cười, giọng nói vô cùng dịu dàng, "Đúng vậy, tỷ tỷ chỉ thích đan dược thánh cấp, đem loại đan khác tặng cho tỷ ấy cũng không vừa mắt! Ta nhớ lần trước có một nam nhân tặng cho tỷ tỷ một lọ đan dược thiên cấp, còn bị tỷ ấy ném xuống đất kia kìa...".
Bước chân của Phượng Thiên Tuyết hơi chậm lại, nghe nói như thế làm cho buồn cười, Phượng Hiểu Vũ này cố ý nói những lời đó ở trước mặt mọi người.
Nói như vậy, rõ ràng ám chỉ Phượng Hàm Yên không tốt như mọi người vẫn nghĩ.
Cao cấp xấu xa a! Hình tượng Phượng Hàm Yên ôn nhu độ lượng lúc này bị bôi đen mất rồi, mặc dù Phượng Hiểu Vũ và Phượng Hàm Yên là tỷ muội song sinh, hai người sinh ra chỉ kém nhau một khắc đồng hồ, thế nhưng Phượng Hiểu Vũ lại đố kỵ tỷ tỷ luôn được sủng ái.
Phượng Thiên Tuyết thì lại đứng nghiêm một bên xem cuộc vui, Thượng Quan Nguyên này là vị hôn phu của nàng, lại còn đi dụ dỗ nhị tiểu thư của Phượng gia, thật đúng là vô sỉ hạ lưu!
Tra nam như vậy, lại thường cùng Phượng Hàm Yên, Phượng Hiểu Vũ ra lệnh cho tỳ nữ bắt nạt nàng, nàng không ra tay giáo huấn một chút, làm sao có thể đi được?
Thượng Quan Nguyên khẽ động khóe miệng, một viên hồi khí đan thánh cấp cần năm vạn kim tệ, một trăm viên thì lại tốn năm trăm vạn kim tệ.
Đối với Thượng Quan Nguyên mà nói, năm trăm vạn kim tệ thật đúng là rất nhiều, tuy rằng hắn là nhị thiếu của tứ đại gia tộc, thế nhưng kim tệ đều phải tự mình kiếm ra.
Nhưng mà bị nhiều người đứng nhìn như vậy, Thượng Quan Nguyên nao nao, "Nhị tiểu thư, ngươi không đùa ta chứ?".
"Sẽ không a! Ta đây tuyệt đối nói thật!". Phượng Hiểu Vũ khẽ cười, nàng làm như vậy, chẳng qua là muốn cho Thượng Quan Nguyên xót bạc, từ đó chán ghét Phượng Hàm Yên mà thôi.
"Thiếu gia Thượng Quan sẽ không vì xót kim tệ, mà không thể tin lời nhị tiểu thư nói chứ?". Đông đảo thiên kim tiểu thư nhìn bên cạnh, một giọng nói lãnh đạm từ phía sau lưng vang lên.
Phượng Hiểu Vũ và Thượng Quan Nguyên cùng nhau quay đầu lại, chỉ thấy một thiếu nữ mặc y phục màu tím đứng ở đó, chiếc khăn che mặt cũng màu tím, tuy rằng thấy không rõ mặt của nàng, nhưng cảm giác được trên thân người phát ra cảm giác mát mẻ nhè nhẹ.
Thượng Quan Nguyên rất không vui, hắn là thiên tài của Thượng Quan gia tộc, không chỉ là huyền thuật sư ngũ cấp, còn là luyện dược sư bát cấp, ngay cả hoàng đế cũng phải nhượng hắn ba phần.
Thế nhưng thiếu nữ xa lạ này, vừa mở miệng cứ như châm chọc hắn vậy, trong lòng giấu diếm sát khí!
"Đâu nào, chỉ là năm trăm vạn kim tệ, ít nhiều vẫn phải có.".
Dứt lời, Thượng Quan Nguyên làm bộ bình tĩnh lấy ra một tấm thẻ vàng, "Chưởng quỹ, cho ta một trăm viên hồi khí đan!".
Lời này vừa nói ra, ngực đau đến nhỏ máu, phải biết rằng hắn một tháng cố gắng lắm mới luyện ra năm viên hồi khí đan thánh cấp, những thời gian khác đều nỗ lực tu luyện, muốn đuổi theo vượt qua nữ nhân tài giỏi Phượng Hàm Yên kia.
Năm trăm vạn kim tệ, nhưng mà hắn phải tiêu tốn một năm trời mới có thể tích góp được!
"Oa, Thượng Quan thiếu gia thật là đẹp trai a!".
"Đúng, vừa ra tay liền mua một trăm viên hồi khí đan, xem ra là dùng tình cảm chân thành đối với nhị tiểu thư Phượng gia!"