Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 63-2: Chân thân của Linh Nguyệt thú! 2




Tục ngữ nói lòng tham không đáy, Phượng Thiên Tuyết vẫn luôn hiểu rõ, trên thế giới này ngoại trừ đệ đệ Phượng Thiên Trạch, nàng không dám tiết lộ cho Hiên Viên Nguyệt Triệt biết.

Tuy rằng... Hắn đối xử với nàng thật sự rất tốt, nhưng biết đâu hắn lại là một tên Hạ Lan Dung Mặc khác thì sao?

Phượng Thiên Tuyết nghĩ tới đây, thần sắc vô cùng ngưng trọng. Nàng buông sách tự truyện điện Phượng Tiên xuống, lại chạy đến bờ suối Cửu chuyển âm dương lần nữa, nguồn nước kia, mỗi lần chỉ có ba giọt nước suối xuất hiện.

Mà nếu như giờ phút này nàng hứng lấy, suối Cửu chuyển âm dương này tất nhiên sẽ biến mất không thấy gì nữa!

Thật nguy hiểm, may mắn nàng chạy đi tìm sách tự truyện về điện Phượng Tiên trước, nếu không nàng ngứa tay hứng vài giọt nước suối nếm thử hương vị, chỉ sợ sẽ...

Suối Cửu chuyển âm dương, ngay cả đại lục Thần Giới cũng hiếm có, uống vào có thể giải ngàn vạn độc, cũng có thể giải trừ đau đớn, lập tức làm phần chân tay đã bị cụt mọc lại; uống năm mươi giọt, sẽ có thể tăng trưởng năm trăm năm tuổi thọ! Lại còn có thể khiến người sắp chết phục sinh!

Đã có nước Cửu chuyển âm dương này, Cửu Anh Huyết Độc của Hiên Viên Nguyệt Triệt, có thể giải hết bảy phần rồi!

Phượng Thiên Tuyết nghĩ tới đây, kích động muôn phần, chỉ cần nàng cố gắng tu hành, vậy sẽ tốt!

Nàng đóng lại cửa Dược Viên, không có nàng cho phép, ngay cả Linh Nguyệt thú cũng được đẩy bất luận một cánh cửa nào của điện Phượng Tiên ra.

Nàng về tới phòng luyện dược, thấy Long Ly đang nằm trêu Linh Nguyệt thú.

Thực lực Linh Nguyệt thú cường đại, nhưng là vì Phượng Thiên Tuyết phát lời thề Thiên Địa, cho nên Linh Nguyệt thú không thể phản kháng! Một khi phản kháng, vậy chính là tan thành mây khói.

"Nha đầu, nhớ rõ gà nướng và rượu của bản tôn nha, còn có Ngân Tiên quả... A, Ngân Tiên quả!".

Long Ly liếc mắt liền thấy được trái Ngân Tiên quả trong tay Phượng Thiên Tuyết, tròng mắt lóe lên.

Bàn tay trắng như ngọc của Phượng Thiên Tuyết nhẹ nhàng giơ lên, Ngân Tiên quả rơi vào trong tay Long Ly, hắn kích động đến cực điểm, hung hăng cắn một cái, hương vị quả nhiên vô cùng ngọt ngào!

Linh Nguyệt thú trừng to mắt, quả thực không thể tin được, quả tiên nghìn năm trước, lại xuất hiện lần nữa!

"Ngao ngao...". Linh Nguyệt thú chạy tới, trong mắt cũng tản ra sự thèm muốn, móng vuốt nhỏ bắt được ống tay áo của Phượng Thiên Tuyết, lay qua lay lại, tội nghiệp mà nhìn nàng.

Phượng Thiên Tuyết khẽ cười một tiếng, "Linh Nguyệt thú, không phải ngươi không muốn nhận ta làm chủ nhân đấy sao?".

"Phục... Phục phục!". Linh Nguyệt thú quýnh lên, mở miệng nói chuyện, Phượng Thiên Tuyết kinh ngạc nhướng mày, "Hừ, ngươi có thể nói chuyện được!".

Lúc này Linh Nguyệt thú mới phát hiện mình để lộ bộ mặt thật, nó vội vàng buông lỏng móng vuốt của mình ra, cảm thấy thẹn vì mình vừa mới khép nép cầu xin!

Nó sao có thể vì một thứ trái cây, liền quên mất mình là yêu linh nghìn năm, còn nói ra lời!

Long Ly cũng trừng mắt nhìn Linh Nguyệt thú, trong mắt toàn là không thể tưởng tượng nổi.

"Linh Nguyệt thú không thể nào biết nói chuyện, trừ phi nó tiến hóa thành Thần Thú, hoặc là yêu linh nghìn năm!".

Sắc mặt Phượng Thiên Tuyết ngưng trọng, nàng không cho phép Linh Thú khế ước của mình che giấu chút thực lực gì.

"Nói thân phận chân thật của ngươi cho ta biết, một trái Ngân Tiên quả này, liền cho ngươi.". Phượng Thiên Tuyết giơ trái Ngân Tiên quả trong tay lên.

"Bản tôn...". Tròng mắt Linh Nguyệt thú lộ ra một tia tức giận, nhưng mà suy nghĩ một chút, Phượng Thiên Tuyết đã trở thành chủ nhân khế ước của hắn rồi, giấu giếm nữa cũng không có chỗ tốt gì.

"Bản tôn chính là yêu linh nghìn năm, bởi vì... nguyên nhân đặc biệt, nên bị vây khốn trong thân thể của Linh Nguyệt thú, thực lực đương nhiên cũng bị giảm nhiều!".

"Bản tôn, gọi là Bạch Tà! Vốn muốn đợi Linh Nguyệt thú tiến hóa thành Thần Thú, bản tôn có thể mượn nhờ sức mạnh của nó, cởi bỏ phong ấn. Cho nên lúc trước không tiết lộ chân thân, nếu không sẽ khiến những người khác có ý đồ làm loạn...".

Bạch Tà lạnh giọng nói ra, nhớ tới nữ tử mơ hồ lừa gạt mình kia, trong mắt đều lạnh lùng.