Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 50-1: Thịnh yến hoàng gia 1




Rốt cuộc Hiên Viên Nguyệt Triệt kêu lên một tiếng, cả người vô lực cuộn tròn trên mặt đất, cũng không nhúc nhích, không sinh khí!

“Điện hạ!”. Thấy một màn như vậy, đám người Mị Thủy nôn nóng đến sắp mất mạng, đang muốn bước vào sơn cốc, liền bị Lam Thạch ngăn lại!

“Điện hạ đang ở long thể niết bàn, các ngươi quấy rầy hắn, càng là một con đường chết!”.

Mị Thủy và Minh Sương nhìn nhau, âm thầm cầu nguyện Hiên Viên Nguyệt Triệt nhanh tỉnh lại!

Hiên Viên Nguyệt Triệt ở đó, đã là một mảnh huyết sắc nhìn thấy ghê người, y phục hắn màu trắng dơ bẩn không thôi, mặt trời chiếu vào trên người hắn, ngón tay hắn, nhẹ nhàng rung động một chút.

Hiên Viên Nguyệt Triệt chậm rãi ngồi dậy, khẽ nhắm mắt đỏ, thân thể đau đớn rốt cuộc thong thả biến mất, làn da nứt toác cũng chậm rãi chữa trị.

“Thiên dương thể tầng thứ ba, thành!”.

Hiên Viên Nguyệt Triệt lạnh nhạt nói, thấy thân thể hắn suy yếu, bỗng chốc bộc phát ra một khí tức đáng sợ!

Khí tức kia tựa như tuấn long, đại khí bàng bạc xông lên tận trời!

“Mau! Điện hạ thăng cấp!”.

Lam Thạch rống một tiếng sợ hãi, cả người bay vọt lên, tay áo giương lên, một cỗ linh khí đánh tới linh khí tuấn long, ý đồ áp chế nó hưng phấn!

Đây là dấu hiệu thăng chức huyền thánh đại viên mãn, mọi người vô cùng kinh hỉ, ngay cả nam tử tóc trắng cũng nhàn nhạt cười, cùng mọi người đi áp chế khí tức kia thăng chức!

Linh khí cự long kia tức khắc bị áp chế xuống, Hiên Viên Nguyệt Triệt chỉ cảm thấy vết thương phía trước nhanh chóng khép lại, huyền thánh đại viên mãn cường đại, làm trong mắt hắn tràn ngập vui sướng.

“Ngươi được rồi, không nghĩ tới ngươi lại thành công, Triệt, ngươi quả thực là thần tượng của ta!”. Sở Lăng cười đi tới, trong mắt tràn đầy kinh diễm.

Nam tử tóc trắng hừ lạnh một tiếng, “Thiên Dương Thể tầng thứ ba —— nhưng nguyên thọ ngươi lại tổn hại mười năm!”.

Mạnh mẽ thăng chức, có khi sẽ gặp phải di chứng, tựa như lúc này đây Hiên Viên Nguyệt Triệt thăng cấp, sẽ tổn hại mười năm nguyên thọ.

“Nhưng điện hạ cũng là thiên chi kiều tử đầu tiên luyện thành Thiên Dương Thể tầng thứ ba!”. Trong mắt Minh Sương tràn ngập ái mộ, nhàn nhạt cười nói.

“Được, vẫn nên khẩn cấp hồi phủ nghỉ ngơi đi!”.

Sở Lăng cười nói, Hiên Viên Nguyệt Triệt nhìn mình một thân huyết y, bất đắc dĩ cười cười, mỗi một lần hắn luyện thành một loại thần thuật nghịch thiên, đều sẽ khiến cho mình giống như khất cái.

Trở lại phủ, khi Hiên Viên Nguyệt Triệt từ bể tắm đi ra, liền nghe được một tiếng cười nhàn nhạt vang lên: “Triệt Nhi, không nghĩ tới ngươi luyện thành công Thiên Dương Thể!”.

Hiên Viên Nguyệt Triệt ngẩng đầu nhìn, thấy bên trong đại sảnh ngồi một nữ tử tuyệt sắc, nữ tử thoạt nhìn chỉ có hơn hai mươi tuổi, trên trán hiện ra một cổ quý khí.

Đám người Tuyết Khuynh Thành đứng cúi đầu bên cạnh.

Hiên Viên Nguyệt Triệt vội vàng khom người nói: “Triệt Nhi tham kiến sư mẫu!”.

Người kia, đó là Tằng Lạc Băng, vợ của tông chủ Bát Dương Tông.

Hiện giờ tông chủ Bát Dương Tông trường kỳ nằm trên giường bệnh, Tằng Lạc Băng liền tạm thời thay thế hắn quản lý sự vụ trong tông.

Mà Hiên Viên Nguyệt Triệt là đệ tử được coi trọng nhất trong tông, cho nên cách một đoạn thời gian, nàng đều tự mình tới thăm một phen.

Hiên Viên Nguyệt Triệt thực cảm kích, dù sao hắn là đệ tử, Tằng Lạc Băng là sư mẫu, trên lý luận là hắn phải trở lại tông môn đưa tin, nhưng mà sư phụ và sư mẫu săn sóc đệ tử hắn là hoàng tộc, không tiện lộ diện, mới có thể tự mình tới kinh thành vấn an hắn.