Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 42-2: Không biết tốt xấu! 2




“Đúng vậy, nghe giọng nói cũng là người trong kinh thành, sao có mỹ nữ tuyệt sắc như vậy, chúng ta lại có thể chưa từng nghe thấy?”.

“Hừ, nàng chính là Phượng Thiên Tuyết! Hôm nay còn đánh thắng Thượng Quan Nguyên!”. Huyền thuật sư theo vào không vui nói, tiếc nuối nhìn đoàn người Phượng Thiên Tuyết biến mất ở cuối hành lang dài.

Tiểu nhị vội vàng kéo rèm châu bên trong xuống, khách nhân bên ngoài, tức khắc nhìn không rõ tình cảnh bên trong.

Trần Tĩnh Hiên tùy tay chỉ một cái đình hóng gió, dùng bữa trong đình hóng gió, cũng là một loại hưởng thụ cực tốt.

Mọi người ngồi xuống, Phượng Thiên Tuyết gọi tới mấy bình rượu ngon, đột nhiên nhớ tới nam hồn Long Ly, không khỏi nhợt nhạt cong lên khóe môi, “Tiểu nhị, đợi lát nữa đóng gói cho ta hai bình rượu hoa đào và hoa quế tốt nhất đi!”.

“Tốt.”. Tiểu nhị cười nói, bọn người Phượng Thiên Tuyết kêu đồ ăn, sau một lát, trên bàn ngọc hình tròn, bày đầy sơn hào hải vị.

Trần Băng Vũ kính một cái vui mừng kêu lên, “Thơm quá thơm quá! Vọng Nguyệt Lâu chính là tửu lầu đệ nhất kinh thành, mùi hương này, màu sắc này, thật là ở bên ngoài không có đâu!”.

Phượng Thiên Tuyết hơi ngừng lại, “Vọng Nguyệt Lâu này, là người nào kinh doanh?”.

“Vọng Nguyệt Lâu đã kinh doanh ở kinh thành mấy chục năm, nhưng kỳ quái chính là, trước nay chúng ta không nghe người ta nói rốt cuộc tửu lầu là của nhà ai, chỉ biết là lão bản nơi này vô cùng thần bí.”.

Trần Tĩnh Hiên cười nói, Trần Băng Vũ cũng vội vàng phụ họa, “Đại ca nói đúng, chủ nhân Vọng Nguyệt Lâu, chính là có rất nhiều truyền thuyết, có người nói chủ nhân của nó là vương tử, có người nói là đại quan quý nhân, cho nên không tiện lộ mặt.”.

“Không quản người phương nào kinh doanh, chúng ta uống cho thống khoái đi!”. Phượng Thiên Trạch cười nói, “Tỷ tỷ, tỷ giải trừ hôn ước, có khả năng Thượng Quan gia sẽ ghi hận!”.

Phượng Thiên Tuyết lạnh nhạt giật nhẹ khóe miệng, Thượng Quan gia tính làm gì? Nhưng ở đây thật ra có vài lão, huyền thuật hẳn là sẽ ở cấp huyền sư.

Nhưng mà nàng có tuyệt kỹ của chính mình, đó chính là vũ bộ, đánh không lại có thể trốn, còn chính mình tỉ mỉ phối độc phấn.

“Đúng vậy, tỷ tỷ Thiên Tuyết, ngươi phải cẩn thận… Nghe nói sư phụ Thượng Quan Nguyên kia chính là huyền thuật sư cấp huyền tông!”.

Trần Băng Vũ nói, thần sắc trên mặt có chút lo lắng.

“Không bằng như vậy đi… Thiên Tuyết, ngươi đến Trần phủ chúng ta thường trú một đoạn thời gian đi, chỉ cần ở trong Trần phủ, sẽ không có người dám động tới ngươi!”. Trần Tĩnh Hiên nhẹ giọng nói.

Sắc mặt Phượng Thiên Tuyết hơi hơi âm trầm, không nghĩ tới Thượng Quan Nguyên vậy mà có sư phụ lợi hại như vậy.

Xem ra sau khi nàng hồi phủ, lập tức nỗ lực tu luyện, đem uy lực kiếp trước dập tắt vài loại tu luyện huyền thuật.

“Không sao, tuy rằng Thượng Quan Nguyên sẽ chán ghét ta, nhưng mà bọn họ không thể hành động nhanh như vậy. Ta vừa mới thắng liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn, người ngoài nhất định sẽ hoài nghi là chủ ý của Thượng Quan gia!”.

Phượng Thiên Tuyết nhàn nhạt nói.

Trần Tĩnh Hiên và Trần Băng Vũ nhìn nhau, đều không hẹn mà cùng gật đầu.

Phượng Thiên Trạch nhíu mi, “Tỷ, đệ lo lắng bên ngoài cố ý, không bằng nghe Trần đại ca nói…”.

“Yên tâm, tỷ tỷ sẽ không xảy ra chuyện.”. Phượng Thiên Tuyết tự tin, nếu có người ra tay đối với nàng, Hiên Viên Nguyệt Triệt nhất định sẽ tiêu diệt người nọ.

Hiên Viên Nguyệt Triệt, chính là huyền thánh!

Phỏng chừng khắp Thiên Long đại lục, cũng chỉ có Hiên Viên Nguyệt Triệt là loại yêu nghiệt nghịch thiên, tuổi còn trẻ liền đạt tới huyền thánh.

Chỉ là kết hợp đủ loại trước mắt, phỏng chừng người chân chính biết được thực lực của Hiên Viên Nguyệt Triệt, cũng không nhiều.

“Tiểu nhị, người nào bá chiếm Vọng Nguyệt đình của bổn vương?”. Một thanh âm lạnh nhạt vang lên, đám người Phượng Thiên Tuyết ngước mắt, thấy Hiên Viên Đông Thành cùng đoàn người vội vàng đến, nhìn các nàng trong đình, không khỏi nhíu mày.

Bên người Hiên Viên Đông Thành, là Mộ Dung Hồng Y, Mộ Dung Hồng Vân cùng với Mộ Dung Cao Minh.

Phượng Thiên Tuyết nhíu mày, Hiên Viên Đông Thành này thật khiến người ta phiền chán, không biết tốt xấu.