Thượng Quan Tĩnh vừa nghe, ánh mắt lập tức trở nên phức tạp, xem bộ dáng Phượng Tử Bách, cắn chết hắn cũng không bỏ qua sự việc này, cứ thế danh dự Thượng Quan gia sẽ bị hao tổn!
Nếu như Thượng Quan Nguyên đã thừa nhận thích nhị tiểu thư, vậy chắc chắn sẽ không hạ độc nữ tử mình thích!
Tuy rằng trước mặt nhiều người như vậy mà Thượng Quan Nguyên thừa nhận thích nhị tiểu thư Phượng Hàm Yên, có vẻ sẽ hạ thấp nhân phẩm, nhưng mà… Chung quy so với tổn thất danh dự có lẽ vẫn tốt hơn?
Với cả việc tình cảm không thể khống chế! Thượng Quan Nguyên cưới nhị tiểu thư, đích nữ sẽ chịu nhục, nhưng mà phế vật xấu xí kia không được Phượng Tử Bách sủng ái, cho nên Thượng Quan Tĩnh không cảm thấy có vấn đề gì!
Lúc này đôi mắt Thượng Quan Tĩnh liếc qua, thấy được Phượng Thiên Tuyết đang ở một bên uống trà.
Phượng Thiên Tuyết đứng lên, nhàn nhạt mà hành lễ, “Thiên Tuyết gặp Thượng Quan bá bá, Thượng Quan công tử!”.
Thanh âm kia trong trẻo, vô cùng dễ nghe, đáng tiếc… Lại là phế vật xấu xí!
“Thì ra là đại tiểu thư, khách khí.”. Thượng Quan Tĩnh nhẹ giọng nói, quay đầu nhìn về Phượng Hàm Yên ở một bên.
Phượng Hàm Yên cũng đứng dậy hành lễ, lễ nghi không thua Phượng Thiên Tuyết chút nào.
Thượng Quan Nguyên si ngốc mà nhìn nàng, tuy rằng mặt Phượng Hàm Yên bị nổi mẩn đỏ, nhưng không lộ mặt ra, cho nên Thượng Quan Nguyên vẫn nhìn thấy nàng là một mỹ nhân tuyệt sắc, khiến hắn thần hồn điên đảo.
Thượng Quan Tĩnh khụ một tiếng, “Tử Bách, ngươi cũng nghe rồi, Nguyên Nhi luôn mồm thừa nhận rằng nó ái mộ nhị tiểu thư, cho nên chắc chắn hắn sẽ không hạ độc hại Yên Nhi!”.
Phượng Thiên Tuyết âm thầm cười lạnh, xem ra Thượng Quan Tĩnh phủi sạch việc này, càng có lí do khiến nhi tử cưới được một cô con dâu thiên tài, đúng là quyết tâm để Phượng Thiên Tuyết nàng hy sinh!
Nhưng mà sao nàng có thể để hắn như ý?
“Thượng Quan Tĩnh! Nhi tử của ngươicùng Thiên Tuyết mới có hôn ước! Nếu việc này truyền ra ngoài…”.
Trong lòng Phượng Tử Bách đại động, nếu Phượng Hàm Yên gả cho Thượng Quan Nguyên, vậy Phượng Thiên Tuyết liền có thể gả cho hoàng tử.
Chuyện này, Phượng Tử Bách cũng chỉ ra vẻ nghiêm túc mà thôi, thực ra hắn vô cùng ngóng trông Thượng Quan gia giải trừ này hôn sự này.
Lâm thị cùng Phượng Hàm Yên trầm mặc, loại chuyện này đều là nam nhân ra mặt.
“Phượng huynh! Tuy rằng hôn sự đã được định ra từ trước, nhưng mà Hạ Quốc vốn tôn trọng tự do hôn nhân, nếu một bên không muốn, có thể giải trừ hôn ước, Thượng Quan gia chúng ta nhất định chấp thuận cho đại tiểu thư!”. Thượng Quan Tĩnh nhẹ giọng nói, “Vả lại, Nguyên Nhi không thích đại tiểu thư, nếu kiên quyết thành thân, chỉ sợ sẽ làm hại tương lai hai người!”.
Phượng Tử Bách nhìn thoáng qua Phượng Thiên Tuyết đang im lặng, không khỏi trầm tư một hồi.
Lúc này U Trúc vội vàng đến, đem khay đồ Phượng Thiên Tuyết yêu cầu để một bên.
Phượng Thiên Tuyết bình tĩnh buông chén trà xuống, mực thấm lên trên giấy, trong thời gian chỉ chốc lát, nàng thổi thổi tờ giấy kia, muốn làm khô mức trên đó.
Thượng Quan Nguyên lộ ra thần sắc chán ghét, phế vật chính là phế vật, xấu xí chính là xấu xí, cử chỉ như vậy thật là vô cùng lỗ mãng!
Phượng Tử Bách đang muốn mở miệng lại nghe một tiếng cười thanh thúy: “Phụ thân, Thượng Quan bá phụ nói đúng, để hai người không có tình cảm ở chung với nhau, chắc chắn sẽ không hạnh phúc, cho nên… Thượng Quan Nguyên, tờ giải hôn thư này ngươi cầm lấy đi!”.
Phượng Thiên Tuyết đứng lên, giơ tay đưa ra giải hôn thư, giải hôn thư liền rơi xuống trên tay Thượng Quan Nguyên!
Nàng che khan che mặt màu đen, chỉ lộ ra một đôi mắt trong veo, sâu thẳm như suối, khiến người khác phải nín thở!
U Trúc chấn động, không nghĩ tới đại tiểu thư vừa bước ra đã chơi đùa như vậy!
Lâm thị cùng Phượng Hàm Yên cũng cùng nhau khiếp sợ mà nhìn về phía Phượng Thiên Tuyết, vừa rồi nàng nói sẽ ra mặt cho Phượng Hàm Yên, thì ra… là chuyện này!
Lâm thị âm thầm mừng rỡ, nói như vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, Phượng Thiên Tuyết chính là đã đắc tội Thượng Quan gia!
Thứ đích nữ ngu dốt, đúng là phế vật, đầu óc cũng như bị úng nước, lại làm ra loại chuyện mà cả thiên hạ căm ghét!
Thế nhưng Thượng Quan Tĩnh lại dữ tợn nắm chặt tay, đắc tội hắn chắc chắn sẽ không được ăn ngọt!
Giờ phút này, đại sảnh yên tĩnh đến nỗi có thể nghe được tiếng rơi của một cây kim!
Thượng Quan Nguyên và Thượng Quan Tĩnh xanh mặt, vô cùng bất ngờ mà nhìn Phượng Thiên Tuyết!
Thứ đích nữ phế vật này cũng dám chủ động viết giải hôn thư?
Bởi vì ai viết giải hôn thư chính là người chủ động bỏ người kia, hiện giờ Thượng Quan Nguyên là người bị bỏ!
Sự sỉ nhục này, Thượng Quan gia sao có thể nhẫn nhịn?
Phượng Tử Bách lại không có động tĩnh gì, nữ nhi này làm hắn vô cùng ngạc nhiên, không ngừng khiến hắn ngạc nhiên mà mừng rỡ!
“Phượng Thiên Tuyết! Cái đồ phế vật nhà ngươi! Thứ xấu xí nhà ngươi lại dám chủ động giải hôn ước với ta?”. Thượng Quan Nguyên phẫn nộ mà kêu lên!
Thượng Quan Tĩnh cũng híp mắt, nổi lên sát khí, “Đại tiểu thư, giải hôn thư luôn luôn là nhà trai viết, không tới lượt phía gia đình nữ nhi động tay!”.
Ý của bọn họ là muốn Phượng Thiên Tuyết hiểu ý mà thu hồi hôn thư, không để Thượng Quan gia phải bẽ mặt!
Phượng Thiên Tuyết khẽ cười một tiếng, trong mắt chứa đầy sự lạnh lẽo, “Thượng Quan bá bá nói thật nực cười! Hạ Quốc chính là có quy định, bên nào không hài lòng hôn ước, có thể chủ động viết trước! Thượng Quan Nguyên hạ độc hại thứ muội của ta, tâm địa ác độc, tiểu nhân âm hiểm, căn bản là không xứng với bổn tiểu thư!”.
“Ngươi…”.Mặt Thượng Quan Nguyên đỏ bừng! Hận không thể ngay lập tức tiến lên cho Phượng Thiên Tuyết một kiếm!