Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 117: Chọn dùng suối tiên




Bạch Tà hừ lạnh một tiếng, bên môi cười quỷ dị, Phượng Thiên Tuyết nhàn nhạt nhìn lướt qua linh nguyệt thú, sau khi Bạch Tà hiện thân, vì sao nàng cảm thấy linh nguyệt thú này, chỉ số thông minh dường như vô cùng cao ……

“Ta không chết được, ngươi không cần lo lắng!” Phượng Thiên Tuyết không hề đùa hắn, lập tức chạy như bay ra phía ngoài.

“Ách……” Long Li nhìn Phượng Thiên Tuyết đóng cửa lại, lập tức đuổi theo, chính là lúc tay tiếp xúc đến cửa đá kia, lập tức bị bắn trở về.

“nơi này thuộc về không gian tâm linh của nàng, nàng không cho phép chúng ta đi ra ngoài, thì không có khả năng rời khỏi nơi này!”

Bạch Tà lạnh lùng nói.

Long Li hừ lạnh một tiếng, liếc mắt Bạch Tà một cái, “Một ngày nào đó, nàng sẽ cam tâm tình nguyện để ta rời khỏi nơi này!”

Bạch Tà lười biếng ghé vào ngọc tháp, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm thôi miên thú đang ngủ ngáy ò ó, không biết suy nghĩ cái gì.

Phượng Thiên Tuyết một bên buộc đai lưng một bên chạy tới chỗ dược viên, hiện tại nàng có thể chọn dùng cửu chuyển âm dương tuyền, nàng nắm chặt thời gian trở về đưa Hiên Viên Nguyệt Triệt đến suối tiên!

Phượng Thiên Tuyết ăn vào một viên bổ huyết sinh cơ đan, ngoại thương nhanh chóng khép lại, lúc nàng chạy vội tới bên suối cửu chuyển âm dương, linh lực và thể lực nàng đều khôi phục không sai biệt lắm.

Phượng Thiên Tuyết trừng lớn đôi mắt, chỉ thấy suối chỉ có vài giọt nước, hiện tại đã có một ghềnh nho nhỏ nước suối, trên mặt nước suối phiếm ngân quang, tiên khí quay chung quanh, đám sương tuỳ tiện, nồng đậm hương thơm làm người ta thật sự nhịn không được muốn uống mấy ngụm!

Chỉ là con suối kia vẫn rất nhỏ, tích tích nước suối nhỏ giọt, lại không thấy cửu chuyển âm dương tuyền tích tụ lên, Phượng Thiên Tuyết ở một bên ngây người một phút, nước suối vẫn không nhiều không ít!

Phượng Thiên Tuyết có chút thất vọng, bất quá ngẫm lại chính mình Phù Thuật tiến triển quá chậm, nước suối này mới có thể tương đối thiếu đi?

Phượng Thiên Tuyết lấy ra một cái bình dược không từ trong không gian, sau khi đưa vào một bình nhỏ cửu chuyển âm dương tuyền, phát hiện nước suối đích xác ít hơn phân nửa, dư lại một tầng hơi nước mỏng.

Phượng Thiên Tuyết bĩu môi, “Nếu ta tham ăn uống vài giọt, có phải liền đem con suối này uống cạn rồi hay không? Ai……” 

Xem ra sau khi tặng nước suối, nàng nỗ lực nhiều hơn, điên cuồng tu hành Phù Thuật!

Trước khi Phượng Thiên Tuyết rời đi không gian, lại cố ý chế N tấm thuấn di phù, nổ mạnh phù, hiện tại nàng là phù giả đại viên mãn, chế tác phù, năng lượng so với lúc trước lớn gấp đôi!

Vì tránh gặp gỡ nhân vật lợi hại hơn, Phượng Thiên Tuyết lại đi phòng luyện dược lần nữa, Long Li nhàm chán rửa sạch vết máu trên người Tiểu Bạch Bạch.

Vết máu trên người Tiểu Bạch Bạch, đều là miệng vết thương của Phượng Thiên Tuyết dính lên.

“Làm sao vậy?” Nhìn đến vẻ mặt Phượng Thiên Tuyết thản nhiên đi vào tới, giống như nàng cũng không để kiếp nạn phía trước ở trong lòng.

“Ta muốn lại luyện chế hai quả trăm ngày điên!” Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng nói, trong mắt có ánh sáng lạnh dị thường.

“tình huống ngươi bây giờ còn muốn luyện chế hai quả độc đan? Ngươi không muốn sống nữa sao?” Long Li tức giận đỗ ở phía trước Phượng Thiên Tuyết.

Phượng Thiên Tuyết nhíu mi, “Ta không có việc gì! Vừa mới rồi chỉ là thương tổn da thịt!”

“Không có việc gì? Không có việc gì mà một thân đều là máu?”

Phượng Thiên Tuyết bất đắc dĩ ném ra dây lấy mạng từ trong lòng, “Ngươi cầm đi nghiên cứu, đây là đồ vật của lão yêu bà kia, đối phương đã đến tiêu chuẩn Huyền Thánh Sơ Cảnh, ta không luyện thêm mấy cái độc đan, có thể áp chế đối phương sao?”

Vẻ mặt Phượng Thiên Tuyết bắt đầu ngưng trọng nhặt độc thảo, may mắn nàng chuẩn bị vài phân dược liệu ở chỗ này.

Ánh mắt Bạch Tà lóe hàn quang, đối phương là tiêu chuẩn Huyền Thánh Sơ Cảnh, Phượng Thiên Tuyết đích xác không phải là đối thủ của nàng.

Cho nên Phượng Thiên Tuyết cần thiết phải có tất giết kĩ trong tay.

Long Li động cánh môi, ngẫm lại thực lực của chính mình, cuối cùng nuốt vào tất cả lời nói, chỉ lo lắng nghiêm túc nhìn Phượng Thiên Tuyết.