Edit: Sahara
"Chủ tử, ta đúng thật là có một chuyện vẫn chưa nói cho người biết!" Long Phi đi theo vào phòng, nói: "người có biết tại sao gần đây Linh thành này lại có nhiều người như vậy không?"
"Ta không có hứng thú muốn biết!"
Câu trả lời của Vân Lạc Phong tức khắc làm cho gương mặt của Long Phi hóa đá, hắn cất giọng ai oán: "chủ tử, trong Vô Hồi Chi Sâm đã xảy ra chuyện rồi!"
"Vô Hồi Chi Sâm? Ta chính là mới đi ra từ Vô Hồi Chi Sâm, tại sao ta lại không biết ở đó đã xảy ra chuyện? "
"Chuyện này...."
Long Phi cùng Tô Tranh đưa mắt nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn hạ quyết định nói thật cho Vân Lạc Phong biết: "chắc người cũng đã từng nghe nói qua trong Vô Hồi Chi Sâm có rất nhiều bảo vật đột ngột xuất thế phải không? vì vậy mà thành chủ của Linh thành đã triệu tập rất nhiều cường giả, tính toán là sẽ tấn công vào trong Vô Hồi Chi Sâm."
Vân Lạc Phong hơi ngập ngừng: "tấn công Vô Hồi Chi Sâm? Bọn chúng hẳn là không thể có cái bản lĩnh đó!"
Long Phi cười khổ: "thật ra thì tình hình thật sự trong Vô Hồi Chi Sâm hoàn toàn không giống như những gì mà những cường giả đến đây nghe được, bọn họ chẳng qua là đã bị thành chủ Linh thành lừa gạt! Vô Hồi Chi Sâm vốn dĩ không hề có bảo vật gì cả! Hắn chỉ muốn triệu tập một đám người làm dê đầu đàn, đi chịu chết để mở đường cho hắn mà thôi!"
"Dê đầu đàn?"
"Đúng vậy! Trong Vô Hồi Chi Sâm đã xảy ra một chuyện lớn! Toàn bộ thú vương đều đã bị phong ấn! Cũng không biết thành chủ Linh thành từ đâu mà biết được tin tức này, liền muốn thừa nước đục thả câu, nhân cơ hội tất cả thú vương bị phong ấn mà nhất thống toàn bộ Vô Hồi Chi Sâm."
Nhất thống toàn bộ Vô Hồi Chi Sâm?
Tên thành chủ Linh thành này, dã tâm cũng thật lớn!
"Hắn ta vẫn không có cái bản lĩnh này!"
Vân Lạc Phong cầm lấy một chén trà, nhẹ nhàng đưa lên môi nhấp một ngụm, lãnh đạm cười, nói.
"Chủ tử!"
Phịch!
Long Phi đột nhiên quỳ một gối xuống trước mặt Vân Lạc Phong, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt của cô.
"Ta cùng với linh thú trong Vô Hồi Chi Sâm có chút giao tình, thật sự không thể nhắm mắt làm ngơ mà nhìn bọn chúng rơi vào tay của con người hoặc là bị bọn họ tàn sát! Vì vậy, ta muốn thỉnh cầu chủ tử giúp ta một chuyện!"
"Cho ta một lý do!"
Lý do?
Long Phi trở nên bối rối.
Chẳng lẽ phải thật sự đem chuyện kia nói cho chủ tử biết sao?
"Sư thúc?"
Long Phi ngước mắt lên nhìn Tô Tranh.
Đừng thấy sư thúc nhà hắn bình thường là một tên nam nhân thúi vô sỉ không đáng tin cậy, thật ra, ở một số phương diện, ông ấy rất quyết đoán và sáng suốt.
"Nói đi!"
Tô Tranh than nhẹ một tiếng: "sư phụ ngươi những năm gần đây cũng rất khổ tâm, nếu không phải tại cái lũ bảo thủ kia, bà ấy cũng không đến mức như thế!"
Long Phi cười chua xót, không ngờ, đến thời khắc cuối cùng, hắn vẫn phải dùng thân phận của sư phụ nhà mình để thuyết phục Vân Lạc Phong.
"Chủ tử, không phải người vẫn luôn muốn biết ta làm cách nào mà thuận lợi ra ra vào vào Vô Hồi Chi Sâm hay sao?" Long Phi bất đắc dĩ mà nói: "bởi vì sư phụ của ta chính là đệ nhất thú vương trong Vô Hồi Chi Sâm!"
Con ngươi của Vân Lạc Phong khẽ co lại: "sư phụ của ngươi là một linh thú?"
"Không chỉ có như thế, người mà Thiên Nhai vẫn luôn tìm kiếm, kỳ thực chính là sư phụ của ta!"
Vân Lạc Phong nghe xong thì đột ngột từ trên ghế đứng phắt dậy, bàn tay không cẩn thận mà đẩy ngã chén trà, nước trà nóng bỏng bắn vào bàn tay của cô, thế nhưng Vân Lạc Phong lại không hề hay biết, tựa hồ không cảm nhận được gì nữa.
Vân Tiêu khẽ cau mày lại, rút từ trong người ra một chiếc khăn tay, cẩn thận lau sạch sẽ nước trà trên mu bàn tay của Vân Lạc Phong, nhìn chỗ mu bàn tay bị nước trà bắn lên dần dần ửng đỏ, trong đôi mắt lãnh khốc từ từ dâng lên sự đau lòng.
"Long Phi, ngươi đang nói thật?"
Vân Lạc Phong lúc này không rãnh mà quan tâm những chuyện khác, đôi mắt đen nhánh của cô cứ nhìn chằm chằm vào Long Phi.
Vân Lạc Phong cô xác thật là không thích xen vào chuyện của người khác.
Nhưng nếu đối phương là nữ nhân của Thiên Nhai, vậy thì lại là một vấn đề khác....
Bất luận thế nào cô cũng không thể để cho nữ nhân của Thiên Nhai chịu đựng bất cứ thương tổn gì!
"Năm đó, sư phụ ta không màn tới sự ngăn cản của người khác, nhất quyết muốn cùng ở bên nhau với Thiên Nhai, lại không lường trước được là sẽ xảy ra nhiều chuyện hiểu lầm đến như vậy!"