Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ
“Vô Song,” Cao Lăng gắt gao ấn bả vai Mộ Vô Song, “Nàng nghe ta nói, chúng ta phải rời khỏi nơi này mới có thể tìm Quỷ Đế báo thù! Nếu vẫn ở lại đây thì cả đời cũng không thể bên nhau! Vì tương lai sau này của chúng ta, hy sinh trong chốc lát thì như thế nào? Việc nhỏ mà không nhịn được thì sẽ làm hỏng việc lớn! Chẳng lẽ nàng không rõ sao?”
“Vì báo thù mà chàng muốn ta hầu hạ linh thú?” Rốt cuộc Mộ Vô Song bất chấp ngụy trang, tê tâm liệt phế hô to lên, thân thể của ả run rẩy không thôi, “Thái tử, ta là nữ nhân của chàng, là vị hôn thê của chàng, chàng làm như vậy mà là người sao?”
Cao Lăng kinh ngạc nhìn Mộ Vô Song: “Không phải vừa rồi nàng nói, nguyện ý làm tất cả vì ta sao? Huống chi, nàng đã thất thân với người khác, người với linh thú cũng không có gì khác nhau, nhịn một chút sẽ qua.”
Ngay từ đầu, mặc dù là thất thân nhưng Mộ Vô Song vẫn khống chế được nội tâm phẫn nộ, mục đích chính là vì nắm chặt Cao Lăng! Nhưng không nghĩ tới, nam nhân này sẽ tàn nhẫn đến việc đó, vayah mà để linh thú tới nhục nhã nàng?
Mộ Vô Song cười lạnh một tiếng: “Vậy tại sao chàng không đành lòng nhẫn nại, một hai bắt ta phải đi? Ta đã miễn cưỡng cho qua, vì sao chàng vẫn không buông tha cho ta? Hơn nữa, chàng đều nói ta là nữ nhân được Quỷ Đế coi trọng, chàng đối với ta như vậy, hắn sẽ bỏ qua cho chàng sao?”
Sắc mặt Cao Lăng trầm xuống, cầm chặt cổ tay Mộ Vô Song, đột nhiên tay hắn dùng lực rất mạnh, có thể nhìn thấy dấu vết đỏ rất rõ ràng hiện ra trên cổ tay thiếu nữ vì bị hắn nắm quá chặt.
“Mộ Vô Song, ta biết ngươi với Quỷ Đế tằng tịu với nhau! Nếu không hiện tại ngươi cũng sẽ không nhắc tới hắn! Hiện giờ ngươi chỉ là một đãng phụ* mất đi trong sạch mà thôi, có tư cách gì kêu gào trước mặt ta? Bổn Thái tử cảnh cáo ngươi, ngươi đồng ý thì đi, không đồng ý cũng phải đi!”
*phụ nữ phóng túng, phóng đãng
Sắc mặt Mộ Vô Song bị đau đến tái nhợt, ả tuyệt vọng nhìn gương mặt tuấn lãng của thiếu niên: “Ngươi nói ta là đãng phụ? Nói cách khác, những lời ngươi nói trước kia đều là gạt người? Cao Lăng, tên cặn bã này, đừng quên, là bởi vì ngươi nên ta mới mất đi trong sạch, vậy mà hiện tại bắt ta đi hầu hạ một đầu linh thú, ngươi……”
Bốp!
Bỗng nhiên tiếng bàn tay thanh thúy truyền đến, khiến Mộ Vô Song đang nói cũng tức khắc im bặt, hốc mắt ả đỏ bừng, mang theo căm hận nhìn Cao Lăng.
Cao Lăng không liếc nhìn ả một cái, một nữ nhân mất đi trong sạch, có cái gì tốt hay đáng giá để lưu luyến chứ? Tuy nói lúc đầu hắn còn có chút áy náy với Mộ Vô Song, nhưng trải qua mấy ngày bình phục, áy náy trong lòng đã sớm biến mất, thay vào đó chỉ có phẫn nộ.
Nếu không phải do nữ nhân đê tiện này thì Quỷ Đế sẽ không ra tay với hắn!
Từ đầu chí cuối, Cao Lăng đều xem nữ nhân mà Quỷ Đế coi trọng là Mộ Vô Song, cũng không nghĩ là Vân Lạc Phong, cho nên Mộ Vô Song xui xẻo gánh vác toàn bộ hận ý của Cao Lăng cho Vân Lạc Phong!
“Chậc chậc, ta đúng lúc quá, vừa lúc thấy trò hay như vậy.”
Bỗng nhiên, một giọng nói kiều mị đến tận xương truyền đến từ phía sau.
Cơ thể Cao Lăng chấn động, hắn xoay người nhìn nữ tử yêu mị đứng ở cửa, nịnh nọt cười nói: “Xuân Nương, Vô Song đã đồng ý rồi, ngươi nói có nên tính đến chuyện ngày mai thả chúng ta đi không?”
Trong mắt Xuân Nương toát ra một tia khinh thường: “Ngươi yên tâm, Xuân Nương ta luôn luôn giữ lời, nếu đã nói tha cho các ngươi thì nhất định sẽ để các ngươi rời khỏi nơi này, chỉ là sau khi rời khỏi thì sống hay chết không quan hệ đến ta.”
Hai tiểu tử này đắc tội Quỷ Đế mà còn muốn bình yên vô sự sống hết đời? Thật là nực cười! Nếu bọn họ ở lại Trúc Lâu, nói không chừng còn có thể sống tạm qua ngày! Nhưng một khi rời đi, thứ chờ đợi bọn họ chính là tra tấn tàn khốc!