Edit: Sahara
Vì muốn lưu lại bên cạnh Vân Lạc Phong, hắn không thể nói cho nàng biết hắn đã phá phong ấn rồi được.
Nếu không, Vân Lạc Phong chắc chắn sẽ không giữ hắn lại.
Huống hồ.....
Vân Lạc Phong đang nằm trong hoàn cảnh nguy hiểm, hắn càng không thể đi!
"Chúng ta xuất phát!"
Vân Lạc Phong nói với Tề Linh, không có nhìn đến Mặc Thiên Thành.
Không lâu trước đó, đoàn người của bọn họ còn mênh mông cuồn cuộn, vậy mà bây giờ chỉ còn lại ba người bọn họ.
Trong lòng Tề Linh có chút thương cảm, hắn nhìn đám thuộc hạ của mình một lần nữa rồi cưỡng ép bản thân quay đi: "Đi thôi!"
Phía sau, những thuộc hạ còn sống của Tề Linh vẫn đứng đó tiễn mấy người Tề Linh đi, cho đến khi bóng dáng của mấy người Tề Linh hoàn toàn biến mất.
_____________
Thiên Tề Quốc.
Lâm quý phi đang nằm trên giường mềm, suối tóc đen dài rũ xuống sau lưng. Dù tuổi đã trung niên nhưng do bảo dưỡng tốt nên vẫn xinh đẹp diễm lệ.
"Nương nương!"
Đúng vào lúc này, một người hớt ha hớt hải chạy vào: "Nương nương, đại sự không xong rồi!"
Người chạy vào là một cung nữ, vẻ mặt vô cùng hoản loạn.
Lâm quý phi nhíu mày liễu: "Chuyện gì?"
"Nương nương, cao thủ người phái đi giết đội ngũ của nhị hoàng tử, toàn bộ đều bị diệt rồi!"
Cái gì?
Lòng ngực Lâm quý phi nhói đau, bà ta ngồi bật dậy, gương mặt cả kinh trắng bệch như tờ.
"Ngươi vừa nói cái gì?"
Toàn bộ bị diệt?
Theo bà ta biết, Vân Lạc Phong kia chẳng qua chỉ là một Thần Linh Giả mà thôi. Do có trong tay Long Lân Giáp nên mới đánh bại được một Thiên Thần Giả.
Nhưng bà ta phái đi đến tận hai Thiên Thần Giả kia mà?
Theo lý mà nói, Vân Lạc Phong không thể nào là đối thủ của bọn họ được.
"Nương nương, là thật! Người của chúng ta đã tìm thấy thi thể của mấy người Bạch trưởng lão...."
Mặt Lâm quý phi càng trắng hơn. Bà ta ngã ngồi xuống đất, cắn chặt môi mình, cả người không ngừng run rẩy.
Tại sao lại như vậy?
Hai Thiên Thần Giả mà vẫn không phải là đối thủ của Vân Lạc Phong?
Rốt cuộc thì thực lực của nữ nhân kia đáng sợ đến mức nào kia chứ?
Đến tận thời khắc này, Lâm quý phi mới thấy sợ hãi, lại càng hối hận về những hành động trước đó của mình hơn.
"Nương nương, nô tỳ còn nghe được một tin tức khác nữa! Nhị tiểu thư của Giản gia vừa bị người ta phế thực lực rồi!"
Cung nữ run run rẩy rẩy nói.
"Việc này liên quan gì đến bổn cung?" Lâm quý phi đang lo lắng về thực lực của Vân Lạc Phong thì bỗng nghe cung nữ bẩm báo tin tức không đâu. Bà ta liền thấy mất kiên nhẫn.
"Chuyện là thế này, nương nương! Khoảng thời gian trước, có một người đàn ông đến phủ nhị hoàng tử tìm Vân Lạc Phong, trùng hợp gặp được nhị tiểu thư Giản gia ở bên ngoài phủ nhị hoàng tử. Nhị tiểu thư Giản gia nói Vân Lạc Phong là nữ nhân dâm đãng lẳng lơ, trước quyến rũ Kỳ Tô, sau lại dụ dỗ nhị hoàng tử. Kết quả làm cho người đàn ông kia tức giận, hắn ta liền phế thực lực của nhị tiểu thư Giản gia."
Lâm quý phi nhíu mày, lá gan người đàn ông này cũng lớn thật, ngay cả người của Giản gia cũng dám động.
Có điều, người có quen biết với Vân Lạc Phong, sao có thể bình thường cho được?
Nói đi cũng nói lại, Giản gia này đúng là xúi quẩy. Đầu tiên là Giản Ý trêu chọc Vân Lạc Phong rồi bị Vân Lạc Phong bắt giữ, Giản gia vì cứu đứa con gái duy nhất còn sót lại này mà bỏ ra một khoảng lớn để chuộc người.
Ai ngờ, bây giờ Giản Ý lại đắc tội với người khác, rồi bị phế thực lực. Như vậy, Giản gia không thể dùng nàng ta đổi thêm được lợi ích gì nữa.
"Ngươi có nghe ngóng được lai lịch người đàn ông kia không?"
"Nô tỳ không rõ! Chỉ biết hắn ta đeo một chiếc mặt nạ...."
Mặt nạ?
Lâm quý phi ngẫm nghĩ, trong ấn tượng của bà ta không có người nào giống như vậy. Bà ta phất tay: "Ngươi lui xuống đi, bổn cung muốn một mình yên tĩnh!"
Cường giả cảnh giới Thiên Thần đối với Thiên Tề Quốc mà nói, là vô cùng quan trọng.