Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1723: Thánh Quân cao gia (chín)




Edit: Quỳnh Lê.

“Ba ngày sau.”

“Ba ngày sau?” Vân Lạc Phong sờ cằm, đáy mắt hiện lên một đạo ánh sánh.

Ba ngày, cũng đủ để nàng tính sổ một ít người……

Nàng cũng sẽ không quên ít ngày nữa, Bắc Châu sẽ phái người đi Vô Hồi Đại Lục vọng tưởng tìm Diệp gia gây phiền toái!

Chỉ tính điểm này, nàng liền không có khả năng sẽ buông tha những người này!

……

Trong thời gian này, Quân thành rất là náo nhiệt, vốn dĩ rất ít được nhìn thấy cường giả Thánh Quân, nhưng hiện giờ tại Quân thành lại phá lệ nhiều.

Đồng dạng, các thế lực ở Quân thành đều là như thủy triều kích động.

Theo lý thuyết, vốn dĩ có tư cách đi tham gia nghi thức của Quân gia chỉ có các đại thế lực.

Trừ bỏ các Châu phủ chủ ở bên ngoài đại lục, cũng chỉ có Thánh Nữ tộc, Vu Yêu tộc, cùng Học Viện Tây Linh mới có tư cách……

Giống như Ngụy gia đều không có thực lực để bước vào cửa!

Chính là Vân Lạc, lão già này cũng đi theo tới Quân gia? Mà hắn lại luôn luôn tham tài, vì vậy, liền nghĩ ra một chủ ý.

Hắn làm cho Quân lão gia tử tạo ra thư mời, hơn nữa lấy thư mời này đến bán đấu giá, đương nhiên, đối với cấp bậc của Quân gia, những cái đó như vàng bạc hòang kim đối với bọn họ là không dùng được.

Cho nên nếu đi đến nơi bán đấu giá, đều cần thiết phải lấy ra bảo vật định giá.

Phải biết rằng, đây chính là cơ hội được một lần cùng Quân gia kết giao, không chỉ có thể nhìn thấy đại tiểu thư của Quân gia, còn có thể có cơ hội được tiếp xúc với con cái của nàng, may mắn lọt vào mắt họ, là có thể rất nhanh đủ thăng quan tiến chức.

Chính vì vậy mà các thế thực đều không muốn bị vụt mất.

Trong hai ngày này, giá của thư mời cực cao, mọi người lấy ra bảo vật định giá cũng đều là các thế lực xếp hạng ở đại lục……

……

Tại Ngụy gia, một nam tử trung niên vẻ hứng thú vội vàng đi vào đại sảnh, sau khi hắn nhìn đến nam nhân cùng thiếu nữ đang ngồi ngay ngắn, ở đáy mắt lóng lánh ánh sánh kích động.

“Gia chủ, tiểu thư, ta đã không làm nhục sứ mệnh, cuối cùng đã lấy được một bức thư mời.”

Sắc mặt Ngụy gia chủ, Ngụy Tiên hiện lên một nét vui sướng, được một lúc lại trở nên bất đắc dĩ.

“Hiện tại chỉ vì một bức thư, xem như Ngụy gia chúng ta đã tổn thất nghiêm trọng.”

“Phụ thân, ngươi cũng không thể nói như vậy,” Ngụy Linh cười, “Đây chính là cơ hội, người tiến đến đều là cường giả của đại lục! Lúc đó, ta sẽ tuyển một người nam nhi ưu tú nhất Ngụy gia, hơn nữa đem thu làm nghĩa đệ để hắn đến tham gia đại hội, nói không chừng, hắn còn có cơ hội nhảy lên tận trời.”

Nghĩ vậy, Ngụy Tiên nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

“Đáng tiếc, ngươi không có huynh đệ ruột thịt, mà trên người lại gánh vác gánh nặng của Ngụy gia, lại không có khả năng gả ra ngoài, cùng lắm là chiêu mộ một chàng rể, nếu không được chỉ sợ cũng không cần tiện nghi cho người ngoài.”

Ngụy Linh hơi hơi mỉm cười, trong đầu hiện ra khuôn mặt tuấn mĩ ôn nhuận của Diệp Cảnh Thần, nếu có thể cùng nam nhân ôn hòa như vậy sống cả đời, nàng cũng không nuối tiếc.

“Cha, ngươi không cần phải lo lắng cho ta,” Ngụy Linh bắt lấy cánh tay của Ngụy Tiên, làm nũng nói, “Nữ nhi đã coi trọng một người nam nhân, không bao lâu nữa nhất định hắn sẽ đến đến cửa xin làm rể của Ngụy gia ta.”

“À?” ánh mắt Ngụy Tiên lập loè.

Với ánh mắt của nữ nhi nhà mình, hắn luôn luôn rõ ràng, người có thể được nàng coi trọng, nam nhân kia tất có chỗ đặc biệt hơn người.

“Hôn sự của ngươi liền chính ngươi làm chủ, chỉ cần đối phương không có thê tử thì ngươi có quyền mang hắn về.”

Thê tử?

Ngụy Linh cười lạnh một tiếng, cho là trước kia hắn có thê tử thì sao, sau này, hắn chỉ có thể là phu quân của nàng……

Mà trong khoảng thời gian này nàng đã đem lời đồn đãi thả ra bên ngoài, cũng không biết lời đồn đã đến tai những người Quân gia chưa

“Cha,” nghĩ đến đây, Ngụy Linh phục hồi tinh thần lại, nét mặt lộ tươi cười nhợt nhạt, “Nữ nhi đi chuẩn bị ít đồ để cùng ngươi đến Quân gia.”

Dứt lời, nàng buông cánh tay của Ngụy Tiên, lập tức hướng ra ngoài cửa, tia cười lạnh trong mắt càng sâu.