Edit: Bé"ss Heo"ss
“Ngươi đoạt nữ nhi của ta, còn dám đá ta? Một câu xin lỗi liền xong?”
Diệp Cảnh Thần biết mình có lỗi trước, bị lão gia tử giáo huấn cũng không dám nói câu nào, chỉ có thể liều mạng nhận sai xin lỗi.
Từ đầu đến cuối, Quân Phượng Linh đều không nói chuyện, trong mắt nàng hàm chứa nước mắt, nước mắt lưng tròng nhìn chăm chú vào Quân lão gia tử.
Cha?
Hóa ra…… Nàng cũng có cha?
Có lẽ là Quân lão gia tử cảm nhận được ánh mắt của Quân Phượng Linh, bất giác quay đầu nhìn về phía nàng.
Chớp mắt một cái, nước mắt của ông rơi lã chã.
“Nữ nhi bảo bối, ta rốt cuộc cũng tìm thấy con.”
Quân Phượng Linh cắn chặt môi đỏ, nước mắt tùy ý mà chảy xuôi xuống.
“Ngươi thật sự…… Là cha ta?”
Lão gia tử nghiêm túc gật đầu: “Năm đó, tình thế bức bách, ta vì muốn báo thù cho mẹ con và những oan hồn khác của Quân gia, bất đắc dĩ đem ngươi giao cho một cố nhân nuôi nấng thay, chờ ta báo xong thù lại đi tìm con, nhưng tìm khắp đại lục cũng không sao tìm được con, con gái, con có trách cha không?”
“Chưa bao giờ trách.”
Nàng chưa từng trách ông, hiện tại nghe được lý do, sẽ càng không trách ông.
“Nữ nhi! Cha rất nhớ con.”
Quân lão gia tử bước lên phía trước, một tay đem Quân Phượng Linh ôm vào trong lòng ngực, khóc òa lên như một hài tử.
Quân Phượng Linh cảm giác thân mình cứng đờ, lại bởi vì cái ôm này rất ấm áp, làm nàng luyến tiếc đẩy ra……
“Lão gia tử, mẫu thân, sau này hai người lại ôn chuyện, bây giờ chúng ta còn có chuyện khác cần quyết định.” Vân Lạc Phong cười như không cười nói.
Lão gia tử lúc này mới phản ứng lại, buông nữ tử trong lòng ngực ra, ông lau nước mắt, cười cười: “Vân nha đầu nói đúng, ta đúng là còn có chuyện khác.”
Ông dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Cha nói với bên ngoài rằng Vân nha đầu là ngoại tôn nữ của cha, Kỳ nhi đến đã lâu nhưng vẫn chưa cho nó một thân phận đàng hoàng, là do cha muốn đợi các con đến rồi tổ chức một nghi thức nhận thân. Đến lúc đó sẽ chính thức công bố thân phận của tất cả các con với toàn bộ đại lục.”
“Cha quyết định là được.” Quân Phượng Linh cười trong nước mắt, nàng thật sự không nghĩ tới, mình còn có cha……
Trước khi dưỡng phụ mất cũng không có nói gì cho nàng, cho nên nàng cũng không biết người thân của mình lại là ở Thất Châu Đại Lục.
“Tốt!” Lão gia tử một kích chưởng, “Cha đã phái người đến Vô Hồi Đại Lục đưa người thân của Phong nhi đến đây rồi. Đợi mọi người đến đông đủ, cha sẽ mời hết tất cả người của các phủ châu chủ ở Thất Châu Đại Lục tới dự nghi thức nhận thân. Còn bây giờ, để cha đưa con đi gặp đệ đệ và cháu gái của con trước....”
Tuy rằng gia chủ Quân gia là đồ đệ của lão gia tử, nhưng lão gia tử cũng không có nói là sư đệ của Quân Phượng Linh, mà nói hắn là đệ đệ.
Điều này cũng chứng minh, lão gia tử đem đồ đệ nhà mình trở thành nhi tử.
Nhìn lão gia tử miệng cười cùng Quân Phượng Linh vui mừng mà khóc, Vân Lạc Phong khóe môi cũng không tự chủ mà gợi lên một nụ cười, giờ khắc này, nàng nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Vân Tiêu.
“Tìm được tung tích của Tần Lạc rồi?”
Nữ nhân này, trước sau là một tai hoạ ngầm.
Vân Tiêu lắc đầu: “Ả rất thông minh! Sau cái ngày ả trốn thoát kia, ả cũng không có trở lại bên trong cung điện kia, ta đi vài lần cũng chưa thể tìm được ả.”
Vân Lạc Phong nhíu nhíu mày, thật lâu sau, mới thả lỏng ra, nhàn nhạt cười.
“Nếu đã như vậy, chúng ta chờ nàng chủ động tìm tới cửa, ta tin rằng, nàng sẽ nhanh tới tìm chúng ta, trong lúc này, ta định sẽ bế quan đột phá.”
Vài ngày trước, Vân Lạc Phong cảm giác mình sắp đột phá, cho nên, nàng mới quyết định bế quan tu luyện, chờ sau khi đột phá đến Thánh Quân cao giai, lại xuất quan……