Edit: Bé"ss Heo"ss
“Tiểu thư muốn làm như thế nào?”
“Ngươi tìm người đi tuyên bố một lời đồn đãi, nói rằng, đại tiểu thư Quân gia Quân Linh Nhi giao hảo cùng Diệp Kỳ, bên ngoài cùng người cẩu thả, chẳng những mấy lần mang thai, lại nhiều lần đổi phu quân! Hơn nữa, Quân Phượng Linh không phải là nghĩa mẫu của nàng sao? Liền nói…… Nghĩa mẫu của nàng còn từng vì nịnh bợ một cường giả, đem Diệp Kỳ đưa đến trên giường của vị cường giả kia.”
“Đương nhiên, chỉ như thế còn chưa đủ, ta không tra ra thân thế của Diệp Kỳ, lại từng phái cá nhân hướng kia Diệp Kỳ lời nói khách sáo, biết được nàng từ nhỏ đã không có gặp qua cha mẹ thân sinh, cứ như vậy, ngươi liền có thể nói, là Diệp Kỳ hành vi phóng đãng, làm tức chết cha mẹ thân sinh của nàng!”
Ý cười trên mặt Ngụy Linh càng sâu, đáy mắt lập loè.
Quân Phượng Linh, ngươi không muốn chắp tay đem nam nhân của ngươi nhường lại, ta đây khiến cho ngươi cùng nghĩa nữ của ngươi thân bại danh liệt!
Ta xem các ngươi làm sao tiếp tục ở lại Quân gia!
……
Quân gia.
Vân Lạc Phong bồi Quân lão gia tử chơi cờ, Vân Tiêu ở một bên nghiêm túc nhìn mặt Vân Lạc Phong.
Cảm thấy xem thế nào đều không đủ……
Đúng lúc này, một âm thanh vui sướng từ ngoài cửa truyền đến: “Nhị ca, nhị tẩu, nghĩa phụ và nghĩa mẫu tới.”
Bàn tay đang cầm quân cờ của Quân lão gia tử run lên, ông đứng phắt dậy khỏi ghế, đôi mắt già nua đầy kích động vội vàng nhìn ra ngoài sân.....
Nửa ngày, một bộ hồng y lọt vào tầm mắt, làm tròng mắt lão gia tử chợt co chặt, kinh ngạc nói: “Là các ngươi?”
Quân Phượng Linh cùng Diệp Cảnh Thần cũng ngây ngẩn cả người, không rõ nguyên do nhìn hai người Quân lão gia tử cùng Vân Lạc Phong đang đứng trước mặt ông ……
“Phong Nhi, Tiêu nhi, các con biết vị lão tiền bối này?” Quân Phượng Linh có chút khiếp sợ.
Lúc trước bọn họ ở Táng Thần Sơn phân tán ra, còn tưởng rằng đối phương gặp nguy hiểm, hiện tại nhìn hắn sống sờ sờ đứng ở chỗ này, cũng đem tâm thả xuống.
Quân lão gia tử rốt cuộc kiềm chế không được tâm tình kích động, lập tức vọt về phía Quân Phượng Linh.
Khó trách, hắn lần đầu nhìn thấy Quân Phượng Linh, liền có hảo cảm khó nói thành lời, hóa ra nàng thế nhưng là……,
“Phanh!”
Đáng tiếc, lão gia tử vừa đến trước mặt Quân Phượng Linh, Diệp Cảnh Thần một chân đạp qua, trán nổi đầy gân xanh: “Không nghĩ tới ngươi lại là loại người này, dám phi lễ thê tử của ta! Ta thật là nhìn lầm ngươi!”
Diệp Cảnh Thần cũng mặc kệ lão gia tử có quen biết hai người Vân Lạc Phong hay không, hắn chỉ biết, lão nhân kia vừa rồi xông tới muốn phi lễ tức phụ của mình, hắn sao có thể cho người khác chạm vào thê tử mình dù chỉ một phân một hào nào được?
Sắc mặt Lão gia tử đều thay đổi, mặt già một mảnh xanh mét: “Ngươi lại dám đánh nhạc phụ của ngươi, ta muốn cho nữ nhi của ta hưu ngươi.”
“Ta chính là đánh ngươi, loại già mà còn không đứng đắn……”
Diệp Cảnh Thần vốn định nhục mạ ra tiếng, đột nhiên phản ứng lại, ngơ ngác hỏi, “Ngươi vừa rồi nói cái gì?”
Lúc này, Vân Lạc Phong ở một bên xem diễn đủ rồi mới nói một câu.
“Lão gia tử nói không sai, ông ấy là cha của mẫu thân, nhạc phụ của người.”
Sắc mặt Diệp Cảnh Thần chuyển từ xanh sang trắng, lại từ trắng chuyển hồng, hắn rốt cuộc biết chính mình phạm vào sai lầm lớn thế nào, chạy nhanh đến bên cạnh lão gia tử, quan tâm hỏi: “Lão gia tử...., không đúng, nhạc phụ đại nhân, người không sao chứ? Con lúc trước không phải cố ý, con còn tưởng rằng người muốn khinh bạc thê tử của con.”
Lão gia tử ngạo kiều hừ một tiếng, xoay đầu, không để ý tới Diệp Cảnh Thần.
Hắn tức giận rồi!
Tên tiểu tử thúi này lại dám đá hắn! Diệp Cảnh Thần vội vàng xin lỗi:
“Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế thật sự không phải là cố ý, thỉnh nhạc phụ đại nhân tha thứ.”
Lão gia tử tức giận vươn ngón tay, hung hăng điểm vào đầu Diệp Cảnh Thần.