Edit: Quỳnh Lê.
Có quân đoàn khô lâu, nàng không cần phải thật cẩn thận dự phòng nguy hiểm, mà còn có thể sử dụng tốc độ nhanh nhất chạy tới Thánh Nữ tộc......
......
Oanh!
Thánh Nữ tộc.
Một lực lượng cường đại mà uy mãnh từ cấm địa sau núi truyền đến, chấn động toàn bộ vân sơn.
Tần Tuyết nhanh chóng từ tộc đường chạy tới, vẻ mặt kinh ngạc nhìn linh khí dày đặc sau núi.
"Các trưởng lão rốt cuộc đã bế quan xong?"
Oanh!
Ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc, sấm sét ầm ầm, tia chớp xông thẳng xuống, chém về cấm địa phía sau núi, tại nơi chia chớp hạ xuống, khắp không trung đều một mảnh sáng ngời.
Khí thế trong cấm địa thật lâu không tiêu tan, sấm chớp lại lần nữa ầm ầm kéo tới, dẫn đến toàn bộ sơn mạch đều run rẩy.
"Tần Tuyết đại nhân, có chuyện không tốt xảy ra."
Thanh âm vội vàng từ phía trước truyền đến, đó là của một đệ tử của Thánh Nữ tộc, nàng nhanh chóng đi tới, trên trán của nàng tràn đầy mồ hôi, khuôn mặt lộ vẻ nôn nóng.
"Tần Tuyết đại nhân, có người đánh vào Thánh Nữ tộc."
"Tấn công Thánh Nữ tộc?" sắc mặt Tần Tuyết bỗng dưng trầm xuống, thanh âm lạnh lùng nói, "Là người phương nào lớn mật như thế, cư nhiên dám tấn côngThánh Nữ tộc?"
"Là...... Là một đám khô lâu."
Thanh âm của đệ tử Thánh Nữ tộc có chút run rẩy.
Đám khô lâu?
Tần Tuyết giật mình, mau dẫn ta trở về.
"Các trưởng lão rất nhanh sẽ xuất quan, không thể để một ai quấy rầy đến bọn họ, nếu có người vi phạm, giết không tha!"
Cùng với ba chữ cuối được phát ra, sát khí trên người Tần Tuyết khuếch tán tràn ngập toàn bộ ngọn núi......
......
Nhà tù âm u ẩm ướt.
Thân mình Diệp Kỳ chật vật ngã trên mặt đất, trên người nàng tràn đầy vết thương, sắc mặt trắng bệch, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Không có ai biết trong mấy ngày nay, nàng như thế nào là sống không bằng chết......
Loại này thống khổ, nàng không muốn nếm thử lần thứ hai.
"Diệp Kỳ, suy nghĩ của ngươi như thế nào?" thanh âm của Tô Tuấn đột nhiên truyền đến, "Nếu ngươi nguyện ý đáp ứng yêu cầu của chúng ta, không những ngươi có thể được khôi phục tự do, còn có thể tiến vào Thánh Nữ tộc, đây là ước mơ mà bao người mong muốn."
Diệp Kỳ chậm rãi ngẩng đầu: "Ngươi muốn ta làm gì?"
"Không cần mất vài ngày nữa, các trưởng lão của Thánh Nữ tộc liền xuất quan, lúc đó, khẳng định bọn họ sẽ bắt Vân Lạc Phong tới để ép hỏi việc này, ta muốn ngươi đến chứng minh Vân Lạc Phong không chỉ bắt cóc truyền nhân của Thánh Nữ tộc, còn đối với nàng cực kỳ khắc khe, hơn nữa, truyền nhân của Thánh Nữ tộc nằm trong tay nàng bất quá đến sinh hoạt còn rất là thê thảm."
Những trưởng lão của Thánh Nữ tộc lại không giống như tỷ muội Tần tuyết tỷ dễ dàng bị lừa gạt, nếu như lần này Tần tuyết không thể giết Vân Lạc Phong, tất nhiên sau đó những trưởng lão của Thánh Nữ tộc sẽ gặp gỡ Vân Lạc Phong.
Nếu có chứng cứ từ Diệp Kỳ, thì sự tình liền không giống nhau......
"Ta có thể hỏi các ngươi truyền nhân của Thánh Nữ tộc là ai không?"
"Lâm Nhược Bạch," Tô Tuấn không chần chờ liền trả lời vấn đề của nàng, "Ta biết ngươi biết quan hệ giữa Lâm Nhược Bạch cùng Vân Lạc Phong, đáng tiếc hiện giờ Lâm Nhược Bạch đã chết, nhưng chết không ai biết, vì vậy ngươi chỉ có thể giúp ta."
Thân mình Diệp Kỳ cứng đờ.
Theo như lời nói của bọn họ thì truyền nhân của Thánh Nữ tộc thế nhưng lại là Lâm Nhược Bạch?
Hơn nữa......
Lâm Nhược Bạch đã chết?
"Hiện tại ngươi có thể cho ta biết quyết định của ngươi." Tô Tuấn giơ đầu lên.
Bị tra tấn mấy ngày, hắn tin tưởng Diệp Kỳ đã biết mình nên lựa chọn như thế nào.
Diệp Kỳ cười, nàng vẫy tay về hướng Tô Tuấn: "Ngươi lại gần đây, ta nói quyết định của ta cho ngươi......"
Tô Tuấn không nghi ngờ gì, chậm rãi đi đến bên cạnh Diệp Kỳ, ngồi xổm xuống, đem lỗ tai sát lại.
Tại địa bàn của Thánh Nữ tộc, hắn đảm bảo Diệp Kỳ không bao giờ dám có hành động vượt mặt khác.....