Edit: Quỳnh Lê.
Thiếu nữ trầm ngâm nửa ngày, mượn lá gan đi đến trước mặt Vân Nhược Thủy, sợ hãi nói: “Vừa rồi, cảm ơn ngươi……”
Nếu không phải Vân Nhược Thủy giúp đỡ, chỉ sợ, nàng đã sớm thất thân với tên hỗn đản kia.
Ninh Hân nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Vân Nhược Thủy, tức dò hỏi nàng đã xảy ra chuyện gì.
“Mẫu thân, vừa rồi người kia cũng là đồng lõa bắt cóc chúng ta, hắn muốn **** vị tiểu tỷ tỷ này, Thủy nhi bất quá cùng hắn so hai câu, sau đó, không khống chế được chính mình liền giết hắn……”
Vân Nhược Thủy bĩu môi, nước mắt lưng tròng: “Thủy nhi thật sự không phải cố ý, là hắn sai trước.”
Ninh Hân thở dài, cũng không đành lòng trách cứ Vân Nhược Thủy, ngược lại dùng sức ôm thân mình nhỏ xinh của nàng.
“Thủy nhi, tin tưởng mẫu thân một ngày nào đó, mẫu thân sẽ làm thân thể của ngươi giống như những người bình thường.”
Vân Nhược Thủy vội vàng gật đầu, đột nhiên, nàng như nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía những thiếu niên cùng thiếu nữ, thiên chân vô tà cười.
“Lúc trước ta có nói qua, người nhà của ta nhất định sẽ đến cứu ta, chỉ cần bọn họ tới, kẻ hèn đạo tặc kia tính là cái gì?”
Đám người cứng họng.
Thật lâu sau, có một tiểu hài nữ dùng thanh âm yếu đuối, hèn nhát nói.
“Bối cảnh của đoàn đạo tặc Mãnh Hổ rất cường đại, rất nhiều thế lực ở đại lục đều có quan hệ với bọn họ, nếu chúng ta đắc tội với họ, kết cục khẳng định rất thê thảm……”
“Thế lực sau lưng đoàn đạo tặc Mãnh Hổ?”
Đúng lúc này, một đạo thanh âm tà mị mà lạnh lẽo từ ngoài phòng truyền đến.
Nửa ngày, một bạch y nữ tử chậm rãi mà đến, khuôn mặt tuyệt sắc gợi lên tươi cười dày đặc.
“Không biết, rốt cuộc thế lực sau lưng của đoàn đạo tặc Mãnh Hổ này có bao nhiêu?.”
Tiểu hài nữ ngẩn người, nàng chỉ biết thế lực sau lưng họ rất mạnh, còn về số lượng, thì nàng lại không biết……
“Vô Song đế quốc- Phong Vân phủ, Thiên Hồi đế quốc- Lưu gia của tam đại gia tộc, Lưu Nguyệt đế quốc- Thiên Âm môn, còn có……”
Vô Ngôn quét mắt nhìn nữ hài, lại đem tầm mắt chuyển hướng Vân Lạc Phong, đem tin tức chính mình biết nhất nói ra……
“Mặt khác, ta nghe nói, đoàn đạo tặc Mãnh Hổ cùng Khúc gia cũng có chút liên hệ, chính là Khúc gia ở Vô Tận Chi Thành.”
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng híp mắt, hơi mỉm cười: “Nhị thẩm, nghe hiểu chưa? Khúc gia đã bị ta diệt, mấy thế lực khác, ngươi hãy dẫn người đi tiêu diệt, đoàn Mãnh Hổ này không chuyện ác nào không làm, cùng liên hệ với mấy thế lực lớn, nhất định đã phạm ngập trời, ta cũng nên cho Vô Hồi Đại Lục này một mảnh đại cục.”
Mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Nữ tử này khẩu khí thật lớn, một lời không hợp liền muốn tiêu diệt, ở Vô Hồi Đại Lục có rất nhiều thế lực cường đại như thế?
Nàng rốt cuộc có lai lịch gì?
Huống chi, vừa rồi nàng có nói Khúc gia đã bị nàng diệt?
Vô Ngôn lẳng lặng nhìn Vân Lạc Phong, ánh mắt nhẹ nhàng lập loè, đương nhiên không biết hắn đang suy nghĩ cái gì……
“Mẫu thân,” Vân Nhược Thủy chớp chớp mắt, ánh mắt chuyển hướng nhìn Vân Lạc Phong, “Vị tỷ tỷ này là ai?”
Vì sao lại mang đến cho nàng một cảm giác thân thiết như thế?
Ninh Hân mỉm cười vuốt ve đầu Vân Nhược Thủy: “Nàng chính là người mà cha mẹ đã đề qua, đường tỷ của ngươi.”
Đôi mắt Vân Nhược Thủy tức khắc sáng lên.
Trời biết, nàng muốn thấy vị đường tỷ danh chấn đại lục này từ lâu rồi, không nghĩ tới lại gặp được nàng trong tình huống này, hưng phấn đều ngăn không được nhảy dựng lên.
“Đường tỷ,” nàng rời cái ôm của Ninh Hân, đi đến bên cạnh Vân Lạc Phong, vẻ mặt thiên chân vô tà, “Thủy nhi thường xuyên nghe cha mẹ nhắc tới đường tỷ, người anh dũng đầy sự tích, cho nên…… Tới nay, người đều là thần tượng của Thủy nhi, cũng là mục tiêu để Thủy nhi phấn đấu.”