Editor: Thảo Diệp
Ánh mắt kia giống như muốn bầm thây vạn đoạn nam nhân này...
Hồng Loan cũng phát hiện ra ánh mắt của Long Ngâm, đôi mất khí phách liếc về phía hắn, khóe môi giương lên: “Long Ngâm, ta đã nói từ trước, ngươi dám động ta dù chỉ một chút, chờ ngươi rơi vào tay ta, ta sẽ làm ngươi... sống không bằng chết!”
Lời nữ tử ngày đó quanh quẩn bên tai hắn, buồn cười chính là hắn từng hắn không để những lời này ở trong tai.
Thân là cường giả Long tộc, có bao nhiêu nữ nhân có thể phản kháng hăn?
Nhưng hắn không nghĩ bản thân mình sẽ có ngày thất bại trong gang tấc...
“Hồng Loan, nàng muốn trả thù ta như thế nào cũng không sao, có thể chết trên tay nàng là vinh hạnh của ta.”
Đến lúc này Long Ngâm còn ở ra vẻ thâm tình, hy vọng Hồng Loan có thể vì hắn si tình mà buông tha!
Hồng Loan cười, nàng khẽ vỗ cằm, gật đầu: “Ngươi không phải thích sinh hài tử sao? Ta sẽ gả ngươi cho linh heo nhất tộc công chúa, nghe nói gần đây nàng đang kén rể.”
Nữ nhân Thú tộc các mỹ mạo phi phàm, chỉ ngoại trừ một tộc, đó chính là linh heo nhất tộc!
Tộc này vốn dĩ nổi tiếng xấu xí, còn chưa kể, linh heo nhất tộc rất dã man, mỹ nhân rơi vào tay bọn họ đều sẽ có kết cục thê thảm.
Bởi vậy, sau khi nghe Hồng Loan nói, Long Ngâm mặt xám như tro tàn, tràn ngập tuyệt vọng.
“Hồ Li, tiểu thư bọn họ đã đi.”
Hoàng Oanh Oanh quay đầu nhìn về phía Hồ Li, khẽ cau mày.
“Ta không tìm được Vô, thậm chí còn để Y Lợi mất tích, cho nên, tạm thời ta muốn ở lại Thú châu.”
Hồ Li lắc lắc đầu, nhàn nhạt nói.
“Được, vậy sau khi ngươi tìm được bọn họ thì đi tìm tiểu thư cùng cô gia.”
Hoàng Oanh Oanh cũng không nói thêm cái gì, đứng dậy đuổi theo hướng hai người Vân Lạc Phong cùng Vân Tiêu, nhưng tốc độ của nàng có thể đuổi kịp Vân Tiêu sao?
Cũng may, sau khi tới chân núi, Hoàng Oanh Oanh phát hiện Vân Lạc Phong đang chờ ở đó.
“Tiểu thư,” Hoàng Oanh Oanh nhanh chóng đi đến cạnh Vân Lạc Phong, “Hồ Li, hắn...”
“Ta đã biết.”
Vân Lạc Phong tà khí câu môi: “Nếu Hồ Li tìm không thấy Y Lợi, chỉ sợ hắn sẽ không rời Thú châu.”
Nếu Vân Tiêu mất tích ở Thú châu, nàng cũng sẽ không đi một mình, nên lúc này nàng hiểu lựa chọn của Hồ Li.
Từ lúc bắt đầu, nàng đã biết, lúc này Hồ Li sẽ không đi cùng nàng.
“Hoàng Oanh Oanh, chúng ta hiện tại rời Thú châu, đã lâu như vậy, ta cũng nên đưa Vân Tiêu trở về Quân gia một chuyến.”
Quân gia?
Ánh mắt Vân Tiêu tràn đầy hồ nghi, nghi hoặc nhìn phía Vân Lạc Phong.
Nhìn ánh mắt nam nhân này, Vân Lạc Phong mới ngẩn ra.
Nàng tự nhiên quên mất, Vân Tiêu xâm nhập tàng Thần Sơn tìm nàng, còn không biết Quân gia tồn tại...
“Vân Tiêu,” Vân Lạc Phong trầm mặc, thật lâu sau, nàng mới nhìn về phía nam nhân lãnh khốc trước mặt, “Lúc chàng đi tàng Thần Sơn, đại lục xảy ra chút chuyện, một trong số đó có quan hệ với Quân gia.”
Vân Tiêu im lặng đợi Vân Lạc Phong nói tiếp.
Vân Lạc Phong hít một hơi: “Kia Quân gia lão gia tử, là phụ thân đã sinh ra mẫu thân, nói cách khác, ông ấy là ông ngoại chàng.”
“Ừ.”
Biểu tình của Vân Tiêu rất bình tĩnh, trả lời ngắn gọn.
Như lúc trước sau khi hắn thấy Quân Phượng Linh lúc cũng không quá kích động...
Mặc dù, hắn tìm mẫu thân của mình nhiều năm.
Trên thực tế, Vân Lạc Phong hiểu tính cách của Vân Tiêu, nam nhân này, luôn luôn không am hiểu cách biểu đạt cảm tình của mình.
Hắn khát vọng thân tình, nhưng từ trước đến nay đều không biểu lộ, chỉ sẽ đem cảm tình giấu ở nơi sâu nhất trong lòng.
Nhưng mà, nam nhân như vậy lại thường xuyên ở trước mặt nàng biểu hiện tình yêu cùng trung thành của hắn dành cho nàng.