Editor: Thảo Diệp
Đòn công kích mãnh liệt của Long Ngâm giống như không cần sức lực liên tục đánh xuống.
Đại công chúa đã hoàn toàn bị đánh cho phát ngốc, không rõ tình huống này rốt cuộc là như thế nào...
“Long Ngâm đại nhân, ngài...”
Không đợi nàng ta nói hết câu, Long Ngâm cười ha ha hai tiếng, cười đến mức nước mắt cũng chảy ra.
“Ngươi có biết hay không, bởi vì ngươi, mạng của ta cũng không giữ nổi.”
Lời nói của hắn như một tiếng sấm, đánh đại công chúa đến mức .
Mạng của Long Ngâm đại nhân cũng không giữ nổi?
“Nữ nhân đáng chết này, ngươi có biết người ngươi đối phó là ai không? Nàng là chủ mẫu của lão tổ tông Long tộc chúng ta, ngươi làm ta dĩ hạ phạm thượng đi giết nàng, không phải đẩy ta vào con đường chết?”
Long Ngâm gắt gao cắn chặt răng đến mức kêu ken két, hận không thể đem nữ nhân này đi bầm thây vạn đoạn.
Không!
Dù bầm thây vạn đoạn, cũng khó có thể nén được lửa giận trong lòng hắn!
Ầm ầm ầm!
Đại công chúa đã hoàn toàn bị đánh đến u mê...
Vân Lạc Phong là chủ mẫu lão tổ tông Long tộc...
Trong đầu nàng ta không ngừng vọng lại duy nhất câu này, không thể hỏi được chuyện khác nữa.
Thật lâu sau, thân thể nàng ta bắt đầu run rẩy, sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc, cho tới thời khắc nàh, nàng mới hiểu được, sai lầm mình phạm phải lớn thế nào...
“Buồn cười ở chỗ ta lại ngu xuẩn, đi tin lời ngươi nói.”
Long Ngâm vô cùng đau đớn khổ sở, nắm tay của hắn một lần nữa đánh về hướng đại công chúa, một quyền làm bức tường phía sau nàng ta sụp đổ, trong nháy mắt vùi lấp thân thể đại công chúa...
“Chờ chút!” Hồ Li vội vàng kêu, “Hiện tại nàng ta không thể chết, ta phải biết Y Lợi rốt cuộc đi nơi nào.”
Lúc ở Thú thành, đầu óc hắn hoàn toàn bị đại công chúa làm rối loạn, lại đi tin lời nói bậy bạ của nàng ta.
Mà hiện tại, điều hắn muốn biết nhất chỉ đơn giản là Y Lợi đang ở đâu...
Từ trong đống phế tích phát ra một tiếng cười lạnh, thân thể đại công chúa đã không còn nhúc nhích được, chỉ còn một đôi mắt lộ ra bên ngoài.
Trong mắt nàng ta tràn đầy sự không cam lòng cùng phẫn nộ.
“Năm đó, rõ ràng là ta biết ngươi trước, vì sao ngươi lựa chọn Y Lợi?”
Đại công chúa cũng không thích Hồ Li, chỉ là lòng tự trọng vẫn luôn làm nàng ta canh cánh chuyện này trong lòng!
Lúc trước, dung mạo nàng ta hơn Y Lợi nhiều lần như vậy, vì sao Hồ Li lại chọn Y Lợi?
Làm nàng đến cả cơ hội mạnh mẽ chiếm đoạt cũng không có...
“Dù Y Lợi bị hủy dung nhan, nhưng lại không hủy được tâm hồn của nàng nàng, nàng rất lương thiện, không giống như ngươi, lại càng không ép buộc người khác làm chuyện họ không muốn, huống chi, ta thành thân với nàng cũng chỉ là ngụy trang, mục đích chính là vì không để ngươi nổi lên lòng háo sắc với ta.”
Chỉ là không biết từ lúc nào, ánh mắt hắn đã bị thiếu nữ kiên cường, ẩn nhẫn kia hấp dẫn...
Nàng bị hủy dung thì sao? Hắn cũng không để ý đến dung nhan.
Đại công chúa khinh miệt cười: “Ngươi muốn biết Y Lợi ở đâu, ta càng không nói cho ngươi, cho dù ta chết, cũng sẽ không để ngươi tìm được ả...”
Dứt lời, đại công chúa cố hết sức duỗi cánh tay từ trong phế tích trung ra, dùng sức đánh vào đầu mình.
Không chờ tay nàng ta đánh xuống, một đạo kiếm quang màu đen hiện lên, nháy mắt, toàn bộ cánh tay kia bị chặt xuống.
“A!” Đau đớn dữ dội, làm đại công chúa kêu to một tiếng đến tê tâm liệt phế, bởi vì mất máu quá nhiều nên ngất đi.
Vân Tiêu thu hồi tay, yên lặng đứng bên cạnh Vân Lạc Phong, dường như người vừa rồi ra tay tàn nhẫn không phải là hắn.
“Tuy rằng người Truy Phong liên minh không phải ngươi giết, nhưng bọn họ chết, cũng có quan hệ với ngươi”, Ánh mắt Vân Lạc Phong tà tà đảo qua, “Nếu ngày đó sớm biết ngươi nổi sát tâm với chúng ta, ta... tuyệt đối không để ngươi sống! Cho nên ngươi hiện tại mà nói, chết là một hy vọng xa vời!”