Edit: Mai
Beta: Sahara
Đại công chúa trên mặt dần dần hiện lên nụ cười, lướt qua trong giây lát, đáy mắt còn lộ ra một tia đắc ý rõ rệt.
"Tuy nhiên......" Cự long cao ngạo nhìn xuống đại công chúa: "Bất cứ nơi nào mà ta đi qua, thì ta đều lưu lại dấu vết! Cho nên......"
Ầm!
Một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên.
Trên bầu trời, con cự long kia đột ngột phun ra một hơi long tức*, phá hủy hết toàn bộ đình viện dưới đất chỉ trong nháy mắt, một ít người có thực lực thấp kém thì trực tiếp bị khí rồng giết không còn thân xác.
(*long tức: hơi thở của rồng.)
Đại công chúa bị dọa đến choáng váng, cả người run lên bần bật, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Đến thời điểm hiện tại, nàng mới hiểu được, bản thân mình đã dại dột trêu chọc vào đại họa bậc nào.....
Cự long không thèm nhìn đến đại công chúa thêm một cái nào nữa, thân thể to lớn biến mất giữa hư không, trả lại ánh sáng cho bầu trời xanh thẳm.
Đừng thấy thân thể con cự long kia khổng lồ mà cho rằng nó chậm chạp, kỳ thực nó nhanh nhẹn vô cùng, giống như một con rắn nhỏ, thân thể khổng lồ kia không hề trở thành gánh nặng của nó......
Đại công chúa nuốt mạnh một ngụm nước miếng, trong lòng đã có chút hối hận, kéo Long tộc dính vào chuyện này, không biết có phải là quyết định đúng hay không?
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói.
"Vừa rồi con rồng kia, là từ vương cung của Báo tộc rời đi?"
Giọng nói này đối với đại công chúa mà nói, không quen thuộc, cũng không xa lạ......
Vì thế, nàng ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía hai người đang đi tới từ bên ngoài đình viện.
Đó là một nam một nữ, nam nhân giống như một tên yêu nghiệt, trong đôi mắt đào hoa chứa vẻ đẹp quyến rũ mê hoặc lòng người.
Hắn giống như một con hồ ly giảo hoạt, ở chung với loại người này, nhất định là rất nguy hiểm.
Nữ tử bên cạnh hắn ta mặc một thân tố y, trông nàng đầy sức sống như chú chim hoàng oanh đang đậu trên cành, cất tiếng hót trong trẻo làm người ta mê say.
(*tố y: y phục bằng tơ, có màu trắng.)
Thế nhưng......
Thần sắc nàng ta lại rất lạnh lùng, không hề có chút cảm xúc nào.
"Hồ Li!"
Sau khi phát hiện nam nhân kia chính là Hồ Li, đại công chúa liền nghiến răng nghiến lợi phun ra hai chữ này!
Hồ Li hơi hơi nhướng mày: "Ta tới tìm Y Lợi, muốn đưa nàng cùng rời đi."
Nghe được lời này, trong mắt đại công chúa chợt lóe lên một tia sáng, nàng ta cười lạnh mà nói: "Ngươi tới tìm Y Lợi? Hừ, ngươi đã hại chết Y Lợi, vậy mà còn dám tới tìm nó?"
"Hại chết Y Lợi?" Sắc mặt Hồ Li trầm xuống: "Ngươi nói những lời này là có ý gì, nói rõ ràng cho ta!"
Ánh mắt đại công chúa lộ ra vô vàn hận ý.
"Mấy tên bằng hữu đó của ngươi, không biết đã đắc tội như thế nào với Long tộc, làm cho người của Long tộc đến tận đây để tính sổ! Kết quả, Long tộc không tìm được bằng hữu của ngươi, nhưng lại biết được Y Lợi có quan hệ với các ngươi, dưới cơn giận dữ, người Long tộc đã giết chết nó."
Uỳnh!
Lời của đại công chúa, tựa như sét đánh giữa trời quang, khiến đầu óc Hồ Li nổ ầm một cái, rồi trở nên trống rỗng.
"Ngươi nói cái gì?"
Y Lợi đã chết?
Chuyện này không có khả năng!
Nhất định là đại công chúa đang gạt hắn!
"Không tin? Ngươi có thể hỏi thử những người khác trong Báo tộc chúng ta!" Hai mắt đại công chúa chợt lóe, lạnh lùng nói.
Trong lòng mấy tên Báo tộc kia bỗng căng thẳng, chúng quay sang liếc nhìn nhau, rồi cùng nhìn về phía Hồ Li.
"Đại công chúa nói không sai, tiểu công chúa đã qua đời......"
Trên mặt một tên thị vệ Báo tộc đầy vẻ bi thương, nước mắt chực chờ trào ra, sau đó thì chợt khóc rống lên.
Toàn bộ báo tộc đều tràn ngập một cỗ không khí sầu thảm, bi thương vô cùng.
Hồ Li lui về phía sau hai bước, sắc mặt tái nhợt, hắn hung hăng gõ đầu mình một cái, trên khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt lúc này đượm đầy bi thương đau đớn.
"Nếu lúc ấy ta đưa nàng cùng rời đi, có lẽ...... Sẽ không phát sinh chuyện như vậy!"
Y Lợi đã chết!
Nữ tử dù đã bị hủy dung nhan nhưng vẫn có nụ cười tươi vô cùng xinh đẹp kia đã chết?
"Đều tại ngươi! Nếu không phải tại ngươi, công chúa Y Lợi cũng sẽ không bỏ chúng ta mà đi!" Một tên cường giả Báo tộc phẫn nộ lên tiếng: "Ngươi nên đền mạng cho công chúa!"