Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1209: Gặp lại Vân Tiêu (4)




Editor: QR – diendanlequydon

Đỉnh Phượng Hoàng Sơn.

Nam nhân đứng chắp tay sau lưng, hắc y tung bay, hắn cảm nhận được tiếng bước chân truyền đến từ phía sau, từ đầu đến cuối cũng không quay đầu lại, mặt nạ màu bạc phản xạ ra ánh sáng lóa mắt dưới ánh nắng mặt trời.

“Quỷ Đế, cuối cùng chúng ta cũng tìm được ngươi!”

Lão giả Vô Lượng Tông thở hổn hển, tiến lên, ánh mắt phẫn nộ hung hăng trừng nam nhân, nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi có bản lĩnh thì tiếp tục trốn đi. Ngươi giết nhiều người của Vô Lượng Tông chúng ta như vậy, còn diệt toàn bộ Vô Cực Môn. Đây cũng là thời điểm ta thanh toán chuyện này với ngươi.”

Nam nhân chậm rãi xoay người, đôi mắt đen thâm u lạnh lùng nhìn mọi người phía trước.

Giờ phút này, khí thế của hắn tản ra, lãnh khốc nghiêm nghị! Cường đại giống như vương giả quân lâm thiên hạ, coi rẻ thiên hạ chúng sinh!

“Cút!”

Môi mỏng của hắn khẽ mở, giọng nói trầm thấp khàn khàn chấn vang ở trong lòng mọi người.

Người nam nhân này vĩnh viễn đều cường đại lãnh khốc như thế này! Không đặt thế nhân vào trong mắt.

Cố tình chính là người nam nhân này làm tất cả mọi người hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể chỉ trích cho thống khoái.

“Quỷ Đế, giao kính Linh Thiên ra đây, ta tha chết cho ngươi!” Ánh mắt của lão giả Vô Lượng Tông trầm xuống, âm trầm nói.

Ánh mắt lãnh khốc của nam nhân dần dừng ở trên người lão giả Vô Lượng Tông.

Không biết vì sao, trong nháy mắt đối mặt với đôi mắt đen của nam tử, lão giả lại cảm giác được trái tim của mình run lên, giống như có một bàn tay bóp mạnh cổ của hắn, làm hô hấp của hắn chợt trở nên vô cùng khó khăn.

“Chúng ta cùng nhau lên, giết chết Quỷ Đế!” Lão giả Vô Lượng Tông phất tay, con ngươi âm trầm nói: “Cho dù hắn cường đại hơn nữa cũng chỉ có một người mà thôi, chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn phải sợ hắn hay sao?”

Song quyền khó địch bốn chân, cho dù thực lực Quỷ Đế cường đại cũng không có khả năng là đối thủ của nhiều người như vậy!

Xôn xao!

Ngay sau khi lão giả Vô Lượng Tông nói xong, tất cả các cao thủ phía sau đều dũng mãnh hướng về phía Vân Tiêu, bao vây hắn ở chính giữa.

Nhưng mà cũng không có bất cứ kẻ nào có gan hành động thiếu suy nghĩ.

Bọn họ sợ hãi khí thế lãnh khốc túc sát của nam nhân kia, không dám nhận làm chim đầu đàn.

Sợ sẽ trở thành thi cốt vô hồn dưới sát khí của nam nhân!

Nếu trước kia, bọn họ nghe một người nói ‘cường giả chân chính chỉ dựa vào sát khí đã có thể giết người’, bọn họ nhất định sẽ lên tiếng cười nhạo.

Nhưng hôm nay, ở trên người Quỷ Đế, bọn họ lại có thể cảm nhận được như thế nào gọi là chỉ dùng sát khí cũng đủ giết người rồi…

Người nam nhân này cường đại đến mức, chỉ đứng ở bên cạnh hắn cũng sẽ cảm giác được sự áp lực, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Cuồng phong gào thét thổi qua, hắc y của nam nhân tung bay, mặt nạ trên mặt phản xạ ra ánh sáng lãnh khốc, khí thế túc sát tăng cao, đôi mắt đen của hắn lạnh lẽo giống như một đầm nước sâu, sâu làm người ta sởn tóc gáy.

Nhìn thấy xung quanh không có người nào dám hành động thiếu suy nghĩ, lão giả Vô Lượng Tông hung hăng cắn răng một cái, nhanh chóng phóng tới chỗ Vân Tiêu.

Trong khoảnh khắc đó khí thế giống như bạo phát, bùng nổ mang theo khí thế như chẻ tre tập kích hướng về phía Vân Tiêu.

Phanh!

Vân Tiêu nhẹ nhàng giơ tay, gắt gao bắt được nắm tay của lão giả, một cơn phong ba cường đại từ quanh thân hai người khuếch tán ra ngoài, cuốn theo một trận bụi đất tung bay trong gió.

Lão giả dùng sức muốn thu hồi nắm tay của mình lại phát hiện nắm tay của hắn giống như bị cố định thật sâu, cho dù hắn vận dụng lực lượng lớn thế nào đi nữa, nắm tay này cũng không nhúc nhích…

Trong lòng hắn vô cùng ngạc nhiên, vội vàng ngẩng đầu, nhìn về phía nam nhân đứng ở trước mặt hắn, không tự chủ được hít sâu một hơi.

“Vân Tiêu, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy, thực lực của ngươi lại tăng lên? Nhưng mà như thế thì đã sao? Hôm nay tới đây không chỉ có người của Vô Lượng Tông, còn có những cường giả khác của Tây Châu, ngươi đã định trước là không có khả năng tránh được kiếp nạn này, ha ha!”