Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1093: Thọc gậy bánh xe (2)




Edit: Sahara

"Ta có cảm giác, nữ tử này không hề đơn giản!" khóe môi Âu gia chủ gợi lên một nụ cười, trong đó còn mang theo một tia lạnh lẽo: "Đương nhiên, nếu như nữ tử này có thể để cho chúng ta sử dụng, vậy chúng ta hiển nhiên sẽ không bạc đãi cô ta. Nhưng nếu không thể, vậy thì phải giết đi để trừ hậu họa!"

Âu Nhã có chút kinh ngạc mà nâng tầm mắt lên, cho dù cô ta không thích Vân Lạc Phong, nhưng cũng chưa từng nghĩ đến chuyện giết chết Vân Lạc Phong.

Thế nhưng, phụ thân lại trực tiếp muốn mạng của nữ tử kia?

"Nhã nhi..." trông thấy tia kinh ngạc trong mắt của Âu Nhã, ngữ khí của Âu gia chủ hơi dịu đi đôi chút: "Gần đây trong Vô Tận Thành không hề được thái bình, đặc biệt là không biết từ đâu lại nhảy ra một thế lực tên là Y Tháp. Cho đến nay, ta cũng chưa thể tra xét được rõ ràng thực lực chân chính của Y Tháp.  Đặc biệt là tháp chủ Y Tháp, cứ như thần long thấy đầu không thấy đuôi. Ngoài trừ việc biết được tháp chủ là một nữ nhân ra thì không thể tra xét được thêm tin tức gì nữa, ngay cả việc tháp chủ bao nhiêu tuổi cũng không thể tra ra."

"Cho nên...." Âu gia chủ dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Ta không thể để cho Y Tháp này tiếp tục khuếch trương thế lực được! Nếu nữ tử kia thật sự có y thuật cao siêu đúng như lời con nói, vậy người này, tuyệt đối không thể để cho Y Tháp đoạt được!"

Âu Nhã trầm mặc nửa ngày, sau đó ngẩng đầu lên hỏi: "Nếu nữ tử kia đã quy thuận Y Tháp rồi thì sao?"

Âu gia chủ cười cười, thần sắc trên mặt thập phần tự tin: "Chúng ta sẽ cho nữ tử kia lợi ích càng phong phú hơn, chiêu dụ cô ta về dưới trướng chúng ta! Ta không tin, một Y Tháp nhỏ bé lại có thể tranh đoạt người với Âu gia chúng ta. Đúng rồi, ta nghe nói mấy trưởng lão trong Y Tháp kia thực lực cũng không tồi, con cũng nghĩ cách chiêu dụ bọn họ về Âu gia chúng ta đi!"

"Không có đám trưởng lão kia tọa trấn, Y Tháp bất quá chỉ là một cái vỏ rỗng mà thôi!"

Lúc này, Âu gia chủ nghiễm nhiên là không hề ngờ tới, người mà ông ta muốn đào góc tường, lại chính là tháp chủ hàng thật giá thật của Y Tháp.

Chờ đến thời điểm mà ông ta biết được tất cả sự thật, thì lúc ấy, ông ta mới biết được bản thân đã phạm phải sai lầm gì!

"Dạ, phụ thân!"

Âu Nhã hơi cúi mặt xuống, nói.

Nghĩ đến người mà cô phải đi chiêu dụ lại là người mà mình chán ghét, trong lòng Âu Nhã liền cảm thấy thật khó chịu.

Nhưng vì Âu gia, cô cần phải buông bỏ ân oán cá nhân.

Cho dù có không thích Vân Lạc Phong bao nhiêu, cô cũng phải dốc lòng tận sức mà chiêu dụ Vân Lạc Phong.

_____

Tây thành.

Trong viện tử.

Vân Lạc Phong lười biếng nằm trên ghế quý phi, trên hai mắt có úp hai chiếc lá xanh, thảnh thơi an nhàn mà phơi nắng.

Trà Sữa tung ta tung tăng ở bên cạnh đấm bóp chân cho cô, nụ cười trên khuôn mặt kia khỏi phải bàn tới là có bao nhiêu phần nịnh nọt.

Bỗng nhiên, có một hơi thở xa lạ từ phía trước truyền tới, làm Vân Lạc Phong không thể không đưa tay lấy xuống hai chiếc lá đang che mắt của mình, trên mặt cô khẽ lộ ra nụ cười lười biếng, như cười như không mà nhìn Âu Nhã đang chậm rãi đi tới.

Lúc này đây, đi theo bên cạnh Âu Nhã còn có một vị lão giả, lão giả kia quét mắt đánh giá viện tử của Vân Lạc Phong một vòng, sau đó trên mặt lại lộ ra vẻ ghét bỏ.

Ngay cả đi đường ông ta cũng nâng chân lên cao, làm như là sợ mặt đất ở đây sẽ làm bẩn hài của ông ta vậy.

"Ngươi tới là muốn nói đa tạ sao?" Vân Lạc Phong lười biếng duỗi eo một cái: "Bất quá, ngươi tạ ơn lầm người rồi. Nếu thật sự muốn tạ ơn, thì ngươi nên đi tìm Nam Cung Vân Dật mới đúng! Dù sao hắn cũng đã vì ngươi mà giải quyết nhiều người bệnh đến như vậy rồi còn gì!"

Sắc mặt Âu Nhã trầm xuống, cô ta trăm cay nghìn đắng làm hết thẩy mọi chuyện, lại thành cấp của hồi môn cho Nam Cung Vân Dật, việc này bảo cô ta làm sao mà cam lòng đây?

Tuy nhiên, dù lửa giận trong lòng có cao bao nhiêu, Âu Nhã cũng cần cố nhịn xuống.

"Vân cô nương, lần này ta tới tìm cô vốn là có chuyện muốn thương lượng cùng cô." trên mặt Âu Nhã treo lên nụ cười tươi: "Năng lực của cô nương khiến ta vô cùng thưởng thức, không biết cô nương có đồng ỳ trở thành khách khanh trưởng lão của Âu gia chúng ta hay không?"

Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, đối với lai lịch của Âu Nhã, cô đã sớm biết rõ mười mươi rồi.

Nam Cung Vân Dật để lộ ra bản lĩnh như vậy, khẳng định sẽ khiến cho rất nhiều người để mắt đến cô.