Tàu Uất Kim Hương Đen… ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell… Đây là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa à… Có phải chúng ta hơi xui xẻo quá đáng rồi không? Trôi nổi giữa không trung, Klein là người đầu tiên phát hiện ra con thuyền đang ngày một gần. Hắn không khỏi ngoảnh đầu nhìn xuống Anderson - kẻ vẫn đang quan sát con quái vật không rời mắt cùng hai đoản kiếm đen kịt trong tay.
Anderson nhanh chóng ngoái lên với vẻ băn khoăn. Vừa đề phòng mấy khối thịt xám đen có thể bắn tới bất cứ lúc nào, anh vừa lầm bầm:
“Tôi làm gì mà anh nhìn tôi ghê thế, lại làm sao à…”
Còn chưa kịp dứt lời, anh đã ngậm chặt miệng theo phản xạ. Như vừa phát hiện ra điều gì, anh nhảy vụt qua tránh khỏi một tảng thịt phân tách từ con quái vật – thứ khiến cho móng tay anh đang cấp tốc dài ra – rồi vội vọt tới một bên mạn thuyền.
Vừa thẳng người lên, Anderson đã xuýt xoa:
“ ‘Thượng Tướng Địa Ngục’…”
Gã không phải kẻ tốt lành gì. Là một tướng quân hải tặc nổi tiếng nhờ lạm sát, nhất định gã sẽ chẳng hề có gánh nặng tâm lý nào khi đục nước béo cò.
Một khi đã cân đo đong đếm tình hình và phát hiện có thể lợi dụng quái vật mạnh mẽ để dứt điểm ‘Thượng Tướng Ánh Sao’, xử lý đám người trên Tàu Tương Lai cũng như thu được chiến lợi phẩm béo bở, đương nhiên gã sẽ ra tay!
Hóa ra vận xui của mình cũng chả giảm đi mà chỉ đổi sang hình thức tính lãi trả gộp hả? Vẻ mặt nhăn nhó của Anderson kỳ quái đến mức không rõ là cười hay mếu.
Cùng lúc, thông tin tương ứng cũng hiện lên trong đầu Klein:
‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell, chỉ riêng lệnh truy nã từ Loen đã tận 55,000 bảng!
Gã là một “Người Thông Linh” vô cùng mạnh mẽ, là kẻ được treo thưởng cao nhất trong bảy vị tướng quân hải tặc!
Kỳ hạm Tàu Uất Kim Hương Đen của gã không có nhiều hải tặc lắm. Phần lớn công việc đều được phụ trách bởi sinh vật bất tử và sinh vật Linh giới mà gã sai khiến.
Tuy lạm sát nhưng gã không có dụ.c vọng bi.ến thái với giết chóc mà chỉ là nghiêm túc hoàn thành việc tiễn đưa các sinh linh về với Địa Ngục.
Gã có đủ loại quan hệ với Giáo đoàn Linh Hồn, tương truyền rằng gã có được một chiếc nhẫn do Tử Thần cổ đại để lại!
Khi Klein và Anderson vẫn đang trông về phía Tàu Uất Kim Hương Đen, chiếc trâm ngực vàng gài trên bộ áo choàng của ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya đã bắt đầu nhuốm sắc sáng thuần khiết nhưng không hề chói lóa như ánh mặt trời.
Trước phòng thuyền trưởng, một bóng dáng mờ nhòe hiện ra rồi mau chóng duỗi dài.
Nó tràn ngập sự tĩnh lặng và an yên tỏa ra từ hơi thở của một bóng ma, nhưng cũng mang lại hơi ấm của ánh nắng ban mai.
Đây quả là một sự tồn tại mâu thuẫn đến dị thường, như thể “Nước thánh mặt trời” tạo ra oan hồn vậy!
Vừa thần thánh vừa tà dị!
“Oan hồn mặt trời” này dang hai tay ra và bay đến với tốc độ như chớp xẹt, ôm lấy một khối thịt màu xám đen.
Âm thanh dầu mỡ bị đốt cháy vang lên xèo xèo. “Oan hồn mặt trời” và tảng thịt xám đen triệt tiêu lẫn nhau rồi đồng thời bị xóa sổ, không để lại một dấu vết.
Sắc tím sẫm trong đôi của mắt của ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ xoay chuyển khi chiếc trâm ngực sáng lóa. Nó nhanh chóng tạo ra từng “Oan hồn mặt trời” khác bên ngoài cửa sổ phòng thuyền trưởng, khiến chúng nhào về phía các miếng thịt đã xâm nhập lên Tàu Tương Lai.
Mà trong khi đó, ‘Kẻ Không Máu’ Heath Doyle đang bảo vệ Frank, Nina và các thủy thủ khác. Gã dùng phương thức cắn nuốt và tiêu hóa nhằm kháng cự với sức sống kinh hồn của máu thịt con quái vật.
Tốc độ của Tàu Uất Kim Hương Đen nhanh hơn hẳn dự đoán của Klein. Chỉ trong vài giây, nó đã tiến vào phạm vi đáng báo động với Tàu Tương Lai.
Chiếc thuyền buồm đen với sắc xanh ma quái chậm dần rồi dừng lại ở biên giới, trông có vẻ vẫn chưa rõ ràng về tình hình bên này.
Chợt, Klein trông thấy một con mắt gần như trong suốt hiện ra giữa khoảng không bên trên Tàu Tương Lai. Đồng tử trắng bệch của nó nhìn xuống mà không chớp mắt.
Đây…chẳng phải là kính viễn vọng phiên bản “Người Thông Linh” sao? Ngẩn ra một giây, Klein dùng tay phải rút khẩu súng lục ra ngắm ngay vào con mắt thuộc về sinh vật Linh giới kia.
Trong khoảnh khắc ấy, hắn hơi do dự. Là Gehrman Sparrow - một nhà thám hiểm điên cuồng, trực tiếp nổ súng chính là lựa chọn phù hợp với thiết lập nhân vật nhất. Song lúc này ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell vẫn chưa có dấu hiệu thù địch gì. Có lẽ gã e ngại thế lực chống lưng cho ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya nên kiềm chế lại. Nếu Klein hấp tấp g.iết chết “kính viễn vọng”, chắc chắn cục diện sẽ chuyển biến theo chiều hướng còn hỗn loạn và nguy hiểm hơn nhiều!
Chỉ trong phút chốc suy tính ngắn ngủi ấy, con mắt gần như trong suốt đã biến mất. Tàu Uất Kim Hương Đen đằng xa tiếp tục tiến tới, càng lúc càng rõ ràng.
Bên trên nó, các bộ xương khô trắng không mặc quần áo hay giáp da đang bận rộn điều chỉnh cánh buồm, đám xác sống nhợt nhạt vác trường kiếm đi tuần tra tới lui, quan sát chung quanh với đôi con ngươi nhuộm ánh lửa xanh lục. U ảnh, oan hồn và đủ loại sinh vật Linh giới kỳ dị khác khi thì bay lòng vòng, lúc lại chui vào thân thuyền, lộ ra khuôn mặt trong suốt không quá rõ ràng bên cạnh mạn thuyền.
Nhờ linh thị, Klein chỉ thấy đúng một người sống trên Tàu Uất Kim Hương Đen. Đó là người đàn ông ăn mặc như thuyền trưởng lẳng lặng đứng trước boong tàu.
Gã đội chiếc mũ tam giác khoa trương gắn một cái đầu lâu trắng cắm sợi lông vũ. Trên người là áo sơ mi trắng đính đăng-ten cùng một chiếc áo chẽn nâu hoa lệ phức tạp. Chiếc quần bó trắng được cố định bởi một cái đai lưng bằng da bò thuộc, treo trên đó là một thanh rapier mảnh.
Người đàn ông đeo một chiếc mặt nạ bạc che kín ngũ quan và đường nét. Lỗ hổng cho mắt, mũi và miệng được khoét sắc lạnh đến mức khiến người khác rợn tóc gáy.
Toàn bộ đều trùng khớp với hình tượng của ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell trong truyền thuyết!
Lái chính, phó nhì, phó tam, rồi nhóm thủy thủ trưởng của gã đâu? Klein thoạt ngỡ ngàng vì trên Tàu Uất Kim Hương Đen chỉ có một người sống nhưng rồi nhanh chóng nhận ra.
Cũng như phó tam, chỉ huy đại bác và phần đông thủy thủ của Tàu Tương Lai đã được điều tới các thuyền khác trong đoàn hải tặc, chỉ giữ lại số thành viên tối thiểu khi tiến vào vùng biển này, ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell không sai đám cấp dưới “yếu ớt” đi theo. Gã vốn có thể thao túng sinh vật bất tử và sinh vật Linh giới điều khiển tàu.
Đúng lúc này, Tàu Uất Kim Hương Đen chuyển động rõ ràng, hướng mấy chục khẩu đại bác về bên này.
Lúc ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell chạm tay lên chiếc mặt nạ trắng bạc, tiếng nổ ầm ầm liên tiếp vang lên.
Đạn đại bác lần lượt bắn tới, hoặc chưa đến gần đã rơi xuống biển, xối tung bọt nước, hoặc vẫn bay tiếp nhưng đáp tại nơi xa hơn.
Đây là một loạt bắn hiệu chỉnh!
Chẳng bao lâu sau, Tàu Uất Kim Hương Đen đã bắt đầu loạt khai hỏa thứ hai.
Klein đang định kích hoạt Đói Khát Ngọ Nguậy và dùng năng lực “Bóp méo” của “Nam Tước Sa Ngã” để thay đổi mục tiêu của loạt đạn đại bác, khiến chúng bắn tới chỗ xa hơn, bỗng hắn trông thấy Anderson Hood giơ tay phải lên đẩy ra trước.
Chỉ trong nháy mắt, một đàn quạ lửa màu cam được ngưng tụ rồi bay ra, chặn đứng những quả đạn đại bác một cách chính xác!
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Ánh lửa chói lòa, các mảnh vỡ tản mát giữa không trung hệt như một màn trình diễn pháo hoa.
Phải nói rằng năng lực của “Kẻ Phóng Hỏa” đúng là quá hữu dụng trên biển, chẳng khác gì hệ thống phòng ngự tên lửa đạn đạo phiên bản thần bí… Có điều đây là vì Anderson là ‘Thợ Săn Mạnh Nhất’, cộng thêm đã lên Danh sách 5. Chứ phải Danitz thì đời nào chặn sạch đám đạn ấy được, làm nổ được khoảng nửa số đó cũng là khá lắm rồi ấy… Hầy, mình mà dùng “Thao túng ngọn lửa” thì cũng chỉ xử lý được một quả mỗi lần… Trong khi Klein thầm thở dài, Tàu Uất Kim Hương Đen đã ngừng bắn và tiếp tục tăng tốc, rút ngắn khoảng cách với Tàu Tương Lai.
Khi nó ngày một gần, phần mặt biển nằm giữa hai con thuyền buồm khổng lồ - thứ đang được nhuộm màu vàng óng bởi ánh dương - bỗng trở nên đen kịt. Nó không giống màu mực mà hệt như màn đêm sâu thẳm nhất, trầm lặng nhất, không có trăng và cũng không có sao.
Dưới biển sâu tăm tối, những sinh vật hung tợn trong suốt và hư ảo ngoi lên. Đống thi thể tái nhợt đưa bàn tay với phần thịt rữa nát ra, từng đốm lửa đỏ thẫm hoặc lạnh lẽo bừng lên, hợp thành một đôi mắt.
Thình lình, cả khu vực như biến thành lối vào Địa Ngục. Đủ loại sinh vật bất tử chen nhau nổi lên mặt nước. Dùng số lượng vô hạn, chúng thay nhau đổ ào về trước như thủy triều.
Anderson ngoái nhìn đám “Oan hồn mặt trời” và đống thịt xám đen vẫn đang triệt tiêu lẫn nhau, biết ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ vẫn đang ở giai đoạn chủ chốt trong việc đối phó với con quái vật đáng sợ kia, anh chỉ biết xuýt xoa. Lại ngẩng đầu nhìn lên Gehrman Sparrow giữa không trung, anh cười đắng.
Đang tính ấn hai nắm tay vào mạn thuyền để tạo những ngọn đỏ thẫm hòng ngăn cản đại quân sinh vật bất tử xâm nhập, Anderson bỗng ngạc nhiên khi thấy Gehrman Sparrow quay người bay trở về khoang thuyền.
H-Hắn chuồn á? Không thể nào… Anderson ngây ra.
Anh chợt nhăn mặt, lập tức nghiêng người về trước, ấn mạnh hai nắm tay xuống mạn thuyền.
Không một tiếng động, luồng lửa đỏ thẫm đột ngột bắn vọt lên trời, càn quét tứ phía.
Bấy giờ, bỗng một tấm bùa chú rơi xuống trước mặt Anderson, bên tai đồng thời vang vọng một từ Hermes cổ:
“Bão táp!”
Í? Anderson ngẩng đầu theo bản năng, trông thấy Gehrman Sparrow mặc áo cổ tròn và jacket nâu đang được vây quanh bởi một cơn gió lốc, nhanh chóng bay thẳng về phía Tàu Uất Kim Hương Đen.
H-Hắn định tự sát hả? Kiểu điên cuồng này mình từ chối hiểu… Anderson há hốc mồm hoài nghi nhân sinh.
Vù!
Nhờ vào hiệu quả của bùa chú và sự hỗ trợ của gió, Klein bay đến khoảng không bên trên Tàu Uất Kim Hương Đen.
‘Thượng Tướng Địa Ngục’ Ludwell lập tức ngẩng đầu nhìn hắn. Hai hốc mắt đằng sau tấm mặt nạ bạc lặng lẽ bừng lên hai ngọn lửa trắng nhợt.
Đám u ảnh, oan hồn, sinh vật Linh giới thuộc lĩnh vực Tử Thần đang lòng vòng trên Tàu Uất Kim Hương Đen tức thì ồ ạt ập đến kẻ địch.
Chúng hoặc hé miệng để thét ra những tiếng vô thanh, hoặc duỗi cái lưỡi dài thòng ra từ khuôn mặt nhỏ thó, nom cực kỳ hưng phấn.
Klein chỉ quan sát chúng với vẻ mặt vô cảm. Hắn đút tay vào túi áo, giải trừ “Bức tường linh tính” bao quanh một chiếc hộp sắt vuông.
Rồi, hắn lấy ra còi đồng của Azik, thứ được buộc chặt với một nhúm diêm rồi ném xuống boong sau Tàu Uất Kim Hương Đen.
Bất chợt, đám u ảnh và oan hồn trong suốt, lạnh lẽo, mơ hồ lập tức đứng hình, hệt như đám côn trùng bị đông cứng.
Ngay sau đó, chúng dứt khoát quay người bay nhào về cuối Tàu Uất Kim Hương Đen với tốc độ khủng khiếp. Đám sinh vật Linh giới sở hữu hình dạng kỳ quái cũng nối đuôi bám sát đằng sau.
Chưa tới một giây, đám xương khô cùng số xác sống đang bận hiệu chỉnh đại bác và điều khiển thuyền cũng phản bội ‘Thượng Tướng Địa Ngục’. Khu vực trước của boong tàu lập tức trống không, còn lại đúng một mình Ludwell.
Phịch!
Ấn chặt mũ, Klein đáp xuống boong trước, đứng ngay chỗ đối diện Ludwell.
Cả người hơi cong lên, tay phải thả lỏng chiếc mũ trên đầu, hắn nhìn trừng trừng vào ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ đeo mặt nạ bạc.