Quỷ Bí Chi Chủ

Quyển 3 - Chương 155: Tàu Tương Lai




“Cậu đã chuẩn bị xong chưa?” Quay lưng về phía cửa sổ, Colin hỏi bằng tông giọng cực kỳ bình thường.

Đã trang bị Rìu Gió Lốc, Derrick khẽ cúi đầu:

“Rồi ạ.”

Trong hai tháng qua, nhờ những buổi tham dự nhiệm vụ tuần tra và luyện tập khắc nghiệt, cậu đã hoàn toàn làm chủ năng lực phi phàm của “Tư Tế Ánh Sáng”, chỉ chút ít nữa là tiêu hóa hoàn toàn ma dược.

Điều cậu muốn nhất hiện giờ là lấy được phối phương ma dược Danh sách 6 của đường tắt ‘Mặt Trời’ vào hai hoặc ba tụ hội Tarot sắp tới, nhằm đặt nền móng vững chắc cho việc tiếp tục thăng cấp.

——Chuyện “Người Chăn Cừu” Lovia được phóng thích khiến cậu cảm thấy bị đe dọa nghiêm trọng. Cậu tin rằng, chỉ khi đạt tới Danh sách 5, mới có cơ hội kiểm tra cô ta và loại trừ mối nguy tiềm tàng khỏi Thành Bạch Ngân một cách hữu hiệu. Tuy nhiên, đã nắm giữ kiến thức về phương pháp đóng vai, cũng không thiếu quá nhiều vật liệu phi phàm, nên cậu chỉ cần sống sót qua đủ loại nhiệm vụ tuần tra và thăm dò, đóng góp đủ công trạng, thì chắc chắn Danh sách 6 sẽ là một mục tiêu có thể nhắm tới được. Có điều, Danh sách 5 đòi hỏi một nghi thức đặc biệt khiến việc đó trở nên khá khó khăn.

Colin với mái tóc muối tiêu gật đầu:

“Hai ngày nữa, ta sẽ dẫn đầu một tiểu đội tới rìa Vương đình Cự Nhân, thực hiện lần dọn dẹp thứ hai đối với thị trấn Noon, địa điểm chúng ta tìm ra đợt nọ. Năng lực của cậu rất phù hợp với những chuyện như thế.”

Thị trấn Noon… Đã được “học bổ túc” một khóa tri thức về truyền thuyết suốt vài tháng trước, Derrick không còn lạ lùng gì cái danh từ này. Trong quá khứ, để đi từ Quốc gia Bạch Ngân tới Vương đình Cự Nhân thì cần băng qua khu vực ấy, đây là một thị trấn nơi nhân loại và Cự Nhân cùng sinh sống. Nó được xây thành cụm vây quanh chỗ ở của Cổ Thần, nơi vĩnh viễn dừng lại trong thời khắc hoàng hôn, giống như cánh cửa cuối cùng đã ngăn cách thế giới hiện thực với truyền thuyết thần thoại.

“Vâng, thưa ngài Thủ Lĩnh.” Derrick không thể tìm được lý do từ chối.

Thành Trắng – Naz, trong một nhà trọ nào đó.

Klein ngồi sau bàn, ngắm nhìn những đám mây liên tục bay đi ngoài cửa sổ, lặng lẽ chờ đợi tối đến.

Vào lúc 8 giờ tối tại bến tàu Số 6, hắn sẽ ngồi kỳ hạm của ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ - Tàu Tương Lai để tiến vào vùng viễn đông Biển Sonia. Bất kể Quần đảo Gargas hay hải phận được biết tới là sân chơi của hải tặc này xảy ra chuyện gì, chúng cũng chẳng liên quan tới hắn.

Vì vậy, hắn không thử đi săn một ít hải tặc bị treo lệnh truy nã mà mình gặp khi đang dạo bước trên những con phố lớn nhỏ, quán bar hay sòng bạc. Hắn không muốn làm loạn kế hoạch tìm kiếm mỹ nhân ngư.

Trực giác linh tính mách bảo mình, dường như ‘Kẻ Đồ Sát’ Kircheis ban trưa đã để mắt tới mình rồi… Nếu gã thật sự muốn đưa hàng tới cửa, mình cũng chẳng phiền tiễn gã về với đất mẹ đâu. Ừm, chiến lược bề ngoài là coi thường, chiến lược bên trong là xem trọng. Nếu không dùng Quyền Trượng Hải Thần hay Mồi Lửa, ít nhất mình vẫn mạnh hơn gã một chút. Mình có lợi thế ở khoản toàn diện và quỷ dị… Klein khép hờ mắt, tưởng tượng ra vô số quả cầu ánh sáng đang tụ tập lại rồi nhờ vào đó mà nhanh chóng tiến vào trạng thái suy tưởng, duy trì được sự nhạy bén của linh tính.

Chẳng biết bao lâu sau, linh cảm bị kích thích, hắn mở mắt ra.

Bấy giờ, vầng thái dương đã lặn xuống đằng tây. Mặt biển như bị một màu đỏ rực đốt cháy, bóng của tấm mành cửa trong phòng dài ra.

Bóng tối như thể sống dậy. Nó nhảy nhót uốn éo vòng quanh rồi méo mó đứng lên, lan tới chỗ bức tường.

Màu đen kịt như màn đêm của nó chẳng khác nào thứ ác ý đậm đặc nhất dưới tận đáy lòng nhân loại.

Klein ngắm nhìn khung cảnh với một vẻ mặt không cảm xúc. Hắn giơ bàn tay trái lên, ung dung duỗi các ngón tay ra.

Cái bóng đen kịt kia cất lên một giọng nói khàn đặc như tiếng chà giấy nhám trong lúc nhìn vào Klein:

“Gehrman Sparrow!

Chớ nhúng tay vào chuyện trưa nay.

Đây là ý chí của ‘Bất Tử Vương’.”

Dứt lời, cái bóng trượt xuống như nước chảy và tan biến vào trong màn đêm, khôi phục về nguyên trạng.

Klein chẳng quan tâm đến sự thay đổi của bóng tối, ngược lại chỉ nhìn ra ngoài.

Hắn có thể cảm thấy kẻ đang thao túng cái bóng vẫn đang quanh quẩn trong con phố này, vì vậy hắn chẳng định ra tay với những vật hư ảo.

Quả nhiên, ‘Kẻ Đồ Sát’ Kircheis nhận ra mình là nhà thám hiểm điên cuồng Gehrman Sparrow thích săn hải tặc, nên giữa trưa mới xoay người rời đi không do dự. Chưa chắc gã đã sợ mình, có thể lúc ấy cũng đang có một nhà thám hiểm hùng mạnh khác…

Năng lực gã vừa bày ra rất giống với của “Sứ Đồ Dục Vọng” ở Backlund. Càng lúc càng giống với Người Phi Phàm thuộc đường tắt ‘Ác Ma’…

Ha, lấy ‘Bất Tử Vương’ ra dọa mình, tưởng mình sẽ khuất phục sao? Mình còn chẳng định dây vào thì thôi! Nhưng chính thế này lại khiến mình tò mò… Thôi được rồi, bỏ đi, tìm mỹ nhân ngư mới là chuyện trọng yếu nhất bây giờ, không nên tạo ra tai nạn ngoài ý muốn nào… Klein thu hồi tầm mắt, tự châm chọc trong đầu.

Hắn vốn nghĩ đến việc tố cáo chuyện này cho Giáo hội Chiến Thần ở Naz, nhưng sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, hắn nhận ra làm thế cũng vô ích.

Giáo hội Chiến Thần là tổ chức tôn giáo hợp pháp duy nhất ở Đế quốc Feysac. Số lượng Người Phi Phàm Danh sách cao của họ chắc chắn là nhiều hơn Giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, nhưng cũng chỉ hơn một chút xíu. Dù tính cả Bán Thần của hoàng thất Feysac và quân đội, với diện tích lãnh thổ bao la và vô vàn thuộc địa mà quốc gia này sở hữu, có quá nhiều khu vực mấu chốt cần bảo hộ, nên kiểu gì họ cũng thiếu thốn nhân lực. Quần đảo Gargas rất xa mẫu quốc, lại còn chẳng nằm trên vị trí địa lý chiến lược nào, tạm thời mới chỉ có ngành nghề đánh bắt cá voi là phát triển. Chẳng thể nghi ngờ gì, nơi đây sẽ chỉ được xếp thứ hai trong danh sách xem trọng và không có Thánh Giả trông coi.

Dựa trên những gì Klein biết từ trước, Tổng Giám mục của Giáo hội Chiến Thần chỉ là Danh sách 5 “Người Thủ Hộ”. Cùng với một người thi hành án trong toà án, một vị Nam tước trong hoàng thất, một vị Chuẩn tướng của quân đội, tất cả cộng lại hình thành nên lực lượng phi phàm cao tầng nhất ở đây.

Đương nhiên, sự xuất hiện của Vật Phong Ấn đã củng cố việc thống trị nơi này. Klein ngờ rằng Giáo hội Chiến Thần ở Naz phải có ít nhất một Vật Phong Ấn cấp 1. Chỉ có thế, họ mới có thể kết hợp nó với hạm đội và Người Phi Phàm của mình để đảm bảo ngành luyện hóa dầu cá voi và ngành thương mại long diên hương không chịu sự khống chế của đám hải tặc, không trở thành thứ bị phụ thuộc vào một trong tứ vương. Dưới bất cứ tình thế bị đột kích nào, họ cũng có thể chống đỡ được cho đến khi quân tiếp viện đến.

Vì lẽ đó, lực lượng chính phủ ở Quần đảo Gargas luôn duy trì trong trạng thái phòng vệ thường trực. Miễn là đám hải tặc không chọc ra chuyện động trời gì, họ sẽ để kệ chúng tự do ra vào.

Tố cáo cũng vô dụng thôi… Bảo sao nơi này lại được gọi là sân chơi của hải tặc, bảo sao Bildt muốn tổ chức một Hiệp hội Hỗ trợ Nhà thám hiểm… Klein thở dài, từ bỏ suy tính trước đó.

Ăn tối và nghỉ ngơi xong, Klein lấy đồng hồ bỏ túi ra, nhấn mở nhìn giờ.

Thấy đã 7 giờ tối, hắn cử hành nghi thức triệu hồi và hưởng ứng chính mình, lấy đủ loại vật phẩm từ trên sương xám xuống để trang bị trên người.

Vì sắp thám hiểm ngoài biển bằng Tàu Tương Lai, Khuy Măng Sét Cá Người và các loại bùa chú lĩnh vực “Hải Thần” là thứ không thể thiếu. Do đó, Klein để lại Mồi Lửa và Trâm Ngực Thái Dương ở trên sương xám. Với Đói Khát Ngọ Nguậy làm chủ lực, hắn có thể kết hợp nó với Bình Độc Tố Sinh Học và một khẩu súng lục ổ quay được nạp các loại đạn phi phàm——hắn còn 7 viên Đạn Tịnh Hóa, 13 viên Đạn Săn Ma, 2 viên Đạn Trừ Tà.

Mặc áo khoác, Klein nhét còi đồng Azik và chiếc ví chỉ chứa 50 bảng tiền mặt đặt trên mặt bàn vào túi áo trong. Sau đó hắn cất chiếc kèn harmonica màu trắng bạc của nhà thám hiểm và đống bùa chú vào cùng một chỗ.

Xong xuôi đâu đấy, hắn chạm tay vào súng lục dưới nách, chà nhẹ chiếc khuy măng sắt màu xanh lam ở cổ tay áo trái, cài hai chiếc cúc cổ trên bộ lễ phục dài. Hắn đội mũ phớt cao nửa, xách chiếc vali đen chỉ chứa ít quần áo và vật dụng hằng ngày. Sau đó, hắn kéo cửa phòng rời nhà trọ, ngồi xe ngựa đến thẳng bến cảng.

Chờ một lúc ở bến tàu Số 6, hắn trông thấy một con thuyền buồm khổng lồ đang từ từ hiện ra từ đằng xa.

Căn cứ vào vốn kiến thức có hạn về tàu thuyền, Klein vẫn biết chiều dài của loại thuyền buồm này không hề khoa học. Tuy nhiên, nó chẳng gây trở ngại cho việc lướt đi nhẹ nhàng giữa mặt biển đen mù và hướng thẳng về phía ngọn hải đăng đang tỏa sáng.

Khi con thuyền buồm càng lúc càng gần, lá cờ ngày càng trở nên rõ ràng. Ánh trăng đỏ rực mà mờ nhạt giúp mọi người có thể thấy rõ một lá cờ vẽ hình mười ngôi sao cùng kích thước đang xoay quanh một con mắt không lông mi lạnh lùng.

“Là ‘Thượng Tướng Ánh Sao’!”

“Tàu Tương Lai!”

Đám hải tặc và thuỷ thủ đang trông coi tàu mình kinh ngạc kêu lên. Khắp bến tàu trên cảng đều ngập trong tiếng xôn xao.

Mười giây sau, đại bác phòng thủ trên hai dãy núi “sốt ruột” điều chỉnh và ngắm thẳng vào con thuyền khổng lồ, thứ đang không hề che giấu gì.

Keng! Keng! Keng!

Giáo đường từ đằng xa phát ra tiếng chuông thánh thót, báo hiệu thời gian vừa đúng 8 giờ.

Dưới bầu không khí càng lúc càng căng như dây đàn trên bến cảng, Tàu Tương Lai chợt ngừng lại.

Không biết tự lúc nào, một người phụ nữ mặc chiếc váy đen cổ điển xuất hiện ở đầu thuyền. Trang phục của cô phủ đầy các ký hiệu tượng trưng và tiêu thức ma pháp, khiến cô trông như một phù thủy quyền năng trong truyền thuyết cổ đại.

Dưới ánh trăng đỏ thẫm, mặt đất dưới chân cô bỗng tỏa sáng. Các ngôi sao chói lòa tự nhiên rơi xuống, ngưng tụ thành một cây cầu dài trong suốt.

Cây cầu dài liên tục duỗi về phía trước, hạ xuống bến tàu Số 6.

Một màn trình diễn thật mãn nhãn… Không hổ là một trong bảy tướng quân hải tặc, hơn nữa còn là cấp độ Thượng Tướng cao hơn mấy cô ‘Núi Băng’ và ‘Bệnh Tật’ một cấp… Klein vừa thở dài, vừa muốn giơ tay che mặt.

Hắn không muốn để bất cứ ai biết, nhà thám hiểm điên cuồng Gehrman Sparrow đang hợp tác với ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya.

Đã đến nước này rồi, mình chỉ đành duy trì thiết lập nhân vật vậy. Chờ tới khi mình hoàn toàn tiêu hóa ma dược, chờ tới khi mình quay lại lục địa Bắc, cũng chẳng cần tới thân phận Gehrman Sparrow này nữa… Klein bước ra khỏi bóng tối, ấn chặt mũ phớt trên đỉnh đầu. Hắn bước lên cây cầu được tạo nên từ ánh sao một cách tự nhiên.

Sải chân vững vàng và kiên cố như sắt, Klein thẳng người băng qua giữa vô số họng pháo canh phòng đang ngắm vào mình. Dưới vô vàn ánh nhìn chằm chằm không rõ có ý gì, hắn thong dong hướng thẳng tới Tàu Tương Lai đỗ ngoài bến cảng.

Cây cầu dưới chân hắn trong suốt, nước biển xanh sẫm gần như đen đặc đang nhấp nhô dưới bàn chân hắn. Chúng khiến cho bất cứ ai mắc chứng sợ độ cao phải nhũn người ra.

May mà mình đã làm “Tên Hề” từ lâu, thậm chí từng nhảy tháp đồng hồ rồi… Klein đi hết mười mét còn lại với biểu cảm lạnh lùng rồi dẫm chân lên boong Tàu Tương Lai.

Đối mặt với ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya sở hữu đôi mắt đen ánh tím, hắn không tỏ ra lo lắng dù chỉ một chút. Bỏ mũ xuống, hắn làm một lễ:

“Chào buổi tối, quý cô.”