Quỷ Bí Chi Chủ

Quyển 2 - Chương 40: Nghĩ ngợi thâu đêm




Dịch: duynguyen1944

“Quả thực rất có phong cách!” Klein thầm nghĩ khi nghe nữ vệ sĩ trả lời, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười.

Klein tiện tay cầm lên tờ báo, giả vờ ngồi xem và nghĩ: Nữ vệ sĩ này có thể cầm chân Rosago “Bí ngẫu đại sư”, thậm chí còn giằng co một lúc, quá nửa nàng cũng là cao thủ danh sách năm, chỉ không biết là danh sách nào và ma dược đối ứng là loại gì, trạng thái lại tương đối kì lạ á. Nếu không có cô nàng thì cơ hội sử dụng lá bùa “Tiếng nói ô uế” cũng không có… Klein tiện tay cầm lên tờ báo bên cạnh, giả bộ lật xem, nhưng thực ra là đang suy nghĩ

Dòng suy nghĩ của Klein nhanh chóng chuyển về hiện tại, hắn nghĩ xem còn có sơ hở gì không. Ví dụ như Rosago để lại đặc tính phi phàm bị ô nhiễm có mãnh liệt linh tính sáng rọi, dựa vào hộp thuốc lá bằng sắt cách trở, rất có thể bị người khác dùng linh thị nhìn trộm phát hiện ra.

Klein yên lặng mở ra linh thị, nhìn vào hộp thuốc lá bằng sắt trong túi áo, chỉ thấy bên trong loáng thoáng có gì đó phát ra, nhưng tương đối mỏng manh và bị lẫn lộn với khí tràng của hắn, khó mà phát hiện được.

“Ít nhất phải là cường giả danh sách cao mới có thể cách hai tầng quấy nhiễu phát hiện ra… Khó trách bột thảo dược cùng tinh dầu đều phải đựng trong bình kim loại chứ không phải bình gỗ do chúng có khả năng ẩn chứa linh tính, mà linh thị trình độ tương đối cao là có thể nhìn xuyên qua tấm gỗ trông thấy linh tính màu sắc…”. Klein bỗng nhiên sáng tỏ một chút kiến thức về lĩnh vực thần bí.

Trước kia Klein làm việc theo nguyên tắc, không rõ cơ chế tại sao lại vậy, hiện giờ thì đã ngộ ra một chút. Xác nhận suy đoán của mình không sai, hắn buông tờ báo đi xuống lầu hai.

Klein định đi tắm nhằm thả lỏng bản thân một chút nhưng nhớ ra trong nhà vẫn còn nữ vệ sĩ đang trốn ở góc nào đó không rõ nên thấy không được tự nhiên đành phải đi đánh răng rửa mặt, sau đó dùng nước nóng ngâm chân. Sau đó hắn đi vào phòng ngủ, cởi áo khoác ra, giẫu kỹ vật phẩm.

Klein gục trên giường, bởi vì quá mệt mỏi mà còn phải chống đỡ một lúc lâu, tinh thần cũng có chút căng cứng, nên chẳng thể nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Đầu giường ánh trăng đỏ tươi rọi xuống, Klein dùng phương thức minh tưởng cấp độ sâu ngủ say một cách vô định, nhưng do không có mục đích triển khai suy nghĩ nên giống như cưỡi ngự không cầm cương vậy.

Nghĩ tới nghĩ lui, bởi vì ở thành phố Tingen tao ngộ quá nhiều trùng hợp, hơn nữa sau đó hắn hiểu rõ chuyện này có rất sâu quan hệ cùng vật phong ấn “0-008”, nên Klein nhanh chóng chú ý tới một vấn đề:

“Mình tại Backlun sau vụ án thứ hai liền thu được phối phương của ma dược ở ba danh sách kế tiếp, có lẽ nào là sự trùng hợp? Mặc dù kết quả xem bói là mạnh lên ở Backlun, nhưng phải chăng quá nhanh, quá đơn giản? Không chỉ về độ khó mà còn là sự trắc trở, tuy việc này rất khó khăn, nguy hiểm nhưng lại không phức tạp mà có vẻ đơn giản quá”.

Klein nghĩ tiếp: “Dựa theo tính toán của mình thông qua tiểu thư “chính nghĩa” và anh “người treo ngược”… Tiểu thư Hugh và đồng bạn cô nàng sưu tập tình báo của hội mật tu có thể nắm được một chút cái đuôi của tổ chức này, trải qua nhiều khó khăn trắc trở mới có thể lấy được phối phương, ít nhất cũng phải mất ba tháng, mà hiện tại mới có ba tuần dã thành công…”

“Chắc là không bị người khác tính toán chứ?”

“Năng lực ‘nhà chiêm tinh’ và ‘người không mặt’ rất thích hợp cho tổ chức tình báo, nên gã làm trợ thủ cho thủ lĩnh của tổ chức tình báo ở Backlun cũng rất hợp lý, không thể nào trùng hợp được.”

“Đại sứ phái người trả thù mình, hẳn là do Rosago sẽ dễ dàng đắc thủ, trốn thoát, đồng thời làm giảm mức độ nguy hiểm xuống, cũng không phải ngoài ý muốn”.

“Khi Ian biết không có thám tử tiếp nhận nhiệm vụ theo dõi Zarel, liền từ trên báo tìm thám tử là hoàn toàn bình thường. Lúc đó quảng cáo thám tử tư mới cũng ít, mà khả năng có mỗi mình thôi…

“Vấn đề như vậy nhưng do Meursault quá lỗ mãng, do mình ngụy trang không tốt, dễ gây chú ý lại không che mặt mũi, hai vẫn đề này dù cho có tồn tại khả năng bị ảnh hưởng, nhất là vẫn đề trước nhưng nó phù hợp với tính cách cùng xuất thân”.

“Hơn nữa đó không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng nhất là tại sao vụ thứ hai mình gặp lại liên quan đến “nhà chiêm tinh” đường tắt?”

“Do vận mệnh? Không đúng lắm.”

“Nghĩ kỹ một chút thì từ khi mình xuyên không cũng bị cuốn vào hai vụ án có liên quan đến đường tắt “Nhà chiêm tinh”, có thể dùng mối liên quan với “0-008” để giải thích.”

“Chính xác thì bút ký của gia tộc Antigenus bị ô nhiễm, sau đó “Búp bê vận rủi” có mang ký hiệu mắt dọc rất phức tạp liên quan đến bảo tàng này cho mình xem, có thể lý do là sau khi huyết thống của gia tộc Antigenus tuyệt chủng hết, nó thấy mình thuộc đường tắt nhà chiêm tinh, mà lại tiếp xúc qua với nó làm đối tượng truyền thừa?”

“Nghĩ kỹ lại một chút thì lý do này rất trẻ con, có thể mình là tín đồ thành kính của nữ thần Đêm Tối thì sao? Nhưng đó chỉ là suy đoán lúc đó của mình, chưa được khẳng định.”

“Bảo tàng của gia tộc Antigenus rõ ràng có liên quan đến đường tắt “Nhà chiêm tinh”.”

“Nghĩ sâu xa ra khi mình xuyên không đến Klein thân xác mà không phải ai khác. Lúc đó Klein vừa vặn đang tiến hành bói toán bị cuốn bút ký khống chế mà tự sát mà quyển sổ kia chắc chắn cùng với đường tắt “Nhà chiêm tinh” có quan hệ với nhau.”

“Mặt khác trong phần thứ nhất của nhật ký Russel có nhắc đến việc hối hận vì không chọn học đồ, kẻ trộm hay thầy bói. Sắp xếp theo thứ tự ngoại trừ việc liên quan đến vật phong ấn “0-008” những chuyện kia đều rất lộn xộn, không giống như là có người an bài mà giống như bị động hấp dẫn lấn nhau”. Mình chọn đường tắt “Nhà chiêm tinh” cũng do bọn nó hấp dẫn? Cũng thật là quỷ dị khi loại hấp dẫn này có thể ảnh hưởng đến vận mệnh khiến thầy Azcot cũng không phát hiện ra? Mà trên người mình có một đặc tính kỳ quái có thể làm cho mình hồi sinh có giới hạn sao?”

Nghĩ tới đó Klein muốn lập tức đi lên màn sương xám xem bói ngay lập tức. Nhưng hắn rất nhanh quên đi ý nghĩ này, không chỉ vì có nữ vệ sĩ thần bí đang đứng trong gương theo dõi. Mà còn bởi vì Klein cho rằng đặc tính lớn nhất chủa chính mình có được là do mảnh không gian thần bí trên màn sương xám kia!

Ít ra đến hiện tại không có dấu vết rõ ràng của sự thao túng mà đơn thuần chỉ là sự hấp dẫn, hơn nữa khi đã chọn đường tắt nào đó thì trước danh sách bốn không có cách nào sửa đổi, tạm thời đến đâu hay đến đó. Trước mắt Klein quyết tâm không đi vào dãy núi Hornaces để tìm bảo tàng của gia tộc Antigenus, có vẻ như là tương lai của mình thật tươi sáng. Klein tự giễu, cảm giác mệt mỏi ập xuống, mi mắt cũng từ từ khép lại.

Trước khi đi vào giấc ngủ, trong đầu Klein chợt lóe lên suy nghĩ: Tham gia nhiều cuộc tụ hội của người phi phàm, kết hợp với tiểu thư “Chính nghĩa”, anh “Người treo ngược” và cậu bạn “Thái dương” sưu tập vật liệu phi phàm, có “Người không mặt” cũng không từ chối. Mặt khác hắn chế tạo một kiện vật phẩm phi phàm ít tác dụng phụ, khi tiêu hóa xong ma dược từ từ tăng lên khả năng của mình làm tăng sức tự vệ. Từ đó đầu tư, ủy thác, tích lũy cùng với việc tìm kiếm Ranlus để mở đầu báo thù cũng coi như tập luyện, đó chính là dự định của Klein.

Bảy giờ sáng, Klein tỉnh lại, bên ngoài vẫn còn âm u và đầy sương mù. Klein đi ra cổng, lúc đi qua tấm kính thấy nữ vệ sĩ hiện ra. Cô đội mũ đen, sắc mặt tái nhợt như cũ, âm thanh phiêu hốt xuyên qua tấm kính:

“Tối qua quân tình cửu xử đến tìm ngươi”

“Bọn họ có phát hiện gì không?” Klein khá chắc chắn với đáp án vì nếu có phát hiện thì hắn làm sao yên ổn mà ngủ được

“Không” nữ vệ sĩ trả lời sau đó thân ảnh mờ đi trong gương.

Năng lực này thật lợi hại, dùng linh thị cũng không thấy, có lẽ chỉ có cách dùng đặc tính phi phàm của Rosago để lại thì phát hiện ra chăng? Phất hiện những sợi tơ bí ẩn rồi từ đó tìm thấy nữ vệ sĩ chăng? Klein trở lại giường, từ gối đầu giường móc ra hộp thuốc lá.

Klein vừa mới cầm lên, còn chưa kịp mở ra thì thấy có một cỗ khí lạnh thấu xương phả tới, lông tóc dựng đứng, run cầm cập, thì đó chính là cô nàng cảnh cáo. Tay hắn đành buông thõng làm rơi hộp thuốc lá xuống đất.

Klein cười gượng hai tiếng, giả bộ không có gì rồi mang hộp thuốc lá cất vào túi quần.

Sau khi rửa mặt, thay đồ, hắn xuống tầng một lấy ra xấp báo từ hòm thư ngoài cửa, trên trang nhất hắn thấy tiêu đề:

“Đại sứ Entis tại Backlun bị giết, tổ chức khủng bố Cực Quang hội đứng ra nhận trách nhiệm về hành động này!”

Tin tức nhanh quá! Mà rõ ràng hội Cực Quang chỉ giết thuê mà tại sao lại đứng ra nhận trách nhiệm? Hm, tổ chức khủng bố nghe cũng oách đó chứ, chắc là muốn tạo hình tượng máu me để hấp dẫn nhiều người, cùng bí mật truyền giáo. “A tiên sinh” rất lợi hại sao? Chắc là “Người chăn cừu”. Klein đứng ở cửa sổ vừa đọc tin vừa nghĩ.

Theo tin tức thì tại hiện trường tập kích đại sử Entis có chứng cứ dính líu đến hội Cực Quang, tiếp tục điều tra thì phát hiện Cực hội Quang để lại thư nhận trách nhiệm. Cuối bài phóng viên còn liệt kê các hành động phi pháp mà tổ chức này từng làm, từ đó khiến danh tiếng của chúng vượt lên các tổ chức bí ẩn khác.

Dù sao thì mọi chuyện cũng đã kết thúc, Klein thở hắt ra rồi nhìn màn mưa phùn và sương mù bên cửa sổ.

Klein bật cười nghĩ: “Thời điểm này không phải là thời tiết sáng sủa sao, chắc phải đi ra ngoài truy bắt gian tình thôi."