Dịch: Duynguyen1944
Biên: Duy Anh
***
Cả 2 bên đều biết bản thảo của Hermathuin ở đâu, chuyện này sẽ chấm dứt vào đêm nay... Cũng có thể đại sứ liền ra tay, còn dư lực để trả thù. Đây chính là nguyên nhân của nguy hiểm sắp đến? Klein đại khái đã hiểu kết quả xem bói trước đó cũng như không hiểu thấu được dự đoán.
Nếu như không có lá bùa “Tiếng nói ô uế”, không có một nghìn bảng để thuê vệ sĩ hạng nặng trong ba ngày, Klein chắc chắn sẽ mặt dày chạy đến cục cảnh sát hoặc giáo đường của giáo hội Hơi Nước và Máy Móc của tổng bộ St.Hiland ở Backlund “ở tạm” để tránh khả năng bị tập kích, chờ đợi đại sứ bị ám sát. Về phần hành động ám sát có thành công hay không, Klein cũng không chắc chắn lắm. Dù sao hắn cũng đã cân nhắc qua kết quả xấu nhất và cũng có những kế hoạch nhất định.
Tuy nhiên, hôm nay Klein đã có 2 sự chuẩn bị, nên hắn sẽ không lựa chọn sách lược tránh né mà ở nhà như bình thường, giả vờ cái gì cũng không biết. Trong lòng hắn còn mong kẻ tập kích đến cửa.
Danh sách 9 “Thợ săn” Meursault bị mình giết chết, nếu lần này phải người đến, ít ra sẽ phải là danh sách 7, thậm chí có khả năng là danh sách 6 hoặc 5. Bất kể kẻ nào, mình chỉ cần xử lý bọn chúng thì sẽ đạt được phối phương, vật liệu phi phàm, đền bù chút thiệt hại... Mình sẽ nói cho tiểu thư bảo vệ, vận khí mình tốt, mua “lỗ tai màu đen” lấy được chỗ tốt trở thành người phi phàm. Dù sao trong lúc đánh nhau kịch liệt mình cũng không thể dấu được điều đó, hơn nữa lời nói của mình phần lớn là thật, đúng là mình đã kiếm được tiền lời từ”lỗ tai màu đen”... Klein suy nghĩ chuyện kế tiếp, theo bản năng lập tức vẽ ra mặt trăng đỏ tươi ở ngực.
Nguyện nữ thần phù hộ, kẻ đến là người phi phàm “Nhà chiêm tinh”! Hắn yên lặng cầu nguyện một câu.
Nghĩ tới đây Klein nhìn khắp phòng, tìm kiếm nữ vệ sĩ. Hắn sợ đối phương nghe thấy ngọn nguồn câu chuyện, sau đó liền lặng yên chạy mất.
Phòng khách, nhà ăn bên trong có ánh đèn ấm áp, chiếu sáng bàn trà, ghế sofa và cái ghế, trừ đó ra không có ai khác.
Klein đang dần dần thấp thỏm không yên, bỗng trông thấy ở trên lồng thủy tinh đèn khí nơi phòng khách hiện ra 1 khuân mặt có màu tóc vàng nhạt, dung mạo tinh xảo, tái nhợt.
Vị nữ sĩ này rất tự tin với khả năng của mình... Tâm linh Klein có chút yên tâm, lẩm bẩm nói nhỏ:
“Tôi cũng là người phi phàm”.
“Tôi thông qua Kaspars tham gia tụ hội, đánh cược vận khí mua được 1 kiện vật phẩm thu được chỗ tốt nhất định, đương nhiên là chỉ có tôi mới thu được chỗ tốt”.
Hắn nói hai câu này đều là thật, vô luận dùng phương pháp gì kiểm chứng đều được.
Nhưng khi 2 câu này nói cùng với nhau, người khác liền sẽ hiểu rằng chỗ tốt kia giúp hắn trở thành người phi phàm
Trên lồng thủy tinh đèn khí xuất hiện một gương mặt, khẽ gật đầu một cái rồi nhanh chóng biến mất, không phản ứng gì nữa.
Bề ngoài Klein tỏ vẻ chưa biết, nhưng nội tâm thì yên lặng thở hắt ra.
Hẳn trở lại ghế sofa, không cởi áo khoác tiện tay cầm 1 tờ báo lật lên.
Một lúc sau chuông cửa reo lên vang vọng, lại có người đến kéo chuông cửa.
Ai? Tinh thần Klein nháy mắt căng cứng, hai tay cho vào túi áo, chạm vào lá bái Tarot và lá bùa “Tiếng nói ô uế”.
Hắn đi từ từ ra cửa lớn, sử dụng năng lực của tên hề, nhìn xuyên qua cánh cửa:
Mặt trăng đỏ tươi vẫn như ẩn như hiện, đèn đường khí gas vẫn vậy. Một vị cảnh sát trưởng mặc cảnh phục caro màu đen với quân hàm 3 vạch đang sốt ruột đứng đợi ở cửa.
Vị cảnh sát trưởng có bộ râu ngắn màu nâu nhạt dưới cằm, chính là người đã thụ lý vụ án “Sherlock Moriarty phòng vệ chính đáng”.
Jurgen đã đề cập qua tên hắn thì phải, cảnh sát trưởng Faxie? Ngày mai hoặc ngày kia mình có thể đi lĩnh 10 bảng tiền bảo lãnh... gã tới làm gì nhỉ? Khu 9 quân tình phái hắn tìm Ian? Hoặc gã cho mình biết chỗ để tạm lánh nạn? Trong lòng có nhiều nghi ngờ, Klein cầm tay nắm cửa.
...
Ở Quận Tây Backlund, trong đại sử quán Entis đèn đuốc sáng trưng, mùi nước hoa cùng rượu thoang thoảng theo tiếng nhạc du dương khắp nơi cho thấy rằng nơi này đang có vũ hội
Beckron trong nhiệm kỳ đại sứ của mình, thường xuyên tổ chức vũ hội ở đại sứ quán. Gã mời những nhân vật của vương quốc Ruen như giám đốc ngân hàng, chủ nhà máy, nhà từ thiện lớn, và các phú hào có danh tiếng, các luật sư lớn tham dự, đôi khi cũng cho các thương gia có cơ hội tham dự.
Trong bầu không khí vũ hội này gã sẽ kể cho những khách nhân rằng Trier phồn hoa cùng cởi mở, rằng nước cộng hòa Entis đã không còn do quý tộc nắm quyền mà các giám đốc ngân hàng, chủ nhà máy, luật sư... mới là người nắm quyền quốc gia. Bọn họ trực tiếp cũng như gián tiếp nắm giữ phần lớn ghế đại nghị sĩ, quyết định hướng đi của quốc gia, hưởng thụ sự tự do chân chính với địa vị cao thượng.
Hôm nay Beckron cũng làm việc tương tự, tay cầm ly rượu, liên tục xuất hiện trước mặt quan khách để chứng minh rằng: Thời điểm này gã vẫn tham gia lễ hội, chứ không có ra ngoài.
Giờ này chắc là bản thảo đã tới tay. Từ tên thám tử sợ hãi đến mức run rẩy biết Ian xuất hiện tại bưu cục phố White Rum. Sau đó ta liền sắp đặt mọi thứ, hiện tại là lúc thu hoạch kết quả. Beckron nhấp một ngụm rượu vang Aurmir đỏ như máu đi ra ban công hóng gió.
Sau khi phát hiện Ian điện báo, nhiều năm làm “Âm mưu gia” cùng tình báo khiến Beckron nhạy cảm nghĩ đến Ian cùng cấp trên liên lạc. Gã liền xâm nhập vào điều tra tiểu tổ hai cơ quan tình báo Backlund của đế quốc Fusak, biết được phương thức, thời gian và địa điểm Ian gặp mặt ”Tổ trưởng”.
Tiếp theo, Beckron giả bộ không biết điều này. Gã tiếp tục phái người tìm kiếm Ian ở phụ cận phố White Rum, thành công tìm thấy và dẫn Khu 9 quân tình tới
Theo gã bố trí, nhân viên tình báo ở hiện trường cố ý thả Ian chạy, khiến quân tình cửu xử cho rằng đôi bên cùng bắt đầu tìm kiếm.
Chủ yếu tê liệt đối thủ, Beckron mới điều nhân viên tình báo bí mật mai phục Ian và “Tổ trưởng”, không cho Khu 9 quân tình biết và tuồn bản thảo ra ngoài.
Sự tình đúng như gã tính toán, diễn ra thuận lợi nhưng lúc chập tối lại truyền về tin tức, khiến tâm tình hắn nặng nề: Người của Khu 9 quân tình xuất hiện, vốn bọn chúng không biết gì mới đúng!
Có Rosago, khẳng định nguyên nhân không phải do xem bói, mà Khu 9 quân tình cũng không thành thạo xem bói, điều này khẳng định có nội gián. Hy vọng Rosago có thể đi trước một bước lấy được bản thảo, giao cho “Âm ảnh” mang đi. Vì tránh bị nghi ngờ, Beckron đành phải tổ chức vũ hội, không cách nào can thiệp. Gã chỉ có thể trông chờ vào thuộc hạ đắc lực.
Dựa theo kế hoạch, Rosago sau khi lấy được bản thảo sẽ lập tức chuyển cho nhân viên tình báo khác. Sau đó Rosago sẽ thu hút sự chú ý của Khu 9 quân tình, tiếp tục quấy nhiễu hấp dẫn sự chú ý tạo điều kiện cho đồng bọn. Trong quá trình này, Beckron yêu cầu Rosago tiện tay xử lý tên thám tử kia luôn.
Nếu không phải tại hắn thì chuyện này liền không bị Khu 9 quân tình biết được, mọi thứ sẽ đều thuận lợi. Việc gã có liên hệ với băng Zhemage cũng sẽ không bị lộ, liền không bị điều về nước. Hắn lại không đi trốn mà cho rằng: Khu 9 quân tình sẽ bảo vệ an toàn của hắn? Ở nhà thì an toàn hơn? Beckron xoa xoa mặt mình.
Beckron đã nhận được lệnh, sự tình bản thảo kết thúc. Gã phải bàn giao nhiệm vụ tình báo cho nhất đẳng quan võ của sứ quán, chờ bàn giao tiếp cho đại sứ kế nhiệm.
Beckron không muốn rời đi. Backlund tuy thời tiết xấu, lại bị ô nhiễm nặng nhưng lại là chốn phồn hoa bậc nhất thế giới, không có nơi thứ hai.
Hơn nữa nơi này, các tiểu thư và phu nhân đều tương đối bảo thủ. Bọn họ không như những dâm phụ kia. Từ từ câu dẫn các nàng lên giường, chậm rãi cởi bỏ sự bảo thủ của các nàng mới khiến người ta có cảm giác vô cùng thành công, phi thường đam mê. Thật đáng tiếng, ta phải từ biệt những con người mỹ lệ này. Beckron buồn bực trong lòng lại càng oán hận tên thám tử kia.
Về phần an nguy của Rosago, Beckron lại tuyệt đối an tâm. Gã tin tưởng chỉ cần muốn. Nếu Rosago không bị cường giả khóa chặt, thì có thể trốn thoát bất cứ lúc nào. Vì y có năng lực phi phàm rất đặc biệt.
Nghĩ đi nghĩ lại bỗng nhiên Beckron mắt sáng lên khi thấy một cô gái trẻ tuổi mặc váy dài đỏ thẫm bưng chén rượu. Cô có gương mặt thanh tú, khí chất tao nhã, mái tóc đen phiêu dật bóng loáng và đôi mắt màu nâu như có ngàn lời nói.
Lúc này, Beckron đi tới bắt chuyện, mới biết cô là con gái của một thương nhân buôn gỗ tên là Eileen. Cha cô không phải quá giàu có, đành phải nịnh nọt giới thương lưu.
Nhờ vào thân phận đại sứ Entis, Beckron nhanh chóng thu lấy ánh mắt ái mộ của Eileeen.
Nhảy chung với nhau hai điệu, động tác hai người thân mật hẳn lên.
“Tiểu thư xinh đẹp, xin mời em đến phòng tôi, chúng mình cùng uống rượu vang Aurmir năm 1286”. Beckron mờ ám nói.
Eileeen liền đáp:
“Umh”
Hai người lặng lẽ rời đại sảnh vũ hội lên lầu hai tiến vào phòng riêng của Beckron. Gã cũng đuổi lính canh đi xa, không ai được quấy rầy.
Rượu nho Aumir năm 1286 chả thấy đâu mà Beckron đã dẫn Eileen lên giường. Sau một hồi vật lộn, váy của Eileen đã rơi xuống, đôi tay trắng muốt ôm lấy nhau. Hai tay nàng bám vào vai Beckron, móng tay cùng mạch máu bỗng mọc ra lông xù màu đen tinh tế như chân nhện
Ầm!!
Cặp mắt Eileen bỗng lồi ra, sùi bọt mép.
Beckron rút lại nắm đấm vừa đánh trúng bụng ả, đứng trên giường. Những biểu hiện vội vã cơ nãy như biến mắt, chỉ còn khuôn mặt lãnh khốc trầm giọng hỏi:
“Ai phái ngươi tới?”
Eileen muốn đứng lên nhưng đau đớn không cho phép, ánh mắt vừa sợ vừa ngạc nhiên.
Beckron nhìn thấy biểu cảm của cô gái xinh đẹp này, bèn nói:
“Ta rất thích các cô gái đẹp, nhưng cũng nắm rõ vấn đề này của mình. Cho nên mỗi lần đối mặt với người đẹp, ta đều rất cẩn thận”.
“Nói đi, ai phái ngươi tới?”
“Đừng nghĩ đến lỳ đòn, ta là chuyên gia dùng lửa”.