Quỷ Bí Chi Chủ

Quyển 2 - Chương 131: Vung tiền như rác




Dịch: 707DefenderOfJustice

Bên trong sân tập bắn dưới lòng đất của câu lạc bộ Cragg.

Luyện bắn súng xong, Klein cẩn thận bảo dưỡng khẩu súng lục được tặng, cũng nhét các loại ‘Đạn tịnh hóa’, ‘Đạn săn ma’ và ‘Đạn trừ tà’ vào với tỉ lệ 3:1:1.

Phù. Hắn thở hắt ra, cất kỹ khẩu súng lục, sửa sang lại áo khoác, chậm rãi bước về hướng đại sảnh tầng một.

Vừa rồi hắn nghe thấy người hầu nói rằng hôm nay món số lượng có hạn là Cá Xương Rồng.

Vừa bước vào sảnh ăn, Klein đã nhìn thấy người quen, là Talism Dumont, một huấn luyện viên cưỡi ngựa xuất thân từ quý tộc lụn bại. Anh ta có mái tóc xoăn màu nâu, ánh mắt lơ đãng, không có vẻ gì hứng thú với đồ ăn.

Klein bưng khay đồ ăn đi qua, ngồi xuống lên tiếng chào hỏi.

Talism quay đầu lại chào hắn một cái, bờ môi mấp máy mấy lần, trầm mặc ba bốn giây. Cuối cùng anh ta mới ngập ngừng mở miệng nói:

“Sherlock, anh có…có biết về những người chuyên sở hữu loại năng lực rất kỳ quái, rất mạnh mẽ, rất hiếm gặp không?”

Biết, đang ở ngay trước mặt anh đây… Lông mày Klein khẽ động, hắn không trả lời trực tiếp:

“Anh muốn làm cái gì?”

Talism há miệng, nhưng lại không nói gì.

Biểu cảm anh ta trở nên nghiêm trọng, sau một hồi lạc trong suy nghĩ, anh ta cười nhẹ:

“Không có gì đâu. Tôi tò mò nên hỏi chút thôi.”

Lần trước thì hỏi đã lỡ yêu người không nên yêu thì phải làm gì, lần này lại hỏi có biết ai sở hữu năng lực kỳ quái không… Anh là đang định đi giải quyết đối phương, triệt để cắt đứt niềm mong nhớ của người bạn kia? Ai mà lại khiến anh phải mạo hiểm đến thế? Thuê sát thủ đồng nghĩa với tội danh mưu sát đấy! Klein vô thanh thốt lên mấy câu, cắt miếng phi-lê cá nhét vào miệng.

Talism hít vào một hơi, nhanh chóng ăn xong khay đồ ăn, dùng khăn ăn lau miệng.

Anh ta tựa hồ đã khôi phục lại bình thường, cười nói:

“Mike muốn thuê anh mấy hôm, làm vệ sĩ.”

Mike Joseph? Phóng viên báo Daily Observer? Mình nhớ lúc ở Golden Rose, anh ta đã thể hiện một màn kịch khá ấn tượng… Klein cười nhẹ:

“Anh ta muốn làm gì?”

Talism xòe tay nói:

“Tôi không rõ. Anh ấy cũng chỉ thuận miệng nhắc về nó thôi, hình như là liên quan đến một cuộc phỏng vấn. Anh ấy có nói hôm sau sẽ qua gặp anh, hi vọng anh đủ rảnh rỗi để nhận ủy thác này.”

“Tôi không thể chắc chắn được.” Klein không hiểu cụ thể tình huống nên không khẳng định.

Đúng lúc ấy, bên tai hắn văng vẳng tiếng cầu khẩn hư ảo trùng điệp đến từ một người phụ nữ.

Tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’? Cô ấy đã gom đủ tiền để đổi lấy phối phương rồi? Klein tăng tốc, giải quyết hết phần đồ ăn còn lại. Sau đó hắn uống một ngụm cạn cốc hồng trà, đến quầy tiếp tân nhờ người hầu sắp xếp giúp mình một gian phòng nghỉ.

Sau khi dùng ‘Bức tường linh tính’ bịt kín cả căn phòng, hắn tiến lên phía trên màn sương xám, nhận thấy phán đoán của mình là chính xác. Tiểu như ‘Ma Thuật Sư’ đang khẩn cầu xin cử hành nghi thức hiến tế.

Filth sở dĩ trì hoãn đến bây giờ là vì trên người cô chỉ có 370 bảng, phải đến ngân hàng rút một phần trong tài khoản.

Sau một hồi thao tác, cô nhìn thấy 450 bảng tiền mặt kia biến mất bên trong ‘Cánh cửa ảo ảnh’, mà trong đầu cô thì lại hiện ra một phần phối phương kèm thêm:

“Danh sách 8. Bậc Thầy Ảo Thuật.”

“Vật liệu chính: Túi dạ dày của Thực Linh giả, 20 ml máu cá Marlin Biển Sâu.”

“Vật liệu phụ trợ: 5 ml tinh dầu cây Trăn đã qua chế tác, 10 gram bột phấn Cỏ Tuyến Cầu, một đóa Hoa Dẻ Đỏ nở rộ, 80 ml nước cất.”

Cuối cùng, cuối cùng cũng lấy được rồi! Suốt mấy năm trời! Filth không nhịn được đi qua đi lại, vô cùng mừng rỡ vì đã thỏa mãn ước nguyện bấy lâu.

Chợt cô cảm thấy không yên tâm, liền lấy giấy bút ghi lại phối phương để tránh bị quên mất, lúc ấy lại phải làm phiền đến ngài ‘Kẻ Khờ’.

Nếu không gặp được người có kinh nghiệm, vật liệu chính ít nhất cũng đã tốn mất 300 bảng, mà mình chỉ còn có 430 bảng… Mình phải cố gắng kiếm thêm thật nhiều tiền… Mình, mình sẽ viết một cuốn sách mới! Trong nháy mắt, Filth cảm thấy tràn đầy động lực, không còn vẻ gì chần chừ như khi nãy.



Chạng vạng thứ tư, 7 giờ 55 phút, cầm theo toàn bộ tiền tài, Klein mang cảm giác phức tạp bước vào căn phòng tụ hội do quý ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ chủ trì.

Hắn khoác một chiếc áo đen, che kín khuôn mặt bằng mũ vải trùm đầu và một chiếc mặt nạ sắt.

“1674 bảng tiền mặt, cùng với 5 đồng xu vàng. Đây là gia tài lớn nhất mình từng có, không biết sau lần tụ hội này còn lại được bao nhiêu…” Klein vừa suy tư vừa tiến vào căn phòng, mượn ánh sáng chập chờn từ ngọn nến, quét qua một lượt.

Ây… Thầy Thuốc kia không đến đây. Gặp phải chuyện gì rồi sao? Klein hơi cau mày, ngồi xuống vị trí cũ.

Qua mấy phút, quý ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ vỗ nhẹ bàn tay, nói:

“Bắt đầu thôi.”

Ông ta còn chưa dứt lời, ngay lập tức đã có người không thể chờ mở miệng, chính là quý cô được bao phủ cực kỳ cẩn thận mà dường như có một vị "Công Tượng" chống lưng hôm nọ.

Cô ép giọng mình xuống hỏi:

“Người lần trước bán phối phương "Kẻ Hối Lộ" có tới không?”

“Tôi đã đến.” Klein đáp ngắn gọn.

Quý cô kia thở ra một hơi rõ ràng, đưa tay đẩy mặt nạ sắt xuống nói:

“Lần này tôi có mang vũ khí phi phàm, đương nhiên anh cũng có thể chọn tiền mặt.”

“Vũ khí phi phàm gì?” Klein đè nén nội tâm đang xao động.

Quý cô kia tổ chức ngôn ngữ:

“Đây là cây roi được bện từ lông vũ Chim Thái Dương Thần Thánh.”

“Bình thường có thể ngụy trang nó làm dây lưng.”

“Khi sử dụng, sẽ được bao phủ trong Ngọn Lửa Ánh Sáng Thần Thánh tinh khiết. Nếu bị nó quất trúng, quái vật loại tử linh sẽ gặp tổn thương rất lớn, còn loại nhỏ yếu thì trực tiếp bị tiêu diệt.”

“Còn có thể ngâm nó trong nước để chế tạo ‘Thái Dương Thánh Thủy’, nhưng sẽ khiến thời gian duy trì linh tính giảm xuống, một lần một tháng.”

“Hiện tại còn sử dụng được mười ba tháng.”

“Nếu anh muốn, tôi sẽ đổi nó lấy phối phương "Kẻ Hối Lộ", anh không cần phải trả thêm tiền.”

Chim Thái Dương Thần Thánh? Không phải là Chim Thần Thái Dương sao? Nếu là cái thứ hai thì chắc chắn tôi sẽ lấy ngay! Đương nhiên là lông đuôi mới được. Nó còn có thể dùng để điều chế phối phương ma dược Danh sách 4 ‘Vô Ám Giả’ đấy… Bản thân Klein cũng tương đối hài lòng với món vũ khí này, nhưng vấn đề là không thể dùng nó kết hợp với các loại ‘Đạn tịnh hóa’, ‘Đạn trừ tà’ tạo ra hiệu quả ổn định. Hơn nữa chỉ dùng được mười ba tháng, mỗi lần chế tạo Thái Dương Thánh Thủy lại giảm bớt một tháng, đến lúc đó hắn lại phải bổ sung một vật phẩm phi phàm tương tự.

Nghĩ đến đây, hắn quay đầu nhìn vị chủ trì:

“Quý ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’, ngài có thể giới thiệu kỹ hơn về chiếc trâm ngực mà ngài kể lần trước không?”

“À, ngài hãy viết vào một tờ giấy, cũng ghi chú rõ ràng mức giá mà ngài cảm thấy hài lòng.”

Hắn sợ rằng nếu để người khác nghe giới thiệu xong, cũng sinh hứng thú với chiếc trâm ngực rồi nâng giá lên. Vì vậy hắn lập tức quyết định dùng phương thức ghi chú.

“Được.” Ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ cười một tiếng, khiến người hầu đem giấy bút ra.

Trong lúc ông ta viết, tụ hội lại tiếp tục giao dịch, thậm chí có người động tâm hỏi thăm giá cây roi kia, chỉ nhận được câu trả lời hãy chờ thêm lát nữa.

Sau một khoảng thời gian, ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ viết xong tờ giấy giới thiệu, thông qua người hầu giao cho Klein.

Klein mở ra xem xét, phát hiện ký tự trên giấy chỉ dùng chữ in, nhìn không ra đặc thù.

Rất cẩn thận… Hắn thận trọng đọc:

“ ‘Trâm ngực Thái Dương’, cũng có thể gọi là ‘Thịnh Hạ’ (Giữa Hè), được xem như một loại Vật Phong Ấn Cấp 2 đã suy yếu.”

“Lấy nó làm tâm, trong vòng bán kính 10m sẽ được bao phủ bởi sự tinh khiết và năng lượng ấm áp. Người bình thường không có khả năng phát hiện, nhưng quái vật loại tử linh sẽ bị thương tổn không ngừng. Chúng sẽ nhanh chóng “tan biến” như một bể nước bốc hơi dưới sức thiêu đốt của một quả cầu rực lửa. Dù là oan hồn hay u ảnh thì cũng phải chịu chung số phận, chỉ là chống chọi được lâu hơn chút ít.”

“Ở trong phạm vi này, tử linh có thực lực mạnh mẽ cũng bị suy yếu đáng kể.”

“Người đeo nó rất khó bị các loại quái vật tà linh xâm nhập hoặc làm ô nhiễm. Nó còn có thể dùng các phép thuật tương đương ‘Triệu hoán Ánh Sáng Thần Thánh’, ‘Chế tạo Thái Dương Thánh Thủy’, ‘Ngọn Lửa Ánh Sáng’, ‘Nhát Chém Tịnh Hóa’, ‘Miễn Dịch Sợ Hãi’, ‘Thệ Ước Thần Thánh’ và ‘Hào Quang Mặt Trời’.”

“Nhược điểm là chỉ cần đeo nó, cậu sẽ vĩnh viễn không bao giờ cảm nhận được cái mát nữa. Cậu sẽ luôn trải nghiệm cơn nóng bức tột cùng. Người trẻ tuổi à, đừng coi thường trạng thái này, cảm giác khô nóng sẽ khiến cậu dần bước vào vực sâu mất khống chế.”

“Chỉ ra giá đến 2000 bảng, ta mới bán nó.”

“Đừng mang ý định mặc cả, cậu biết rõ ta không quá thiếu tiền, hơn nữa ta còn là một nhà sưu tập.”

Nó còn mạnh mẽ hơn mình nghĩ. Ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ kể về lần trước quá chung chung… Trái tim của Klein đập thình thịch. Suy nghĩ mất mấy giây, hắn quay lại nhìn về hướng quý cô có vị "Công Tượng" chống lưng:

“900 bảng tiền mặt.”

Phối phương ma dược Danh sách 7 bình thường có giá bán trên dưới 800 bảng.

“Thành giao!” Quý cô kia đáp lại không chút do dự.

…Sớm biết trước thì mình đã đề nghị 1000 bảng… Klein cố nặn ra một nụ cười.

Hắn là một người rất biết giữ chữ tín, không đổi ý, liền chuẩn bị xong phối phương đem đổi 900 bảng tiền mặt. Trong nháy mắt, số tiền mặt hắn có tăng vọt lên thành 2574 bảng. Đây là số tiền đủ để một người đàn ông độc thân sống sung sướng cả đời.

Sau khi được ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ giám định, quý cô kia cảm thấy thỏa mãn, lập tức đọc qua phối phương một lần.

“Danh sách 7. Kẻ Hối Lộ.”

“Vật liệu chính: một đóa hoa Đứa Trẻ Nỉ Non, kết tinh mặt cây Gai Dầu quái dị.”

“Vật liệu phụ trợ: 5 giọt chất lỏng Mạn Đà La vàng, 5 giọt chất lỏng Mạn Đà La đen, 4 giọt tinh dầu Cỏ Mê Huyễn, 80 ml rượu vang đỏ.”

Hoàn thành xong giao dịch, Klein hít vào một hơi, nhìn ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’, trịnh trọng nói:

“2000 bảng, tôi muốn cây ‘Trâm Ngực Thái Dương’ đó.”

Ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ cười ha ha:

“Thành thật mà nói, ta cũng không quá muốn bán nó đi. Nhưng từ khi ta có 2-081, ‘Trâm Ngực Thái Dương’ không còn quá cần thiết nữa. Vả lại ta đã ra giá, đổi ý không phải phong cách của ta.”

“Cậu chờ ba phút, ta đi lấy ‘Trâm Ngực Thái Dương’.”

“Vâng.” Klein vừa nhức nhối vừa mong đợi trả lời.

Trong gian phòng lúc này, tất cả ánh mắt của đám Người Phi Phàm đều hướng về phía hắn. Ở tụ hội có cấp độ phổ thông như thế này, giao dịch 2000 bảng rất hiếm khi xuất hiện, có khi một hai năm cũng không có lấy một lần.

Mà trong những ánh nhìn này, Klein rõ ràng đã nhận ra có kẻ tham lam đang ngấp nghé rình rập.

Một khoảng lặng ngắn sau đó, giao dịch lại tiếp tục tiến hành, mãi cho đến khi ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ quay lại. Ông ta xòe lòng bàn tay ra, nằm gọn trên đó là một chiếc trâm màu vàng sẫm có hình dạng Chim Thái Dương.

Có thể thấy rõ, trên gương mặt ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ nhỏ vài giọt mồ hôi.