Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Chương 134: Nhân ngư






**1**.

Cả đám người vô ý lùi về phía sau.

Cả đám nhân ngư lại cố ý sấn tới.

Bám lên thành tàu.

Leo qua lan can.

Từ tốn chậm rãi.

Nhe ra những bộ răng sắc nhọn.

**2**.

"Mẹ ơi, con muốn đi xem nhân ngư."

Cha mẹ cậu nhìn nhau.

"Lucas, ở đây không có nhân ngư đâu."

"Tại sao vậy? Đây là viện Hải Dương mà, tại sao lại không có?"

"Lucas...thật ra...nhân ngư không có thật đâu con."

"Nhưng mấy hôm trước trên báo có ghi tìm được xác nhân ngư dạt vào bờ mà?"

"Mấy cái tin tức đó không thể xem là thật!"

"Vậy là...không có thật sao..."

"Lucas ngoan, đừng khóc, mẹ dẫn con đi xem cá voi xanh nha..."

"Nhưng con muốn xem nhân ngư..."

"Hay là để cha dẫn con đi xem cá mập trắng nè!"

"Nhưng mà..."

Lucas vẫn muốn đi xem nhân ngư.

**3**.

Lucas đưa mắt nhìn xung quanh.

Nhiều, nhiều nhân ngư quá.

Đủ màu luôn!!

Lucas yếu ớt chống tay ngước nhìn mọi người xung quanh.


Không hiểu sao trong lòng có chút háo hức.

Đúng lúc này thì bọn người kia hoảng loạn. Bọn chúng buông cậu và Aquarias ra, chạy xuống khoang tàu.

Các nhân ngư cũng lập tức luân phiên lũ lượt đuổi theo bọn chúng.

**4**.

Aquarias vừa được buông ra liền chậm rãi bò đến chỗ cậu, ngay giữa đám đông, nằm trên sàn, cuộn cậu vào trong lòng.

Mặc kệ các nhân ngư khác đang nhìn họ xôn xao bàn tán.

"Lucas..." Giọng hắn run run.

Bây giờ Lucas mới để ý, trên người Aquarias có một mùi hương thật dễ chịu. Không hiểu tại sao trước đây lại không ngửi được.

Bỏ qua tiếng xâu xé kêu gào ầm ĩ xung quanh, Aquarias khẽ ngáp một cái.

"Lucas...buồn ngủ quá..."

Lucas đưa tay vuốt má hắn: "Tôi cũng buồn ngủ, chúng mình cùng ngủ đi."

Nói rồi, liền tìm một tư thế thoải mái, dụi đầu vào lồng ngực Aquarias.

Nhắm mắt nghỉ ngơi.

**5**.

Ở giữa cơn bão, một chiếc thuyền chao đảo trên mặt nước.

Một cơn sóng dữ dâng trào đổ ập tới.

Chớp mắt kế tiếp, bóng dáng con thuyền đã mất tăm.

**6**.

Sau cơn mưa trời lại sáng.

Lucas thẩn người nhìn lên.

Ánh mặt trời phản chiếu khiến mặt nước phía trên lấp lánh lung linh.

Đến tận bây giờ cậu vẫn không thể tin được.

Cậu đang thở dưới nước.

**7**.

Một tháng sau.

Bong bóng khí nổi lên.

Lucas cầm theo hai con bạch tuộc sữa bơi về phía hang động.

Bất thình lình, cái hông bị ai đó túm lấy.

Một tên nhân ngư đuôi cá màu cam, to lớn vạm vỡ, mỉm cười với cậu.

Hắn cong cong hai mắt hỏi: "Lucas tiểu mỹ nhân, đi đâu mà vội vàng vậy? Đi bẻ song sắt hử?"

Vừa nói vừa cố tình lấy đuôi hắn dính sát vào đuôi cậu, chiếc đuôi cam từ tốn chậm rãi di chuyển theo hình sóng nước.

Lucas ngơ ngác, thành thật trả lời: "Hôm qua Aquarias nói thèm ăn bạch tuộc, nên tôi qua hang của Theon đổi hai con với cậu ấy."

Tên nhân ngư đuôi cam thô bỉ nói: "Aquarias muốn ăn bạch tuộc sao? Chỗ ta có cái vòi bạch tuộc này ngon lắm! Hay là Lucas dẫn ta đến hang động của hai người đi, rồi ta cho cả hai tiểu mỹ nhân ăn thử."

Hai mắt sáng rực: "Ngon lắm sao? Nhưng hôm nay bọn tôi có đồ ăn rồi. Hay là ngày mai tôi với Aquarias qua hang của anh chơi thì thế nào?"

Vừa dứt lời, ở xa xăm đã có tiếng sóng âm cáu gắt truyền tới: "*WAVERLY, CON MẸ BÀ NGƯƠI! NGƯƠI MÀ KHÔNG THẢ BẠN ĐỜI CỦA ÔNG RA, ÔNG LIỀN SANG TẬN NHÀ CHẶT ĐỨT CÁI VÒI BẠCH TUỘC CỦA NGƯƠI*!!!"

"Ôi trội ơi sợ quá cơ!" Tên nhân ngư tên Waverly liền buông Lucas ra, nháy mắt với cậu một cái, rồi cười khanh khách đập đuôi lượn đi.

**8**.

Lucas đi được nửa đường thì nhớ ra ở khúc này có mọc một bụi rong biển. Thế là cậu dừng lại hái. Vừa hái vừa không nhịn được bỏ vào miệng vài miếng.

Đúng lúc này, phía sau lưng Lucas, có một con cá mập lượn lờ bơi đến.

Há hàm răng khổng lồ.

Một cái bóng tím bất ngờ xuất hiện húc cho con cá mập một cái chết tươi.

Lucas thấy có động tĩnh thì quay lại, trên miệng vẫn còn ngậm rong biển.

"Trion!" Hai mắt cậu sáng rực.

Mắt phượng yêu mị cong cong nhìn ngược lại Lucas.

"Bé yêu, nhớ anh sao?" Nhân ngư đuôi tím lượn một vòng quanh Lucas. Sau đó lè lưỡi liếm tai cậu.

Lucas gật đầu: "Vịnh san hô hôm bữa anh dẫn em đi xem thật là đẹp lắm luôn!! Bữa nào chúng ta đi nữa nha!"

Trion liếm môi cười: "Được được. Hồi Aquarias còn bé cũng thích được anh dẫn đi chơi lắm. Vậy mà càng lớn càng xa cách. Nhưng không sao...thằng nhỏ biết đường dẫn bé yêu Lucas về đây...anh cũng cảm thấy được an ủi!"

Vừa nói vừa nâng cằm Lucas lên, vòng tay qua eo cậu: "Bữa nào, anh lại dẫn bé yêu đến nơi này, kín đáo, cho bé chơi thật vui."

Lucas hào hứng gật đầu!

Sóng âm của Aquarias lại truyền tới: "*TRION! ANH TRÁNH XA CẬU ẤY NGAY CHO TÔI! CÒN NỮA, LẦN KẾ TIẾP ANH ĐEM RĂNG CÁ MẬP SANG CHO TÔI, TÔI ĐÁNH CHẾT ANH*!!!"

Trion chề môi, chậc lưỡi: "Phát tín hiệu theo dõi sát sao thiệt chứ!"


Nói rồi, hắn nhặt xác con cá mập trắng lên, nhổ ra bốn cái răng, dúi vào tay Lucas: "Aquarias hư quá, tặng một cái thôi. Lucas ngoan hơn, nên được ba cái nhé!"

Nói rồi liền vẫy vẫy mấy ngón tay, chào tạm biệt, bơi đi.

**9**.

Lucas mang theo bạch tuộc và rong biển về tới hang thì tình cờ nghe được âm thanh rên rỉ.

Cậu ở đây đã một thời gian nên cũng biết luôn âm thanh đó là gì.

Đó là Delphin và Galene, hang động của bọn họ gần đây. Bọn họ thích vui đùa lắm, đôi khi vui đến mức kích động vô tình truyền cả sóng âm, cái gì cũng nghe được hết.

Lucas chớp mắt một cái rồi cố tính bơi đường vòng vào nhà.

"*Ơ KÌA LUCAS, ĐI NGANG QUA SAO KHÔNG...ƯM...CHÀO HỎI NHỈ*...?" Galene không hiểu sao cảm nhận được sự hiện diện của cậu, liền truyền sóng âm tới chuyện trò.

Lucas mỉm cười: "Em không dám làm phiền các anh..."

"*LUCAS SỢ LÀM PHIỀN CHÚNG TA KÌA, ANH KHÔNG THẤY PHIỀN, BÉ CÁ NHỎ CỦA ANH CÓ CẢM THẤY PHIỀN KHÔNG*?" Delphin cũng nhanh chóng gia nhập cuộc hội thoại. Trong sóng âm còn xen lẫn tiếng thở dốc.

Mặc dù khung cảnh thật sự cách cậu cả một quãng, nhưng Lucas vẫn nghe rõ mọi thứ.

"*KHÔNG...AH...ƯM...KHÔNG PHIỀN. LUCAS NÀY, KHI NÀO RẢNH THÌ...ƯM...MẠNH LÊN....THÌ SANG NHÀ CHÚNG TÔI ĂN UỐNG NHÉ*!!"

"*BÀY ĐẶT RỦ NGƯỜI TA QUA NHÀ ĂN UỐNG KÌA, SAO BÉ CÁ NHỎ KHÔNG NÓI THẲNG LÀ MUỐN MỜI NGƯỜI TA QUA ĐỂ KHOE TIN MÌNH SẮP ĐẺ TRỨNG NHỈ*?"

Lucas nghiêng đầu: "Anh Galene có em bé sao?"

"*AH...ĐÚNG RỒI, CHỊU ĐỰNG CÁI TÊN NÀY NHIỀU NHƯ VẬY BỤNG MỚI CHỊU PHỒNG LÊN! AH... DELPHIN ĐỪNG NHƯ VẬY...AH...LUCAS...NHỚ RỦ CẢ AQUARIAS ĐÓ*!"

"*ĐÚNG RỒI, DẪN MỸ NHÂN AQUARIAS THEO, RỒI TÔI CHỈ CHO HẮN VÀI CHIÊU NÈ....ƯM....BÉ CÁ NHỎ CHỊU MỘT TÍ...ANH SẮP TỚI*..."

"*LUCAS...NHỚ ĐÓ...BỮA NÀO...NHỚ....AH...CHẬM LẠI...CHẬM LẠI...AH*..."

Lucas lập tức gật đầu: "Vâng, bữa nào em sẽ qua chơi! Chào hai anh!"

"*CHÀO LUCAS...AH...ƯM...CÁI TÊN NÀY....ANH GIẾT TÔI MẤT...AH...AH*...!!"

Sau khi chuyện trò với hàng xóm xong, Lucas liền tiếp tục trở về.

**10**.

Âm thanh của Galene và Delphin truyền tới hang động của bọn họ.

Bên trong có sóng âm của Aquarias truyền ra: "*MẸ BÀ HAI NGƯỜI ĐI! MUỐN CÁI GÌ THÌ CŨNG BÉ BÉ LẠI! TRUYỀN SÓNG ÂM TỚI ĐÂY CHO AI NGHE*!!"

Lập tức có nhân ngư khác truyền sóng âm từ xa xăm vọng tới: "*ÔNG IM MẸ MỒM ÔNG LẠI ĐI AQUARIAS! ÔNG KHÔNG NGHE THÌ ĐỂ YÊN CHO TỤI TÔI NGHE*!!"

"*ĐÚNG RỒI ĐÓ! ANH TƯỞNG NHÂN NGƯ NÀO CŨNG CÓ BẠN ĐỜI NHƯ ANH À*!!"

"*CƯNG ĐỪNG CÓ Ỷ MÌNH XINH ĐẸP THÌ MUỐN LÀM GÌ THÌ LÀM NHƯ HỒI XƯA! KIỂU GÌ THÌ CƯNG CŨNG KẾT ĐÔI RỒI! NGOẠI TRỪ KHI CƯNG LÀM LUCAS KỊCH LIỆT HƠN NGƯỜI TA, BẰNG KHÔNG THÌ ĐỪNG CÓ BẢO NGƯỜI TA IM LẶNG*!"

"*CHÚ EM CÓ THỜI GIAN RẢNH RỖI THÌ NGỒI TÂM SỰ DẠY DỖ LẠI LUCAS ĐI! KẺO KHÔNG THẰNG NHÓC LẠI ĐI BẺ SONG SẮT NỮA THÌ KHỔ*!!"

"*DELPHIN! MẶC KỆ AQUARIAS ĐI! LÀM GALENE MẠNH VÀO*!"

"*ĐÚNG ĐÓ, MẠNH VÀO! CHO ANH ẤY MỘT LẦN ĐẺ HAI TRỨNG LUÔN*!!!"

"*MẠNH VÀO! MẠNH VÀO! MẠNH VÀO*!"

Aquarias: "*CON MẸ NÓ! VÂY ĐUÔI BỐ MÀ MỌC LẠI, BỐ GIẾT HẾT CẢ ĐÁM CHÚNG BÂY*!!!"

Lucas vừa về tới hang động đã thấy mọi người tuy ở khoảng cách xa nhau mà vẫn có thể chuyện trò sôi nổi, càng lúc càng cảm thấy cuộc sống dưới nước thật thú vị.

**11**.

Lucas đưa cho Aquarias một con bạch tuộc, bản thân thì ngồi ăn con còn lại.

Không hiểu sao từ hồi trở thành nhân ngư, cảm thấy ăn đồ tươi sống ngon lắm!!

Cậu ăn rất vui vẻ.

Còn Aquarias vừa ăn vừa càu nhàu.

Hắn nói đây là lý do vì sao mà trước hắn cứ phải mò lên mặt nước ngắm nhìn con người, tìm chút yên bình.

Nói gì thì nói, nói về văn minh, nhân loại văn minh hơn cái bọn lông lỗ này.

Đợi vây đuôi hắn mọc lại hoàn chỉnh, hắn dẫn Lucas ra chỗ ngày xưa hắn hay trốn ngắm tàu thuyền.

Được thì tách bầy thêm lần nữa.

Ở với cái bọn này mãi, hắn mệt mỏi lắm rồi!

**12**.

Sau đó Aquarias lại hỏi.

Mấy cái răng cá mập Lucas đặt đằng kia là ở đâu ra vậy.

Lucas nói là của Trion tặng cho bọn họ đó. Anh ấy tặng cậu ba cái, tặng Aquarias một cái.

Lucas: "Anh ấy nói tại anh hư quá nên chỉ được một cái thôi. Lần sau anh phải cố ngoan hơn nha!"

Aquarias lập tức cứng đơ cả mặt.

Lucas tiếp tục tươi cười nói: "Ăn xong, anh nằm xuống đi, tôi mới học được cách xoa đuôi thoải mái lắm!"

Aquarias có cảm giác không ổn: "Ngươi mới học được cách xoa...đuôi?"

Lucas tươi tỉnh nói: "Đúng rồi, là Theon dạy tôi đó. Mấy hôm trước qua chỗ anh ấy lấy nhím biển, anh ấy liền xoa thử cho tôi. Thoải mái lắm, nghe nói có thể giúp kích thích mọc vây nhanh hơn. Sau đó tôi có tập thử trên đuôi của Waverly rồi, anh ấy khen tôi nhiều lắm!"

Aquarias nghe Lucas hồn nhiên kể chuyện, sắc mặt đen không thể đen hơn.


**13**.

Một ngày nọ, Aquarias dặn dò Lucas không được tự ý nói chuyện với nhân ngư khác.

Không được để nhân ngư khác chạm vào người.

Cũng không được nhận đồ của người ta.

"Aquarias..." Lucas - người đã tiếp nhận qua sự tiến bộ của văn minh nhân loại - giải thích cho nhân ngư trước mắt hiểu: "...tính độc chiếm là xấu lắm đó!"

Aquarias: "..."

"Với lại mọi người đối xử tốt với tôi như vậy, xa cách với họ là không nên. Dù gì tôi cũng đang học hỏi văn hóa của nhân ngư mà."

Aquarias: "..."

**14**.

Hôm nay, Aquarias dạy cho Lucas một số thứ về văn hóa của nhân ngư.

Thế giới của nhân ngư cũng giống với con người, cũng có những quy tắc ứng xử bất thành văn.

Ví dụ như nếu có ai đó cố ý chạm vào đuôi cậu, à không, dù là bất kì bộ phận nào trên cơ thể thì phải quát lên:

"Bỏ cái tay kinh tởm đó ra khỏi bố mày mau!"

Và để tăng thêm thiện chí thì hãy dùng nắm tay đấm thẳng lên mặt người đó.

Nếu có ai đó tặng quà cho cậu, thì phải cảm ơn bằng cách nói:

"Ông đếch cần đồ của mày!"

Nói thật dữ dằn vào. Đặc biệt, nếu bọn họ đòi tặng vòi bạch tuộc cho cậu, thì phải nói sao cho càng dữ tợn.

Nếu có ai đó đi ngang qua mà gọi cậu là "bé cưng," "cục cưng," "tiểu mỹ nhân," thì phải trả lời lại bằng câu:

"Cái mồm thối tha đó nên câm lại!"

Aquarias hỏi Lucas đã nhớ kĩ chưa.

Lucas hỏi Aquarias có chắc lắm không, cậu chưa thấy nhân ngư nào làm như vậy cả. Trước giờ cậu không làm mấy chuyện đó cũng không thấy ai phàn nàn.

Aquarias nói bởi vì mọi người biết cậu là người mới tới nên không làm khó cậu thôi.

Lucas nói mọi người ở đây thật tốt.

Aquarias mỉm cười cứng ngắc.

Nói: "Ừ!"

**14**.

Nhiều ngày sau, vây đuôi của Aquarias lành lại, có thể bơi rồi, hắn liền rời khỏi hang đi vận động một chút.

Ai ngờ lại bắt gặp cảnh Waverly và Trion bám theo Lucas cười cười nói nói.

Tay đuôi đều chạm vào chỗ không nên chạm.

Bọn họ nhìn thấy Aquarias thì cười đê tiện: "Cục cưng Aquarias bơi lại được rồi hả, sẵn lại đây để bọn anh nuông chiều nè!"

**15**.

Sau khi đánh cho hai tên kia chạy trối chết, Aquarias quay lại hỏi Lucas tại sao không làm theo lời hắn chỉ dạy.

Lucas nói: " Tôi dù sao cũng từng là người. Văn hóa của nhân ngư tôi tiếp nhận được gì thì tiếp nhận thôi, chứ không thể nào hiểu hết toàn bộ. Mấy chuyện anh dạy tôi ở xã hội loài người là hư lắm đó, tôi làm không được. Với lại mọi người đã có nhã ý không quan tâm rồi, nên không làm chắc cũng không sao đâu ha!"

Aquarias: "..."

**16**.

Ngay sau đó, Aquarias không nói không rằng, nắm tay Lucas bơi về một hướng, càng bơi càng cách xa làng nhân ngư.

Lucas hỏi Aquarias muốn làm gì vậy.

Trán Aquarias nổi đầy gân máu. Hắn nghiến răng nghiến lưỡi dứt khoát nói ra hai tiếng:

"Tách - đàn!"

_____________________

**Lời tác giả**: phần 2 Nhân Ngư đến đây là hết. Phần 3 (chắc là phần cuối) sẽ xem phản ứng của độc giả để viết tiếp.