Edited by Cigar.
Mặc Lý có thể cảm giác được rõ ràng sự bài xích của Tống Văn dành cho cậu.
Tống Văn từ trước đến nay vẫn luôn là một cô gái tinh tế trong cách ứng xử, đối với người ngoài rất lễ phép, cho nên đối với sự lãnh đạm, cố tình gây bất hòa của cô, Mặc Lý hoàn toàn không rõ nguyên do vì sao.
Cậu thử cùng Tống Văn câu thông, dù sao còn muốn đóng phim với nhau, Mặc Lý không hy vọng quan hệ giữa cậu và đồng nghiệp quá cương. Chính là cố gắng một hai lần, thái độ của Tống Văn dành cho cậu vẫn tệ như vậy, Mặc Lý cũng không có cách.
Cảnh diễn của hai người rất khó để tiến triển, đạo diễn có tức giận đến mấy cũng vô dụng, mắng Tống Văn cỡ nào cô cũng chỉ trưng ra sắc mặt bình tĩnh giữ trầm mặc, đạo diễn cũng bất lực.
Cuối cùng chỉ có thể trước tiên bỏ qua cảnh diễn của hai người, quay những cảnh của diễn viên khác.
Công việc tiến hành không tính là thuận lợi. So sánh với những vị đồng nghiệp, Mặc Lý còn có thêm một chuyện phiền lòng khác.
Cậu sắp phải bảo vệ luận văn tốt nghiệp.
Mặc dù có một ít nghệ sĩ trong tuổi đi học có thể lấy lý do vướng lịch trình mà thỏa thuận với trường học thay đổi thời gian bảo vệ luận văn, Mặc Lý nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết trường của cậu có dễ nói chuyện như vậy không.
Trường đại học của cậu là trường chuyên ngành, đừng nói đến chuyện dùng lý do sự nghiệp diễn xuất để lùi thời gian bảo vệ luận văn, nếu để trường cậu biết thời gian thực tập của cậu chỉ dùng để đi quay phim, nhiều khả năng cấm cậu tốt nghiệp luôn.
Cho nên cậu phải trở về tham gia bảo vệ luận văn.
Chờ đến lúc nghỉ ngơi, Mặc Lý trong lúc nói chuyện phiếm với Trần Uy nhắc đến chuyện này, Trần Uy rất kinh ngạc: “Cậu thế mà vẫn còn đang đi học sao?!”
“Ừm, khoa sinh học.”
“Khoa sinh học?!” Cằm của Trần Uy như muốn rớt xuống. “Vậy cậu đi đóng phim làm gì? Đi du học làm nghiên cứu sinh cho rồi, tuy rằng không kiếm được nhiều tiền như làm minh tinh, nhưng vĩ đại biết bao, cũng không có mệt tâm như giờ.” Hắn tựa hồ là lòng đầy tâm sự mà cảm thán, một bộ dáng cảm khái hàng vạn hàng nghìn điều. “Điều hối hận nhất của tôi hiện giờ chính là trước đây không có học hành đàng hoàng, không thể đậu được vào trường đại học tốt. Phàm là có lựa chọn thứ hai thì tôi nhất định sẽ không đi con đường này, tuy là rực rỡ chói lòa, nhưng áp lực thật lớn, không phải ai cũng có thể chịu được.”
Mặc Lý nhíu mày: “Tôi không thấy cậu giống như người đang chịu áp lực.” Trần Uy rõ ràng còn thích ứng với giới giải trí này hơn cậu, vẫn hệt như cá gặp nước. Cậu ngược lại, hơi tí là đắc tội với người khác, tựa như Tống Văn, cũng không biết cậu làm đối phương khó chịu chỗ nào, ngay cả nói cũng không nguyện ý nói với cậu một câu.
“Tôi đây là bẻ nát răng nanh nuốt vào trong bụng.” Trần Uy thở dài. “Nước lạnh hay nóng chỉ có người uống nước mới biết. Không nói đâu xa, lấy ví dụ camera suốt ngày nhắm vào mặt cậu thời thời khắc khắc, cậu không cảm thấy khẩn trương sao? Tôi vẫn luôn sợ bản thân lỡ hôm nào thắt lưng không cài đúng, lỡ quên kéo khóa quần, lỡ răng dính rau mà bị chụp được xong phát tán lên mạng, có bao nhiêu xấu hổ chứ. Cậu không cảm thấy khẩn trương sao?”
Mặc Lý nghĩ nghĩ, cậu từ nhỏ đã là ngôi sao sáng trên sân khấu, là tiêu điểm chú ý của phụ lão hương thân Mặc Huyền, thật đúng là chưa từng lo lắng đến vấn đề quên kéo khóa quần hay răng dính rau.
“Tôi trước kia không lo, hiện giờ bắt đầu có điểm lo.” Mặc Lý cúi đầu nhìn nhìn phía dưới, vỗ bụng oán giận nói: “Cậu lo cái gì vậy, ai sẽ lo lắng mấy vấn đề xàm xí này chứ?!”
“Được rồi, tôi không nói còn không được sao?” Trần Uy nắm bả vai của Mặc Lý cười làm lành, nói: “Sao chờ lâu vậy rồi mà vẫn không thấy ai vào gọi chúng ta đi quay phim nhỉ, để cho hai ta một nam chính một nam phụ rảnh rỗi lâu như vậy cũng quá xa xỉ.”
Hai người đợi suốt một tiếng, vẫn không đợi được thông báo quay phim, không biết đạo diễn nơi đó xảy ra vấn đề gì, cuối cùng rõ ràng lưu loát cho hai người bọn họ kết thúc công việc sớm, công việc hôm nay đến đó là xong.
Trần Uy làm một tiểu chó săn bị bao dưỡng, phi thường có đạo đức nghề nghiệp mà lập tức gọi điện thoại cho kim chủ Từ tổng, tay nắm điện thoại mặt tươi cười thấp giọng trò chuyện, giống như một chàng trai rơi vào vòng xoáy tình yêu, không có khán giả vẫn thập phần chuyên nghiệp như cũ, diễn xuất đạt điểm tuyệt đối.
Mặc Lý nghĩ nghĩ, vẫn là không nên làm phiền Yến Lẫm. Cũng không biết anh ấy tan tầm chưa…
Cậu võ trang kín như bưng, chuẩn bị gọi xe về nhà, mới từ trường quay đi ra đã bị một chiếc xe thể thao màu xanh thập phần phong cách ngăn cản đường đi.
“Lên xe.” Người đàn ông ngồi ở ghế lái gật đầu với cậu một cái, thần sắc lẽ đương nhiên hệt như là hắn đã hẹn trước với Mặc Lý vậy.
Mặc Lý dùng sức trừng mắt nhìn, mới xác nhận người đang lái xe không phải là bạn trai của cậu, mà là anh họ của bạn trai của cậu.
Đây là tình huống gì?! Bị Yến Thâm trực tiếp tìm tới cửa, chẳng lẽ chuyện của cậu và Yến Lẫm thật sự bị bại lộ rồi?! Mặc Lý có tật giật mình, nhất thời trở nên khẩn trương.
Nếu là như thế này, vậy Yến Thâm căn bản là không mang ý tốt tới tìm cậu….
Yến Thâm nhíu nhíu khóe miệng, châm chọc cười: “Cậu đoán đúng rồi, được rồi đừng đứng đó nữa, lên xe.”
“Cái này… không được.” Mặc Lý lén lút lui về phía sau hai bước. “Tự tôi có thể trở về, không phiền Yến tổng chở tôi.”
“Tôi nói lần cuối cùng, lên xe.” Yến Thâm vỗ vỗ vô lăng. “Đừng khiêu chiến với độ nhẫn nại của tôi, tôi cũng không dễ nói chuyện giống như Yến Lẫm đâu.”
Mặc Lý rối rắm dừng bước, cùng Yến Thâm nhìn nhau một lát, sau đó cái đầu chỉ còn lộ hai mắt ở ngoài không khí bất an chuyển hướng sang bên trái rồi lại chuyển hướng sang bên phải, âm thầm quan sát tìm ra lộ tuyến chạy trốn tốt nhất.
Sau đó —— nhanh chóng chạy!
Cậu bị thần kinh mới có thể lên xe của Yến Thâm! Cái loại nhà tư bản vô sỉ đến độ ngay cả em họ mình cũng có thể bóc lột như này, đối với cậu có thể tốt lành hơn được bao nhiêu chứ?!
Mặc Lý dựa vào thân thủ tốt được luyện từ hồi ở Mặc Huyền đánh Chu Phi đánh mấy đứa nhỏ, dáng người linh hoạt lướt qua vài cái chướng ngại, trong nháy mắt bỏ chạy rất xa.
Yến Thâm nhìn qua cũng không giống như là người thường xuyên rèn luyện, Mặc Lý hy vọng có thể cắt đuôi hắn.
Chỉ cần cắt đuôi được hắn, về nhà nhất định lập tức khuyên Yến Lẫm từ chức!
Mặc Lý thân nhẹ như yến chạy một hơi rất xa, còn không có kịp nghỉ ngơi một chút, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng động cơ nổ vang, một bóng dáng xe hơi màu xanh xẹt qua tạo thành hư ảnh, đậu ngay trước mặt cậu.
Yến Thâm tháo kính râm xuống, ánh mắt lợi hại hàm chứa trào phúng.
“Thi chạy cùng xe thể thao? Đầu óc của cậu teo lại để dồn chất vào cho ngực to hết rồi à?”
Mặc Lý đầu đầy hắc tuyến, anh mới ngực to ấy, người này ngay cả đàn ông hay là phụ nữ cũng phân không rõ sao?!
Không đợi cậu oán thầm thêm, Yến Thâm đột nhiên bước xuống xe vươn tay túm cậu vào trong xe. Mặc Lý vội vàng giãy dụa, Yến Thâm cũng đã lưu loát nổ máy khởi động xe, xe như tên bắn lao về phía trước.
Cái này thì Mặc Lý không dám động nữa, cậu không có dũng khí nhảy khỏi xe đang chạy, nhất là nhìn thấy tốc độ xe, cậu vội vàng ngồi nghiêm chỉnh ở ghế phó lái, cẩn thận thắt tốt dây an toàn.
Tính năng của xe thể thao xa hoa đắt tiền nhất không phải là nói chơi, Mặc Lý ngồi trong xe giống như cưỡi mây lướt gió, nhịn không được ứa hết ruột gan diss một phen. Bạn trai của mình phải lái cái xe phong cách ổn trọng của mấy ông già, người này làm boss ngược lại lái xe thể thao phù phiếm, thật sự là, nhà họ Yến rốt cuộc là kiểu gì ấy?
Nhờ hành động show-off của anh họ ban tặng, Mặc Lý đột nhiên nhớ tới mấy lời Yến Lẫm từng nói cho cậu nghe. Thủ đoạn Yến Thâm dùng để đối phó với nhóm bạn trai của mấy người em của hắn —— Có từ “nhóm” thêm vào, Mặc Lý đột nhiên cảm thấy Yến Thâm làm chủ của Yến gia cũng là không dễ dàng chút nào…
Nhưng chuyện của boss Yến gia còn không tới phiên cậu quan tâm, chuyện cậu phải quan tâm hiện tại chỉ có một, cậu phải đối phó với thủ đoạn của anh họ như thế nào?!
Thủ đoạn của Yến Thâm nói đến thì đơn giản, đối phó với bạn trai thứ nhất của em trai ruột, biết người con trai kia là một người cao ngạo mẫn cảm, vậy hắn sẽ phá nát tự tôn của đối phương, làm nhục sự cao ngạo của đối phương, cái tên tâm cao khí ngạo kia cuối cùng phải rời đi tha hương, Yến Thâm thắng.
Đối phó với bạn trai thứ hai của em trai ruột, cũng chính là đương nhiệm, nghe nói đối phương cá tính sáng sủa da mặt cũng dày hơn, chiêu cũ không thể dùng lại. Nhưng đối phương xuất thân bần cùng từ nông thôn, Yến Thâm thay đổi sách lược, bắt đầu dùng tiền tài để nhục nhã đối phương…
Chuyện này, thật sự có điểm khó khăn…
Cậu phải làm như thế nào mới có thể vừa thể hiện được sự trung trinh không đổi của mình với Lẫm ca, mà vẫn làm cho anh họ Yến Thâm không từ bỏ suy nghĩ dùng tiền tài để nhục nhã cậu đây?! Mặc Lý không khỏi lâm vào trầm tư.