Edited by Cigar.
Hà Mân nếu là người đại diện kim bài mà người trong giới tôn sùng, tự nhiên sẽ có nhân mạch và quan hệ của riêng cô. Buổi chiều cùng ngày, cô đã nghe được tin tức nội bộ.
“Phó đạo diễn phi thường hài lòng với cậu, ông ấy là fan nguyên tác, ông ấy cho rằng cậu chính là Hứa Thanh Đàm xé truyện bước ra, vẫn khen cậu không dứt miệng.” Hà Mân gọi điện thoại báo cho Mặc Lý.
Mặc Lý kinh ngạc banh tròn miệng.
“Lợi hại như vậy?” Cậu còn thật sự nghiêm túc nhớ lại lúc casting khi nhìn thấy phó đạo diễn kia, trong đầu chỉ có khuôn mặt lạnh lùng của đối phương, hơn nữa còn bị hói.
Hoàn toàn nhìn không ra là fan của cậu…
Từ “phó đạo diễn là fan của Hứa Thanh Đàm” thành “phó đạo diễn là fan của cậu”, một loạt quá trình trinh thám phức tạp ở trung gian đều bị Mặc Lý hợp lý bỏ qua, tất cả đều là những chi tiết nhỏ nhặt không cần để ý.
“Nhưng ——” Hà Mân tiếp tục nói.
Mặc Lý mặc áo ngủ theo phong cách thời Đường couple với anh họ của bạn trai, cầm điện thoại, ngồi cuộn thành một cục ở trên sofa, nhỏ yếu, xinh đẹp, vẫn là xinh đẹp.
“Chị Hà, khúc trước chị nâng tôi cao như vậy chính là vì để đạp tôi xuống sao?” Mặc Lý bày ra dáng vẻ vọng tưởng người bị hại.
Hà Mân căn bản không phản ứng lại lời cậu, dựa theo tiết tấu của bản thân tiếp tục nói: “Có cái vấn đề, vai diễn này tự bản thân nó đã rất hot, cho nên có rất nhiều công ty tranh đoạt vai diễn này cho nghệ sĩ của mình. Hơn nữa nhân vật cậu tới thử vai là nam số 2, xét về tiềm lực thu hút fan còn hơn cả nam chủ, có rất nhiều diễn viên nam tranh giành đến bể đầu. Phó đạo diễn cũng không có quyền hạn nhiều lắm ở việc chọn lựa diễn viên đóng. Cho nên ông ta dù có thích cậu đến mấy cũng chẳng có tác dụng gì.”
Mặc Lý nghe lọt vào lỗ tai, thật sự buồn bực.
“Vậy thì có cái gì hữu dụng?”
“Tinh thần nỗ lực, phấn đấu, không chịu thua.” Giọng của Hà Mân từ đầu dây bên kia truyền đến.
Mặc Lý ôm chặt gối ôm hình cái đầu hồ ly của cậu, không dám tin ngoáy ngoáy lỗ tai. Hả? Bọn họ không phải nói là giới giải trí nước rất sâu sao? Đột nhiên lại trở thành chủ nghĩa tôn vinh giá trị như vậy, cậu có điểm không biết làm sao.
Nguồn năng lượng tích cực chuyên chính cỡ nào, cậu thế mà cư nhiên không tiếp thu nổi. Chẳng lẽ cậu đã bị tràng danh lợi xa hoa rực rỡ này làm hỏng? Nên trách cậu ý chí không kiên định, hay là trách cậu nuốt nước miếng của Yến Lẫm quá nhiều rồi?
Ừm, nhất định đều là lỗi của Yến Lẫm.
Cái tên mỹ nam tử bị tư tưởng chủ nghĩa tư bản ăn mòn kia sao giờ vẫn còn chưa về nhà? Phú nhị đại cuồng bá khốc suất của cậu đâu? Vì sao lại biến thành một chú chó tăng ca rồi? Lần đầu gặp gỡ rõ ràng là một đại thiếu gia hào môn cao quý lãnh diễm như vậy, thời điểm gặp lại thì biến thành một tổng tài bá đạo đẹp trai lạnh lùng ngầu lòi, bàn tay to vung lên đã có thể sản xuất ra một chương trình giải trí chỉ vì cậu, đến nay vẫn còn đang chiếu.
Nhưng mà sau khi ở bên nhau thì sao, bạn trai của cậu không có feel đại thiếu gia hào môn cao lãnh, cũng không lại là một tổng tài bá đạo vung tiền như rác chỉ để đổi lấy một nụ cười của mỹ nhân, mà đã biến thành một chú chó tăng ca. Chẳng lẽ cậu đã đổi một người bạn trai khác mà cậu không biết?!
Mặc Lý mạnh dạn diss bạn trai của cậu, Hà Mân ở đầu dây bên kia cười lạnh ha ha hai tiếng, tiếp tục nói.
“Cậu tin thật hả?”
“…..”
Hà Mân không cần nghe cậu trả lời: “Dù sao cũng chẳng liên quan, nếu chỉ xét về kết quả thử vai, ba người có mặt ở đó hôm nay nhất trí chọn cậu. Nhưng bây giờ còn có hai diễn viên khác cũng đang được cân nhắc, bởi vì chống lưng của đôi bên ngang nhau ngược lại thành ra bị kẹt ở giữa, không ai thắng được ai. Cậu chỉ có một lợi thế là phó đạo diễn, mặc kệ là ai thắng cũng không liên quan đến chúng ta. A, đến cùng cũng chỉ là quan hệ chứ gì, tưởng không ai có sao.”
Mặc Lý nhất thời bày ra dáng vẻ tự hào. Đúng vậy! Chống lưng, ai mà không có chống lưng chứ, cũng không xem bạn trai của cậu là ai!
Hà Mân bày ra dáng vẻ rất khinh miệt: “Tôi từ một cái trợ lý nho nhỏ có thể leo được tới vị trí hôm nay cũng không phải là ở không. Cậu tự thu thập bản thân cho sạch sẽ ngon miệng rồi chờ đi, tôi dẫn cậu đi tranh thủ một chút.”
Nói xong liền cúp điện thoại.
Mặc Lý thực giật mình, cái gì gọi là bảo cậu thu thập cho sạch sẽ ngon miệng rồi chờ? Hà Mân định đem cậu đi bán hả?!
Yến Lẫm đang tăng ca ở công ty bận rộn hệt như một thanh niên đầy hứa hẹn, giống như đã quên chính mình là một người đàn ông kim ốc tàng kiều.
“Yến quản lý, đây là văn bản xin phê duyệt hôm nay, cần ngài kiểm tra ký tên.”
“Sếp, phương án của chúng ta rất tốt, sếp xem thử thời gian nào thích hợp, nhanh chóng tổ chức thông cáo.”
“Dự án ở Mặc Huyền xảy ra chút vấn đề, người phụ trách gọi điện thoại tới, nếu ngài có thời gian thì liên lạc lại cho đối phương nhé.”
“Yến quản lý ——”
“Yến….”
“Yến quản lý, Yến tổng tìm ngài, mời ngài hiện tại lên trên một chuyến.”
Roẹt. Cây bút trong tay Yến Lẫm chọc thủng trang giấy. Hắn ngẩng đầu nhìn người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ đồ công sở màu xanh nhạt đang nở nụ cười trước mặt. Đây là một trong tứ đại mỹ nữ thư ký của Yến Thâm, ngoại trừ giỏi giang khôn khéo có năng lực, ngoại hình cũng không thể xem nhẹ.
Yến Thâm chán ghét hôn nhân nhưng lại thích được mỹ nữ vờn quanh, thật sự là một tên biến thái.
Yến Lẫm có thể oán thầm, cũng không dám trì hoãn chỉ thị của anh họ. Hắn lúc này bỏ tất cả công việc qua một bên, đi theo mỹ nữ thư ký thoang thoảng mùi nước hoa tiến vào thang máy chuyên dụng của chủ tịch, đi gặp Yến Thâm.
“Yến tổng, Yến tiên sinh đã tới.” Mỹ nữ thư ký vào cửa thông báo, hoàn thành công việc bên lề được giao phó, quay đầu cười ngọt ngào với Yến Lẫm, sau đó trở lại phía sau bàn làm việc của mình tiếp tục làm việc chính.
Tuy rằng là thư ký, nhưng tự mình xuống lầu gọi một quản lý đi lên gặp chủ tịch cũng không phải là công việc chính của cô.
Yến Thâm nhìn thấy em họ của hắn tiến vào cửa, hai hàng lông mày anh tuấn gắt gao nhăn lại.
“Thư ký của anh thế nào?”
Cái bộ dáng khổ đại sầu thâm kia, giống như đang hỏi “ngươi dám có suy nghĩ không an phận với phi tử của trẫm sao?”
Yến Lẫm không nói gì, tên biến thái này là làm sao mà soán vị trở thành boss lớn nhất của Yến gia vậy?
“Cũng tạm.” Câu trả lời ba phải cái nào cũng được, thần thái không chút để ý, ánh mắt và độ cong khóe miệng đầy đủ biểu đạt sự khinh thường với phụ nữ đồng thời lại bởi vì thân phận của đối phương mà giữ một thái độ khách sáo tôn trọng nhất định.
Hoàn mỹ, diễn xuất cấp Ảnh đế. Mấy ngày gần đây giúp Mặc Lý đối diễn, ngay cả diễn kỹ của hắn cũng thăng cấp.
Nhưng Yến Thâm giống như cũng không vừa lòng với biểu diễn hoàn mỹ của hắn.
“Em còn trẻ, chú ý thưởng thức những cô gái xinh đẹp ở bên cạnh nhiều một chút, rất có ích với thể xác và tinh thần của em. Tâm khoáng đạt tinh thần ắt sảng khoái, tinh thần sảng khoái ắt khí trong, khí trong ắt mắt sáng, không đến mức mắt mù bị một tên nhà quê mê hoặc.” Yến Thâm bày ra dáng vẻ oán khí rất sâu.
“Đúng rồi, em còn là du học ở Anh quốc trở về! Ba em cũng là già rồi hồ đồ, học ở đâu không học đi học ở Anh!”
“???” Nước Anh chọc giận anh? Với cả chuyện hắn du học ở Anh thật đúng là không liên quan gì đến ba hắn.
Yến Lẫm cảm thấy trong lời của đối phương ẩn giấu huyền cơ, chẳng lẽ Yến Thâm đang nói về chuyện của hắn và Mặc Lý?! Nhưng mà tên nhà quê mà hắn nói là ai?! A Ly hả?!
Cho dù xuất thân từ thành phố nhỏ, nhưng giá trị nhan sắc và khí chất của A Ly đã trải qua con mắt đánh giá của các cư dân mạng dẫu là trời Nam hay đất Bắc, cho dù là miệng độc nhất hà khắc nhất, ai dám nói em ấy là tên nhà quê?! Yến Thâm cố ý gây sự à?!
Yến Lẫm đang âm thầm vận khí, Yến Thâm cũng đã lướt qua đề tài này, giống như cũng chỉ là bởi vì mỹ nữ thư ký của hắn mà tùy ý nhắc tới, nếu không phải hắn có oán niệm sâu như vậy với ba chữ “tên nhà quê”, Yến Lẫm cơ hồ sẽ tin.
“Đám trẻ các em, ai cũng không làm anh bớt lo. Quả thật nên trục xuất mấy đứa ra khỏi cửa Yến thị.” Yến Thâm vân vê quả cầu dưỡng sinh, vẻ mặt lãnh khốc vô tình.
Yến Lẫm: “…..” Anh họ, đừng nói là anh đã lỡ lời nói ra lòng mình rồi đấy chứ? Trước tiên soán vị của thế hệ trước, sau đó trục xuất toàn bộ mấy đứa em ra khỏi gia môn là anh có thể độc chiếm sản nghiệp của Yến gia rồi phải không?!
“Đừng có ở trong đầu mắng anh.” Anh họ soán vị cũng không ngẩng đầu lên, nói.
Yến Lẫm lập tức hồi hồn, dáng vẻ chuyên tâm.
“Anh tìm em rốt cuộc có chuyện gì? Hiện tại em còn có rất nhiều việc cần làm, hôm nay không muốn ở lại công ty quá muộn.”
Yến Thâm cũng không cùng hắn vô nghĩa.
“Ngày kia có một buổi tiệc rượu ở khách sạn Kinh Đô, em sẽ đi cùng anh. Thư ký đã gửi tư liệu về khách hàng tới hòm mail của em.”
Địa vị hiện tại của Yến Thâm đã sớm không cần phải xã giao với khách hàng, lúc này là bởi vì đối phương là một khách hàng có vị thế lớn, người cùng thế hệ lại còn có chút giao tình riêng. Nói là xã giao không bằng nói là một buổi tụ hội, dẫn theo Yến Lẫm là để về sau có thể giao khách hàng cho Yến Lẫm giải quyết, dù sao lấy thân phận của Yến Lẫm, khách hàng có lớn đến đâu cũng đủ ứng phó.
“Đã biết. Chút việc nhỏ như vậy, anh gọi điện cho em không phải được rồi sao.” Yến Lẫm rất là câm nín.
Hai câu này đáng để sai một thư ký đi xuống tìm hắn để hắn tự mình lên đây một chuyến sao?
Yến Thâm lười giải thích với hắn, phất phất tay.
“Kat, tiễn Yến quản lý đi xuống.” Còn Yến Thâm chính mình tiếp tục nghịch quả cầu dưỡng sinh.
Lúc này đây lại đổi một mỹ nữ thư ký khác, dù sao mỹ nữ thư ký của anh họ chính là có nhiều như vậy.
Mặc Lý ở nhà ôm gối hồ ly A Ly màu đỏ, Hà Mân bên kia gọi mấy cuộc điện thoại, rất nhanh đã an bài một buổi tiệc rượu, sau đó gọi lại cho Mặc Lý.
“Ngày kia, ở khách sạn Kinh Đô, ăn mặc đẹp chút, chúng ta đi gặp một nhà đầu tư, thật vất vả mới hẹn được, cậu vực dậy tinh thần cho tôi!”