Edited by Cigar.
Chu Phi rất nhanh đã lấy được hợp đồng chính thức, công ty Phân Thế đồng ý với yêu cầu tăng số tiền thù lao của Mặc Lý, hơn nữa đối tượng hợp tác cũng thay đổi một người, Liễu Kì Hoa bị đổi thành Lâm Nhan, dù sao đều là người bước ra từ chương trình Quốc Sắc Phương Hoa.
Lúc Mặc Lý đến ký hợp đồng mới phát hiện chuyện thay đổi người, có chút nghi hoặc khó hiểu, còn có chút không quá vui.
Liễu Kì Hoa chính là người đàn ông thứ nhất tỏ vẻ ghen tị với ngoại hình và tài hoa của cậu, một người đàn ông tinh mắt (?) như thế, liền cứ như vậy bị thay đi, Mặc Lý khá là tiếc nuối.
Là người đã dùng một ít thủ đoạn âm u để chèn ép người ta, Yến Lẫm cứ như vậy phải nghe người trong lòng kể ra một bụng oán giận, tuy rằng Mặc Lý không phải cố tình trách hắn, song hắn lại vô tội bị chỉ cây dâu mà mắng cây hòe ngấm ngầm hại người, đầu gối quả thật là trúng đầy mũi tên.
Yến Lẫm oán hận cắn chặt răng, không lưu tình chút nào mà dồn cái tên không hiểu được lòng tốt của hắn vào góc tường, hôn đến mức quần áo hỗn độn, thở hồng hộc.
Hai tay của Mặc Lý vịn bả vai của kẻ làm việc xấu, tựa hồ muốn kháng cự lại căn bản không có dùng sức, thể hiện hoàn mỹ một màn “dục cự hoàn nghênh (1)”.
Khuôn mặt cậu đỏ bừng, khóe mắt ẩn tình, cắn cắn đôi môi bị hôn đến mức run rẩy.
“Đồ phạm pháp.” Từ càn rỡ đến phạm pháp, hành vi phạm tội lại tăng lên một cấp bậc.
“Thương thay tôi thân vô xu, không chỗ để đi, chỉ có thể dựa vào bản doanh của kẻ xấu, cam chịu sự ức hiếp làm nhục của anh.” Mặc Lý tiếp tục lên án.
Kẻ phạm pháp vẫn càn rỡ như cũ mà hôn hôn đôi môi hồng nhuận của cậu, nghe vậy thì phát ra tiếng cười nhẹ: “Cùng lắm là hôn em vài cái, sao tính là ức hiếp làm nhục được? Sợ là Mặc bầu gánh không biết “ức hiếp làm nhục” chân chính là thế nào.” Giống như một tên quân phiệt lưu manh vô lại bức bách lương dân.
Không thể không nói, tình thú “không ai dạy mà biết” của Mặc Lý có thể dễ dàng làm Yến đại thiếu cương cứng như thép. Đáng tiếc, bây giờ còn chưa phải là thời khắc thực hiện ***.
Yến Lẫm có đôi khi suy nghĩ, Mặc Lý hẳn là thẳng. Hắn cẩn thận dò thử, Mặc Lý không bài xích hôn môi, thậm chí là thích, nhưng là thân mật thêm một chút thì cậu liền giả câm vờ điếc.
Phản ứng của bản năng không lừa được người, biểu hiện của Mặc Lý thật sự là có điểm thẳng. Về phần hôn môi, Yến Lẫm có lý do hợp lý để hoài nghi, nếu không phải vì hắn đẹp trai, Mặc Lý phỏng chừng cũng không thích hôn hắn.
Chính là Mặc Lý từ nhỏ đã học tập tâm tư cảm tính và câu thoại trong hí, lại vừa lúc đang là giai đoạn gặp gỡ mối tình đầu, bị ảnh hưởng quá nặng bởi ngôn luận không đứng đắn trên mạng, đại khái bản thân cậu cũng có chút mê man.
Cậu và Lý Thiếu Thiên đương thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy cũng chưa phát triển thành quan hệ vượt qua mức hữu nghị, một hai năm gần đây đột nhiên tình cảm lại trở nên mập mờ, quá nửa chính là vì chịu ảnh hưởng.
Nếu không phải là vì Lý Thiếu Thiên và La Khởi Vân làm ra chuyện đó, tình cảm Mặc Lý dành cho hắn ta còn không biết sẽ phát triển thành kết quả như thế nào.
Còn muốn cảm ơn La Khởi Vân, cuối cùng thì hắn mới là người chiếm được tiện nghi.
Hiện giờ Mặc Lý không bài xích hắn hôn môi cậu, quan hệ giữa hai người hiện tại chính là cách một lớp giấy gói kẹo mỏng, chỉ cần chọc một cái là rách thủng, tường an vô sự bất quá chỉ là lừa mình dối người.
Nhưng là Mặc Lý tựa hồ thích cái tình trạng mập mờ này, chỉ cần là hành vi thân mật hơn một chút thì Mặc Lý rõ ràng không thích. Mắt thấy tình hình đang tốt, Yến Lẫm nguyện ý nhẫn nhịn, từ từ chậm rãi vạch kế hoạch.
Ví dụ như hiện tại, hắn là cương cứng như thép *** đốt người, Mặc Lý ngoại trừ vì thiếu dưỡng khí nên sắc mặt ửng đỏ, thân thể không có một chút phản ứng nào. Về phần khóe mắt ẩn tình, ánh sáng đê mê bắn ra tứ phía, thuần túy chỉ là ngoại hình xuất chúng của cậu tự mang buff…
Rõ ràng biết rõ làm sao để câu hồn người khác như vậy, lại là thuộc hệ cấm dục. Yến Lẫm có chút nghiến răng nghiến lợi, lại đè người vào góc tường, cúi đầu muốn hôn thêm lần nữa.
Người có ngoại hình đẹp có một vài đặc điểm chung khá là huyền học, không phân biệt nam nữ, ví dụ như làn da đều rất đẹp, ví dụ như giọng nói đều rất hay, ví dụ như mùi hương trên người đều rất thanh tân.
Nếu xét lịch sử tiến hóa của nhân loại, nói không chừng gene mỹ nhân là thuộc về bộ tộc viễn cổ nào đó… đại khái phát hiện này phải lên đầu đề.
Lúc này Mặc Lý ở trong ngực hắn cơ hồ mềm nhũn thành một vũng nước xuân, một mùi hương thanh lương quanh quẩn ở chóp mũi, quyến rũ đến mức Yến Lẫm hận không thể hung hăng ấn người vào trong lồng ngực, đáng tiếc không được, ít nhất vẫn còn khoảng cách 18,5 cm…
Công việc làm gương mặt đại diện của Mặc Lý diễn ra cực kì thuận lợi. Phân Thế vì điều này mà đợt quảng cáo này sản xuất package mang phong cách truyền thống rất đặc sắc, kì thật vốn không cần phải phiền phức như vậy, tiểu thịt tươi vừa nổi vừa thời thượng còn nhiều mà, nếu không phải vì Mặc Lý, bọn họ cũng không tất yếu phải tốn nhiều công sức đến thế.
Hoạt động bóc kim chủ oanh oanh liệt liệt trên mạng còn chưa có chấm dứt, cho dù đề tài không lên được top search, vẫn có rất nhiều quần chúng hóng hớt tự tiêu khiển tự vui vẻ.
Công tác của Liễu Kì Hoa đều thất bại một cách vi diệu, hắn ban đầu còn hối hận tận tụy đấu tranh, về sau cũng trở nên bình tĩnh chết lặng.
Dù sao đối phương cũng không cho hắn đường sống, hắn chân trần đâu cần sợ gì người đi giày nữa.
Nếu nói lúc trước là bởi vì ghen tị với Mặc Lý, lúc này đây toàn bộ phẫn hận của hắn chuyển hướng về phía vị kim chủ thần bí vô danh kia.
Dựa theo cách nói của Phùng Thông, người kia là cao tầng của công ty giải trí Thâm Không. Có thể khuấy đục công tác của hắn như vậy, quá nửa chỉ có thể là người trong nhà làm ra.
Hắn bất quá chỉ loan một tin đồn không ảnh hưởng đến toàn cục, lời đồn đãi có kim chủ ở trong giới có tính là gì đâu? Chỉ cần nổi tiếng, người nào không bị các cư dân mạng gắn cho mác có kim chủ bao dưỡng? Nghệ sĩ nữ người nào chẳng bị đồn ngủ với đạo diễn để giành vai chính hay ngủ với ông lớn nào đó để gặt hái tài nguyên. Nghệ sĩ nam người nào chẳng bị đồn hôm nay làm tiểu lang cẩu trên giường phú bà, ngày mai ở dưới thân boss nam hóa thành tiểu mị oa, ngay cả hắn cũng bị đồn vài tin như vậy, tại sao tới phiên Mặc Lý thì thành quý giá như thế?
Làm cao tầng trong cùng một công ty, đối phương đây rõ ràng là quan báo tư thù, lợi dụng chức quyền để xử việc cá nhân.
Phùng Thông không có khả năng tìm ra biện pháp giúp hắn, chỉ kêu hắn hạ mình khiêm tốn làm người, chờ sóng gió đi qua rồi lại ngoi lên.
Liễu Kì Hoa tâm cao khí ngạo, từ khi debut cho đến nay cũng xem như là thuận buồm xuôi gió, trong quá trình phát triển sự nghiệp đều được gắn với hình tượng tài tử, cơn tức này hắn không nuốt trôi được.
Hắn thật muốn xem xem, rốt cuộc là vị cao tầng nào của công ty khủng như vậy? Chỉ vì một người hoàn toàn không liên quan đến công ty là Mặc Lý mà đập nát bát cơm của hắn?!
Thân là nghệ nhân của công ty giải trí Thâm Không, còn có không ít thời điểm nổi tiếng, Liễu Kì Hoa đào bóc tất nhiên hiệu quả và tiện hơn nhiều các cư dân mạng hệt như ruồi bọ không đầu đào bóc.
Chính là hắn đào đến đào đi, càng đào thì càng cảm thấy kinh ngạc không dám tin.
Cả công ty giải trí Thâm Không, nếu là người từng cùng xuất hiện với Mặc Lý, hơn nữa còn là từ vài năm trước đã từng cùng xuất hiện, một ngón tay đã đủ để đếm.
Chỉ hướng duy nhất cũng chỉ có một người, con trai độc nhất tuổi trẻ tài cao trong truyền thuyết của đại boss công ty, thái tử gia danh chính ngôn thuận của bọn họ, boss tương lai không thể thay đổi của công ty, Yến Lẫm.
Chờ đến khi ngay cả cái thread cũ ở diễn đàn nào đó hắn cũng đào ra được, bên trong vẫn còn một ít di tích năm đó Phùng Thông mua thủy quân đạp Mặc Lý nâng đỡ hắn thượng vị. Tuy rằng mấy bình luận của thủy quân đều bị xóa hết, nhưng cái ID anh hùng cứu mỹ nhân kia lại thập phần thu hút sự chú ý.
Lẫm đông tương chí mỹ nhân nhập hoài.
Liễu Kì Hoa hít một hơi, cái này còn cần bóc sao? Cái này quả thật chính là lộ liễu rành rành ra đó rồi còn gì.
Chân tướng chỉ có một, người biết được chân tướng cũng chỉ có một mình hắn, cảm giác này thật sự là… Quá khó để tiếp thu rồi.
Liễu Kì Hoa nguyên bản là tính toán sau khi bóc được thì công bố, làm cho boss của công ty cũng nhìn xem dưới tay của ngài là loại sâu mọt ăn cây táo, rào cây sung như nào, nhưng thế này thì chuyện trở nên khó giải quyết.
Kì thật không phải là không ai nghĩ tới chuyện kim chủ là Yến Lẫm, dù sao hắn và Mặc Lý công khai tương tác nhiều lần đến thế, nhưng là nhiệt độ bị trấn áp, có gây sức ép như thế nào cũng không thể tạo gợn sóng.
Mặc Lý, người tự cho là đã muốn dùng số dư tài khoản ngân hàng để chứng tỏ bản thân trong sạch, vẫn là số tài khoản đó, cuộc đời lần đầu tiên nhận được một khoản tiền lớn đến mức khó tưởng tượng được.
Mặc Lý cầm điện thoại đọc tin nhắn thông báo số dư trong tài khoản của ngân hàng, cẩn thận đếm số lượng số 0 trên màn hình mất nửa ngày, sau một lúc lâu thì kích động ngẩng đầu lên: “Tôi phải thông báo cho các sư đệ kêu họ đều trở về gánh hát, tôi có tiền, tôi có thể nuôi cả gánh hát!”
Đối với công ty Phân Thế, Mặc Lý cơ hồ là ôm một loại tâm tình cảm ơn, đi siêu thị mua vài thùng sản phẩm nước giải khát khiêng về nhà.
Nhưng là chính cậu cũng không thích uống, làm một bầu gánh truyền thống, cậu càng thích uống trà hơn.
Vì thế chỉ khổ Yến Lẫm và Chu Phi, dưới sự uy hiếp của Mặc Lý, hai tuần nay uống nước giải khát của Phân Thế đến mức muốn nôn luôn.
Mắt thấy hàng tồn đã chạm đáy, Mặc Lý đeo khẩu trang và kính râm, quấn khăn quàng cổ cỡ lớn tiếp tục đi siêu thị, chuẩn bị dùng hành động thực tế để duy trì và ủng hộ “kim chủ” nhà máy sản xuất tư nhân Phân Thế.
Nhìn thấy cậu dùng bàn tay ngọc ngà sống quen trong nhung lụa không có tí gì là cố sức khiêng hai thùng lên muốn đặt vào xe đẩy, Yến thiếu gia bồi mỹ nhân đi dạo phố mặt như màu đất, kiên quyết cự tuyệt sự tiêu pha phi lý của cậu.
“A Ly, lần trước cũng mua một đống, em uống được mấy chai trong số đó?!” Yến Lẫm cắn răng ngăn lại, không cho cậu bỏ vào. “Không được mua!”
Kì thật việc mua không phải là vấn đề, vấn đề là Mặc Lý mua về liền lấy lý do “mua cũng mua rồi không thể lãng phí” ép hắn và Chu Phi uống hết, điều này ai chịu cho nổi!
“Làm gì? Tôi mua mấy chai nước thì có làm sao, tiêu tiền của anh à?” Mặc Lý trừng hắn. “Buông tay.”
Yến thiếu gia cũng tỏ thái độ cứng rắn: “Rồi rồi, nhưng lần này mua về em tự đi mà uống, đừng hy vọng người khác uống thay em nữa.”
Mặc Lý không dám tin mở to hai mắt, tay che ngực: “Anh, anh thế nhưng lại nói như vậy với tôi? Anh biết rõ là tôi chỉ thích uống trà, Yến Lẫm, anh thay đổi rồi.”
Gáy của Yến Lẫm nổi gân xanh: “Em đừng có diễn nữa.”
Mặc Lý hừ lạnh một tiếng, ném hai thùng sản phẩm vào xe đẩy, sau đó lại khiêng thêm hai thùng nữa.
“A Ly, tôi cảnh cáo em trước, một là để nó hết hạn rồi vứt, hai là em tự mình uống đến vĩnh viễn sánh cùng đất trời đi.” Yến Lẫm cắn chặt răng.
“Anh không ủng hộ sản phẩm tôi làm đại diện.” Mặc Lý phi thường không hài lòng.
“Sản phẩm em làm đại diện không thiếu hai thùng này của em.”
“Cái này gọi là lễ nhẹ mà nặng nghĩa tình.”
“Rồi rồi, vậy em tự đi mà uống hết.”
“Yến Lẫm, từ sau chuyện đó đó, anh không còn tri kỷ như hồi trước với tôi nữa.”
“Thế ư? Dù sao tự em đi mà uống.”
….
Yến Lẫm và Mặc Lý vừa mới đi qua một góc của siêu thị, khóe mắt của Yến Lẫm liền nhìn thấy hai người đàn ông đang lén lút ở cách đó không xa trộm theo dõi hai người họ, một cặp mắt sau khi chạm phải tầm mắt của hắn thì trở nên cả kinh, không nghĩ tới ngay sau đó đối phương cầm lấy điện thoại liên tiếp chụp ảnh hai người bọn họ, sau đó mới bỏ chạy.
“Yến Lẫm? Bọn họ là ai?” Mặc Lý cũng cảm thấy không thích hợp, nhíu mày nhìn về phía hai bóng người đã mất dạng.
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, hai người tuy rằng thân thủ không kém thì cũng không thể chen lấn đám đông truy đuổi hai nhân vật khả nghi đó.
Yến Lẫm lắc đầu, nhìn về phía Mặc Lý đang ở bên cạnh, nâng tay chỉnh lại khăn quàng cổ và khẩu trang cho cậu.
Hắn rất cẩn thận khi dẫn Mặc Lý đi ra ngoài, cam đoan phía sau không có paparazzi theo đuôi mới bồi Mặc Lý ra ngoài giải sầu.
Hai người kia hẳn là ngẫu nhiên gặp gỡ, thậm chí có thể cũng không phải là paparazzi, đại khái cũng không nhận ra Mặc Lý đang võ trang hạng nặng, quá nửa là nhận ra được hắn, tùy tiện chụp hai tấm rồi bỏ chạy.
“Không sao đâu. Chúng ta về trước đi.”
Mặc Lý gật gật đầu, phụ hắn đẩy xe chứa bốn thùng sản phẩm nước giải khát đi đến quầy tính tiền.
Yến Lẫm: “….”
(1): giả vờ cự tuyệt nhưng thực ra trong lòng hoan nghênh.