Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 429: Đeo đao nhập điện




Sứ đoàn Tây Lương đối với chuyện này thật ra không có ý kiến gì, đi đường cả ngày lẫn, bôn ba mệt mỏi, đến sớm hơn dự kiến cả nửa tháng, tuy rằng đều là những dũng sĩ ngàn dặm mới tìm được một người, nhưng thân xác máu thịt, áp lực như thế dĩ nhiên mệt mỏi không chịu nổi, cần nghỉ ngơi và chỉnh đốn, là chuyện hợp tình hợp lý.

Ba ngày nay, toàn sứ đoàn Tây Lương không ai rời khỏi Đồng Nhân quán, hết thảy chi phí, triều đình toàn lực cung ứng. Lễ bộ Thượng thư Tiết Hoài An theo chỉ thị của Môn Hạ Tỉnh ba ngày nay nhiều lần hướng Đồng Nhân quán xin bái kiến Tây Lương Đại vương tử, nhưng vị Đại vương tử này từ lúc vào trong quán, đóng cửa không ra ngoài, ngay cả Tiết Hoài An cũng chưa từng gặp.

Tiết Hoài An nhiều lần tiến đến, là muốn thông qua miệng Tây Lương Đại vương tử thăm dò ý tứ của Tây Lương, về lần đàm phán này.

Cho đến nay, Tây Lương đến tột cùng có yêu cầu gì, triều đình cũng hoàn toàn không biết gì. Nếu trước đó có thể do thám biết một chút về người Tây Lương đến khi đàm phán, tất nhiên có thể thuận buồm xuôi gió hơn.

Tây Lương Đại vương tử không gặp được, Phó sứ tuy rằng ra gặp, nhưng nói năng cực kỳ thận trọng, không để lộ bất kỳ tin tức nào.

Tây Lương quốc Phó sứ, chính là Tây Lương Đại lễ quan. Chức vị Đại lễ quan này tương đương với Tần quốc Lễ bộ Thượng thư, ở Tây Lương quốc cũng là quan lớn trọng thần.

Tiết Hoài An ba ngày nay không moi được chút tin tứ nào, đoán được người Tây Lương lần này tiến đến, chắc chắn có chuẩn bị kỹ, nên tuyệt sẽ không lộ ra sơ hở.

Hoàng đế cũng đã ban ý chỉ xuống các quan lại ở kinh thành, quan viên từ ngũ phẩm trở lên, đều phải nhập Thừa Thiên điện tham gia triều hội tiếp đón sứ đoàn Tây Lương.

Hoàng đế từ khi tu đạo tới nay, quốc gia trọng sự, phần lớn giao do Môn Hạ Tỉnh vốn có nhiều đại thần xử lý. Tuy rằng thỉnh thoảng có hỏi đến chính sự, nhưng cũng là tập hợp một số trọng thần đến Quang Minh điện bàn bạc mà thôi. Thừa Thiên điện mặc dù là đại điện xa hoa nhất thế gian hiện nay, nhưng tòa đại điện này rất ít khi dùng để cử hành triều hội.

Ba ngày qua nhanh, Sở Hoan thân là Hộ bộ Chủ sự, chức quan tứ phẩm, tất nhiên có tư cách tham gia triều hội lần này. Khi sắc trời còn sớm, trong kinh đủ loại quan lại đã tụ tập ở ngoài cửa Quảng Hòa môn phía Bắc Hoàng thành. Cửa lớn vừa mở ra, quần thần lập tức tiến vào Quảng Hòa môn. Sở Hoan lần đầu tiên được tận mắt chứng kiến Thừa Thiên điện nguy nga rộng lớn.

Bên trong quảng trường rộng lớn vô cùng, nền phủ đá cẩm thạch, Cận Vệ quân áo giáp sáng choang, chống trường mâu, gác khắp mọi ngõ ngách của quảng trường. Toàn bộ quảng trường trống trải mà sạch sẽ, nhưng lộ ra hơi thở uy nghiêm nồng đậm.

Đi vào một nơi rộng lớn như vậy, đối mặt với cung điện nguy nga như vậy, mỗi người đều có thể từ sâu trong nội tâm cảm giác mình thật vô cùng nhỏ bé.

Cầu vòm cẩm thạch tinh xảo, nước trong thấy đáy, bên trong ao còn có chép vàng bơi lội. Thừa Thiên Điện xây trên đài bằng đá cẩm thạch, nền đài ba tầng trùng điệp, rìa mỗi tầng đài đều có trang trí điêu khắc, nhìn qua trụ cùng đầu rồng, ba đài có ba tầng điêu khắc bàn long, sóng biển và mây trôi làm nền. Trên bệ đá mấy chục nghìn mét vuông, có vô số hoa văn trang sức tinh mỹ, đây là kết tinh giữa văn hóa và trí tuệ, biểu lộ ra sự xa hoa phú quý của đế quốc.

Trên quảng trường, tinh kỳ phấp phới, cờ Toan Nghê, cờ Tỳ Hưu, cờ Tồn Hổ, cờ Kỳ Lân, cờ Đằng Báo, không giống nhau, gió thổi phấp phới, khí thế vô biên.

Tiếp kiến sứ thần ngoại bang, đế quốc tất nhiên phải thể hiện uy thế đế quốc.

Sở Hoan đi theo quần thần nhập điện, hắn đối với quảng trường trước điện Thừa Thiên đã vô cùng tán thưởng, sau khi đi vào Thừa Thiên điện đệ nhất thiên hạ này lập tức càng thấy thán phục hơn.

Đại Tần Thừa Thiên điện cực kỳ hùng vĩ, mái hiên đều là ngọc lưu ly ngói vàng, cho nên đại điện tuy rằng uy nghiêm nhưng không nặng nề mà ngược lại sáng ngời nhẹ nhàng khoan khoái.

Hai bên cung điện có các cột trụ lớn, cũng không biết là làm bằng vật liệu gì chế tạo, phía trên hình trụ có màu đen, họa tiết kim vân, mỗi cây trụ đều có vẽ hình rồng cuộn trong mây, nhìn qua tinh xảo vô cùng.

Sở Hoan sau khi nhập điện, đập vào mắt đầu tiên Kim Loan điện, ngai vàng óng ánh, cực kỳ chói mắt. Tất cả đều làm bằng vàng ròng. Xanh vàng rực rỡ. Sau khi nhập sau điện có một đường thẳng rộng lớn thẳng hướng Kim Loan điện, bên cạnh con đường có hai cái ao vừa dài vừa rộng, nên lúc mới vào điện đã có cảm giác rất mát mẻ là vậy.

Sở Hoan đi theo hướng nhóm quẹo vào bên trái, võ tướng bên phải. Hôm nay vào cung quan viên có đến mấy trăm người, thế nhưng sau khi tiến vào hết, trong đại điện vẫn có cảm giác cực kỳ trống trải.

Đi qua cái ao, Sở Hoan lúc này thấy rõ ràng, nước ao trong suốt vô cùng, cá vàng bơi lượn, trông rất an nhiên tự tại.

Quần thần sau khi vào triều, đều đứng vào vị trí của mình. Sở Hoan là quan tứ phẩm, nên đứng ở hàng sau, tình cảnh phía trước thế nào hắn cũng không rõ ràng lắm. Nhưng mơ hồ nhìn thấy Doanh Nhân một thân lễ phục cũng đi tới đại điện, đứng hàng đầu. Chỉ có điều Thái Tử hôm nay vẫn không vào triều đến, có lẽ là Hoàng đế Bệ hạ cảm thấy Thái Tử tàn tật, ngồi lên xe lăn vào triều, sẽ làm mất sự uy nghiêm của đế quốc, cho nên không truyền gọi.

Quần thần chờ một lát, nghe điện tiền chấp lễ thái giám run phất trần lên, giọng the thé:

- Hoàng thượng giá lâm!

Thái giám này giọng rất thanh, hơn nữa đại điện trống trải, thanh âm truyền đi vô cùng xa, chỉ một tiếng mà toàn bộ thần tử trên điện đều nghe thấy rõ ràng.

Sở Hoan mơ hồ cảm giác, đại điện này chẳng những xa hoa quý khí, mà lúc xây dựng, nhất định suy xét đến khả năng truyền âm. Ít nhất Hoàng đế Bệ hạ nói cho quần thần nghe thì không thể bắt ngài phải cao giọng lên được. Khả năng dẫn âm của đại điện này chắc chắn là đã được chú trọng. Nhưng đến tột cùng làm như thế nào thì Sở Hoan cũng không rõ ràng lắm.

Quần thần nhất tề quỳ xuống, hô to vạn tuế, lập tức vài tên thái giám cung nữ xúm xít quanh Hoàng đế một thân long bào óng ánh đội long quan uy nghiêm mà ra. Hoàng đế Bệ hạ đi lên điện Kim Loan, tuy rằng tuổi đã cao, nhưng nửa đời tung hoành, tư thế hào hùng, toát lên một cỗ uy nghiêm và khí phách. Ngài ngồi xuống ngai vàng, nhìn quét qua các quần thần trong điện, giơ tay lên nói:

- Các khanh bình thân!

Quần thần đứng dậy, Hoàng đế lúc này mới cười nói:

- Sứ thần Sứ thần Tây Lương đã tới chưa?

Lễ Bộ Thượng thư Tiết Hoài An lập tức bước ra khỏi hàng nói:

- Khởi bẩm Thánh Thượng, Tây Lương Đại vương tử Ma Ha Tàng đang chờ Thánh Thượng truyền gọi!

- Tây Lương quốc phái Đại vương tử làm sứ thần, xem ra thật lòng muốn hoà đàm.

Hoàng đế vuốt râu cười nói:

- Truyền sứ đoàn Tây Lương nhập điện tấn kiến!

Lập tức chấp lễ thái giám cao giọng thông truyền, thanh âm một người tiếp một người theo sát vào nhau. Quần thần cũng nhịn không được quay đầu nhìn về phía ngoài điện, thực muốn nhìn xem Tây Lương Đại vương tử rốt cuộc là là người như thế nào.

Đại Tần và Tây Lương bị ngăn cách bởi sa mạc Kim Cổ Lan. Nghe nói sa mạc Kim Cổ Lan rộng mênh mông, cho dù là người đã quen thuộc địa hình sa mạc, nếu muốn xuyên qua cũng cần hơn nửa tháng, còn nếu chưa quen thuộc thì thời gian chẳng thể tính nổi. Giả sử lạc đường, thì mãi mãi không ra được. Nếu gặp phải gió lốc, thì khả năng táng thân cho đại sa mạc là rất lớn.

Hai nước vốn căm thù nhau, gần như không hề có tiếp xúc ngoại giao, hơn nữa có đại sa mạc cách trở, nên góc độ thương mại cũng ít. Vì tin tức không thông, người Tây Lương cố nhiên không biết nhiều về Đại Tần, mà Tây Lương quốc trong mắt Đại Tần cũng là một quốc gia cực kỳ thần bí.

Người Tần chỉ biết là, các nước Tây Vực giúp nhau qua lại, cũng từng có quan hệ rất thân mật. Nhưng khi một quốc gia hùng mạnh ở Tây Bộ bắt đầu quật khởi, quốc gia này ngay lập tức có những hiềm khích với vương quốc, không còn bắt tay với vương triều mà vung chiến đao lên.

Đôi bên từ lần đầu tiên tiếp xúc, chính là lấy máu và lửa để giao lưu, lần này hoà đàm, chính là lần đầu tiên vương triều và một quốc gia thần bí tiến hành bang giao chính quy.

Kinh thành tuy rằng cũng có một số thương nhân người Tây Lương, nhưng những thương nhân này không mang đến tin tức phong phú về Tây Lương quốc, hơn nữa nghe nói ở Tây Lương quốc có một quy củ, chỉ cần là thương nhân, thì không thể làm quan, thương nhân ở Tây Lương quốc địa vị cũng không cao, đối với việc quân - chính của Tây Lương cũng là mắt nhắm mắt mở.

Lần này Tây Lương Đại vương tử mang theo sứ đoàn tiến đến, vị Tây Lương Đại vương tử này là người đầu tiên bước vào kinh thành Đại Tần. Tây Lương quý tộc đến tột cùng có phong thái như thế nào, quần thần không ít người vẫn có chút tò mò.

Quần thần đang đợi sứ thần Tây Lương đến, nhưng đợi trái đợi phải, vẫn không thấy bóng dáng người Tây Lương xuất hiện. Một lúc lâu sau, Hoàng đế Bệ hạ trên mặt cũng hiện ra vẻ sốt ruột, đúng vào lúc này, từ ngoài điện chạy đến một gã thái giám, quỳ gối trên điện, cao giọng nói:

- Khởi bẩm Thánh Thượng, sứ thần Tây Lương lớn mật làm bậy, muốn đeo đao nhập điện, hiện giờ đã bị ngăn ở ngoài cung!

Quần thần đột nhiên thất sắc.

Kim Loan bảo điện là nơi trọng yếu của bậc đế vương. Từ khi lập quốc đến nay, tất cả các võ tướng, không một ai có quyền mang theo binh khí tiến vào Thừa Thiên điện. Lúc này nghe nói sứ thần Tây Lương lại muốn đeo đao nhập điện, không ít người giật mình, thậm chí, có chút giận dữ.

Hoàng đế mặt lạnh băng. Môn Hạ Tỉnh Nạp ngôn Chu Đình đã trầm giọng hỏi thái giám kia:

- Bọn họ vì sao phải đeo đao? Quy củ Đại Tần ta, các ngươi chẳng lẽ chưa nói cho bọn họ biết?

Thái giám vội đáp:

- Tần Kiêu úy đã nói với bọn họ rất rõ ràng, nhưng sứ thần Tây Lương lại nói bọn họ từ nhỏ đao liền thân, nếu muốn lưu lại đao của bọn họ, trước tiên cứ lấy đầu của bọn họ.

Quần thần ồ lên, đã có người lạnh lùng nói:

- Thật sự là cả gan làm loạn, man di thô tục, không thông cấp bậc lễ nghĩa, nhưng lại dám lỗ mãng như thế. Bọn họ nếu muốn chém đầu, thì đem đầu của bọn hắn chém đứt đi!

- Chưa từng có ai đeo đao nhập điện, một sứ thần Tây Lương nho nhỏ, nhưng lại dám kiêu ngạo, ngông cuồng như thế. Bọn họ rốt cuộc là đến khiêu khích, hay là đến nghị hòa?

- Thánh Thượng, thần nguyện ý đi ra cửa, khiến bọn họ phải tháo đao ra, nếu không tuyệt không cho phép bọn họ bước vào cửa cung một bước!

Quần thần xúc động phẫn nộ, đối với việc sứ thần Tây Lương đòi đeo đao nhập điện hiển nhiên là tức giận vô cùng.

Sở Hoan đứng ở trong quần thần, mặt không thay đổi sắc, nhưng lòng thầm nghĩ: “Trên quảng trường tinh kỳ phấp phới, giáp sĩ như mây, đó là đã cấp cho người Tây Lương một uy thế phủ đầu. Người Tây Lương muốn dẫn đao nhập điện, chẳng phải là cũng cấp cho chúng ta một uy thế phủ đầu sao? Tây Lương Đại vương tử này, thật đúng là rất cuồng vọng!