Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 1193: Mai Phục




Người kia khẽ nói:

- Ta thấy đám tiểu nhị tiệm muối đang chất hàng hóa lên xe, liền cố ý đứng cạnh đó, nghe được có người nói thầm. Họ nói lần vận chuyển hàng hóa này chia đội ngũ làm hai đường, lượng hàng hóa của họ muốn từ phía nam tới Trần Phi, lại còn nói đi đường trong đêm... !

Giao lão đại cười lên ha ha, nói:

- Ngươi trúng bẫy của họ rồi, đây nhất định là phong thanh họ cố ý thả ra.

Người bên cạnh lập tức hỏi:

- Lão đại, huynh nói họ cố ý bố trí bẫy rập?

- Chúng ta vừa mới cướp một chuyến muối ăn, họ nhất định đang tìm cách truy tìm tung tích của chúng ta.

Giao lão đại cười lạnh nói:

- Thời điểm này, bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, cũng có thể là bẫy rập.

Gã dừng một chút, khẽ cười nói:

- Nếu như họ thật sự muốn chia làm hai đường, đương nhiên là hoạt động ngầm, dùng đường ngoài sáng yểm hộ đường trong tối, chính là vì phòng bị chúng ta ra tay lần này, đã như vậy kế hoạch đường trong tối chắc chắn vô cùng che giấu, sao lại đơn giản để cho những kẻ làm thuê kia biết được?

Người bên cạnh tương đối đồng ý:

- Lão đại nói không sai, nếu như họ thật sự muốn che giấu tai mắt người, ngay cả người của mình cũng sẽ giấu diếm, sẽ không để cho thủ hạ biết được.

- Lão đại, ngài nói họ đang bố trí bẫy rập?

Giao lão đại gật đầu cười nói:

- Mãnh khóe nhỏ như vậy, chẳng lẽ có thể làm cho chúng ta mắc lừa sao?

- Thế nhưng phía Hạ Châu thực sự thiếu muối.

Có người nói:

- Chúng ta cướp chuyến đầu tiên của họ, chuyến muối thứ hai chẳng lẽ họ không dám vận chuyển sao?

Trầm mặc một hồi, Giao lão đại mới nói:

- Chuyến muối thứ hai chắc chắn sẽ vận chuyển, nhưng mà chúng ta không cần dính vào, số muối ăn cướp được lần này đã đủ để chúng ta báo cáo kết quả công việc với Cầu tướng quân rồi, đã coi như là công lớn. Mặc kệ lần này có phải bẫy rập của quan phủ hay không, chúng ta cũng không cần phải đi mạo hiểm nữa.

- Lão đại nói rất đúng.

Lập tức có người phụ họa:

- Chúng ta đã mạo hiểm một lần, không cần thiết đánh chủ ý với chuyến muối thứ hai.

Người báo tin tức trước đó khẽ nói:

- Giao lão đại nói không sai, thế nhưng... Lão đại, nếu như chúng ta có thể đạt được chuyến muối lần này, số lượng cực lớn, chắc chắn sẽ khiến cho Cầu tướng quân càng thêm vui mừng. Đồ càng nhiều, công lao của lão đại ngài càng lớn, Cầu tướng quân chắc chắn phong thưởng sẽ hơn xa. Tuy nói hiện giờ chúng ta có đủ công lao đi lĩnh thưởng, nhưng chưa chắc có thể cấp cho huynh một vị trí Phong chủ... !

Giao lão đại do dự một chút, bên cạnh lập tức có người nói:

- Đại ca, Cầu tướng quân đã có ý bất mãn với Tần Phong chủ, xem ra thật sự có suy nghĩ thay người... !

Giao lão đại khẽ nói:

- Các ngươi cảm thấy chúng ta có cơ hội giành được vị trí Phong chủ?

- Chúng ta có hơn trăm người trên núi, thế nhưng Cầu tướng quân vẫn không cho lão đại một vị trí tốt.

Đám thủ hạ hơi bất mãn nói:

- Sáu vị Phong chủ núi Hồ Lô, chúng ta không thể chiếm được một chỗ cắm dùi, vẫn luôn bị đám người kia xem thường, vì sao lần này không nhờ vào công lớn, giành được một vị trí Phong chủ? Chỉ cần đại ca lên làm Phong chủ, đám huynh đệ chúng ta từ nay về sau có thể hãnh diện, không cần xem sắc mặt đám chó ở trại Hồ Lô!

Giao lão đại do dự một chút mới nói:

- Mặc dù vị trí Phong chủ quan trọng, nhưng tính mạng của chúng ta quan trọng hơn. Nếu như lần này thực sự là bẫy rập của quan phủ, chắc chắn chúng tính toán cẩn thận, chúng ta đi cướp muối ăn, chỉ sợ sẽ làm hại chính mình.

- Nói thì nói như vậy, thế nhưng bỏ qua cơ hội lần này, muốn tìm được cơ hội tốt cũng không dễ dàng.

Bên cạnh có người khẽ nói:

- Hơn nữa đám người quan phủ kia đều là giá áo túi cơm, cũng chưa chắc thực sự có năng lực gì. Con đường trong tối kia có lẽ thực sự vận chuyển muối ăn tới Hạ Châu... Lão đại nói chúng cố ý thả phong thanh, nhưng mà chẳng lẽ chúng biết rõ chúng ta nhất định nhận được tin tức này sao?

- Ý của các ngươi là muốn chúng ta ra tay với chuyến muối thứ hai?

- Lão đại, địa hình gần Trần Phi, chúng ta rõ ràng hơn ai khác, mỗi con sông mỗi ngọn núi đều ở trong lòng chúng ta.

Đám thuộc hạ khuyên nhủ:

- Nếu như quả thực là dê béo đưa tới cửa, vì sao chúng ta không ăn? Lập được công nhỏ, còn không bằng mạo hiểm lập được công lớn một lần, giành được vị trí Phong chủ, chúng ta có thể thoải mái nhiều hơn, cũng không cần bị người khi dễ như hiện tại, còn phải nhìn sắc mặt của chúng.

Giao lão đại dường như đang cân nhắc, sau một lát mới nói:

- Vẫn không ổn, cũng không nên vì nhỏ mất lớn.

- Đại ca, cũng không phải chúng ta hành sự lỗ mãng.

Đám thủ hạ nói:

- Chúng ta đã biết đường bí mật của chúng, cũng không cần phải ra tay, chúng xuất phát từ Sóc Tuyền, muốn vượt qua Trần Phi, đường xa hơn không ít, dọc con đường này, chúng ta đại khái có thể vụng trộm tìm hiểu tình hình của chúng, nếu quả thực là bẫy rập, gần đội muối chắc chắn có quan binh đi theo mai phục, chúng ta điều tra ở gần đội muối, xem có mai phục hay không, nếu như phát giác được chút dấu vết của quan phủ, chúng ta liền án binh bất động, nhưng nếu quả thực là đội vận chuyển muối bí mật, chúng ta đại khái có thể tìm cơ hội ra tay.

Hai người bên cạnh lập tức đồng ý.

- Đại ca, hắn nói không sai, chúng ta rất quen thuộc địa hình nơi này, trước đi tìm hiểu rõ tình hình của chúng, không ra tay tùy tiện, vừa ra tay chúng ta liền tốc chiến tốc thắng giống như lần trước.

Giao lão đại trầm mặc một chút, có lẽ vị trí Phong chủ có lực hấp dẫn không nhỏ đối với gã, gã rốt cuộc nói:

- Các ngươi đều có ý tứ này, vậy hãy phái người nhìn chằm chằm vào đội muối kia, xem tình hình của chúng rốt cuộc thế nào, nếu như quả thực là đường bí mật, không có quan binh hộ vệ mai phục, chúng ta tìm một chỗ tốt, đến lúc đó đột nhiên ra tay.

Mấy người vỗ tay, kích động.

...

...

Trăng sáng sao thưa.

Trên một con đường chật hẹp huyện Trần Phi, xe lăn lộc cộc.

Dưới bóng đêm, hơn bốn mươi kẻ làm thuê đi theo mấy chục chiếc xe lớn tiến về phía Hạ Châu, trên xe đều chật cứng, mặc dù có vải che màu đen, nhưng mặc cho ai cũng nhìn ra hàng hóa bên trong rất nhiều.

Đã sớm qua giữa hè, mặc dù trong đêm không đến mức lạnh lẽo, nhưng cũng mát mẻ, chẳng qua thời điểm như vậy đúng là thời gian tốt để đi đường ban đêm.

Hai ven đường, cây cỏ mọc cao hơn đầu người, hết sức rậm rạp, con đường hơi gập ghềnh.

Đội ngũ này giống như quỷ mị trong đêm tối, lặng yên không tiếng động, chỉ mượn ánh trăng đi đường, không đốt một bó đước, đương nhiên là sợ hãi bại lộ hành tích, bị kẻ có rắp tâm phát hiện.

- Giao lão đại, chúng sắp tới rồi.

Mắt thấy đoàn xe đang tiến tới một sơn cốc, bóng đen dựa vào cốc nhẹ giọng hỏi người bên cạnh:

- Chúng ta có ra tay hay không?

Lúc này Giao lão đại đang ngồi xổm phía sau tảng đá lớn, cầm đao trong tay, phía sau gã là một đám bóng đen, ít nhất cũng có ba mươi bốn mươi người, trong đêm tối, cả đám ánh mắt sáng ngời, đều nhìn chằm chằm vào đoàn xe chuẩn bị vào cửa cốc, trong mắt họ, đây không thể nghi ngờ là một miếng thịt béo khiến người ta thèm thuồng.

- Trước tiên không nên gấp, chờ chúng đi vào rồi nói sau.

Giao lão đại ánh mắt sáng ngời, lại hết sức cẩn thận:

- Đã thăm dò rõ ràng chưa, quả thực không có vấn đề chứ?

- Đại ca yên tâm, đã thăm dò hai bên đường.

Đám thủ hạ đáp:

- Phía đường ngoài sáng gióng trống khua chiêng, đi đường ban ngày, buổi tối nghỉ ngơi, kéo theo mấy chục chiếc xe lớn, hơn nữa thuê mấy chục bảo tiêu của hai tiêu cục, còn có quan binh hộ vệ, hiện giờ tất cả mọi người đều cảm thấy muối ăn ở bên kia.

Giao lão đại cười ha ha nói:

- Đều là động tác đẹp mắt của quan phủ thôi, muối ăn từ Sóc Tuyền tới các nơi ở Tây Bắc, nếu như mỗi đường đều phải thuê tiêu cục và quan binh, vậy thì tiền lời của số muối kia đúng là thu không bằng chi rồi.

Thủ hạ có người cười ha ha nói:

- Hai tiêu cục tốn không ít tiền, nếu như mỗi chuyến đều thuê tiêu cục, chớ nói những số tiêu hao này, ta thấy thành Sóc Tuyền cũng không tìm được nhiều tiêu sư như vậy.

- Lão đại, huynh xem, chúng vào cốc rồi.

- Chúng cũng không ít người.

Có người bên Giao lão đại nói:

- Lão đại, chờ một lát ra tay, sợ rằng phía chúng ta cũng phải tử thương một số người.

Giao lão địa cười lạnh nói:

- Ngươi quá coi trọng chúng. Ta lại rất rõ ràng, sau khi Sóc Tuyền thành lập tiệm muối, quả thực thuê một lượng lớn người làm, chẳng qua đều là một số kẻ nuôi sống gia đình, chúng ta giết qua, chúng vãi cả cứt đái, ngươi còn cho là chúng có lá gan ra tay với chúng ta?

- Lão đại, lần này có phải sẽ giết hết hay không?

- Không cần dây dưa nhiều.

Giao lão đại nói:

- Giết qua đó, giết vài người, túi mật của chúng bị dọa vỡ rồi.

Một người đằng sau mò tới, tuổi hơi lớn, nắm cây đao trong tay, trông hơi lão luyện, thấp giọng nói:

- Giao lão đại, ngươi nói có phải những kẻ làm thuê này là binh lính giả trang hay không?

Giao lão đại cười to nói:

- Chuyện này ta đã sớm nghĩ tới. Những ngày này chúng ta nhìn chằm chằm đoàn xe của chúng, ban ngày chúng đều trốn tránh nghỉ ngơi, buổi tuối đi đường, chúng ta đã trinh sát hơn mười dặm chung quanh chúng, quả thực không có quan phủ theo đuôi mai phục. Khi đó ta đã nghĩ, đám làm thuê này có phải quan binh giả trang hay không. Chẳng qua kẻ làm lính khác với người bình thường, có phải đã từng đi lính hay không, nhìn một cái có thể nhận ra, đám người này quả thực là người làm thuê bình thường, tuyệt đối không phải quan binh giả trang.

Mọi người bên cạnh nhất thời đều thở nhẹ nhàng, có người cười nói:

- Đại ca, xem như đám người này là dê vào miệng cọp rồi.

Nhìn thấy đoàn xe đã tiến vào cốc, Giao lão đại thần sắc xiết chặt, trầm giọng nói:

- Chu lão tam, ngươi mang theo hai mươi người vây quanh miệng hang kia, chặn đường phía sau, những người khác đi theo ta, chúng ta trước sau giáp kích, chúng có chắp cánh cũng không thể bay.

Gã dừng một chút, ánh mắt sáng quắc:

- Sau khi lấy được đồ, dựa theo kế hoạch cũ, vận chuyển hàng hóa tới nơi đã chuẩn bị trước, ở đây cách núi Hồ Lô không xa, chúng ta cướp được hàng hóa, tối nay lập tức lên đường, giành thời gian chở tất cả về sơn trại, đến lúc đó mọi người đều sẽ được ban thưởng, phú quý ở lúc này, cũng không nên nương tay.

Đám cướp ánh mắt kiên định, Giao lão đại vung tay lên, Chu lão tam kia lập tức dẫn một đám người, lặng yên không tiếng động đi tới miệng hang, ý đồ cắt đứt đường lui của đoán xe.

Giao lão đại dẫn mấy chục người còn lại, đi qua bên kia, chặn giết đoàn xe từ chính diện.