*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bắn tên tỷ thí chấm dứt, Tuyên Đức Đế dẫn Đại hoàng tử, nhị hoàng tử rời đi, Quách Bá Ngôn đi theo.
Tống Gia Ninh thật ra hiểu, Tứ hoàng tử bướng bỉnh không hiểu chuyện mới bóp má nàng, không có ác ý, nhưng lời nói của Đoan Tuệ công chúa lại làm nàng khó chịu cực kỳ, khuôn mặt nhỏ nhắn đầu tiên là đỏ lên, nhanh chóng lại liếc xuống.
Triệu Hằng khẽ lắc đầu, tỏ vẻ cũng không ngại, lập tức mắt nhìn phía trước, tiếp tục không nhanh không chậm mà đi.
" biểu muội ngoan, muội nói cho ta biết, ta, lễ mừng năm mới ta cho muội tiền mừng tuổi." Tứ hoàng tử nghĩ mọi cách muốn hỏi.
Tống Gia Ninh thiếu chút nữa cười ra tiếng, nhếch miệng đỏ nhịn cười. Nàng không thiếu tiền, Tứ hoàng tử coi nàng như tham tiền sao?
Quách Kiêu nghiêm giọng nói với Tứ hoàng tử: "Điện hạ thận trọng lời nói, gia muội còn nhỏ, đối với các vị Điện hạ tuyệt không tư tình."
không cần Quách Kiêu nhắc nhở, nàng cũng sẽ nhớ kỹ thân phận của mình, đời này, gả cho nam nhân một lòng trung thực với nàng là đủ rồi.