Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 68: Chương 68: Tạo Danh Tiếng Lớn




CHƯƠNG 68: TẠO DANH TIẾNG LỚN

Editor: Luna Huang
Thẩm Vân Sơ được xem như là đại hoàng tử phi tương lai, hôm nay đại hoàng tử được phong Đoan vương danh tiếng càng tăng lên, người âm thầm đố kị nàng càng nhiều hơn.

Mới vừa rồi tiến cung môn, tuy rằng rất nhiều người bị Hứa Vân Noãn đoạt đi lực chú ý, nhưng cũng không có thiếu người nhìn thấy mặt mỉm cười của Thẩm Vân Sơ, dáng dấp tràn đầy tự tin đi vào.

Lại nhìn hôm nay trang phục của nàng phá lệ long trọng, nhất thời hiểu dụng ý của nàng.

Trong khoảng thời gian này kinh đô mơ hồ có tin đồn truyền tới, nói Đoan vương lãnh đạm Thẩm Vân Sơ rất nhiều, không hề thân cận như trước, xem ra đồn đãi là thật, nếu không, Thẩm Vân Sơ cũng không cần tận lực ăn diện để hấp dẫn chú ý của Đoan vương.

Phải biết rằng, trong ngày thường vị tiểu thư Thẩm gia này thích làm màu nhất, quần áo mặc trên người phần lớn thanh lịch đoan trang, màu đậm mực nồng như hôm nay vẫn là lần đầu nhìn thấy.

Chỉ tiếc hao hết tâm tư, lại không đạt được mục đích mong muốn, thật buồn cười.

Ngồi vào chỗ, Thẩm Vân Sơ nương bàn che bàn tay đang túm khăn thật chặt, mới vừa rồi nàng cũng nhìn thấy Hứa Vân Noãn mặc áo choàng, nhưng không nghĩ tới nàng có tâm tư như mình, còn thành công để mọi người chú ý tới.

Nghĩ đến ánh mắt của Hứa Vân Noãn nhìn sang lúc nãy, trong lòng Thẩm Vân Sơ vừa nhảy: Chẳng lẽ Hứa Vân Noãn sớm đã biết mục đích của nàng, cho nên mới cố ý phá hư?


Vu thị nhẹ nhàng mà vỗ vỗ cánh tay của Thẩm Vân Sơ: “Đừng hoảng hốt, trầm trụ khí, lúc này chỗ nào cũng đừng đi.”

Đào Bảo nhi nhịn không được đánh giá xiêm y trên người Hứa Vân Noãn, một ngụm Hứa tỷ tỷ gọi đến ngọt ngào: “Hứa tỷ tỷ, ngươi ở đâu tìm được tú nương thế?”

“Đây phải nói là trùng hợp, thân xiêm y này của ta là một vị trù nương của Mục gia làm.”

Đào Bảo nhi trợn to hai mắt: “Ta có nghe lầm hay không? Hứa tỷ tỷ mới vừa nói là trù nương làm?”

“Không có nghe lầm, ta gọi nàng là Đinh thẩm, nàng được truyền thừa một tay thêu tốt, nhưng lại càng thích nghiên cứu đồ ăn, bởi vì ta dạy cho nàng một ít dược phương, nàng liền bánh ít đi, bánh quy lại, giúp ta tú chế thân xiêm y này. Được rồi, sau này nếu ngươi muốn thường xuyên mặc y phục như thế, có thể chọn mấy người khéo tay đưa đến Mục gia, Đinh thẩm đang tìm đồ đệ dạy tay nghề thêu thùa, nếu là được nàng chọn, dạy tốt đưa về, ngươi muốn mặc cái gì đều được.”

Vọng Thư Uyển.com
“Thật sao?” Đào Bảo nhi ngạc nhiên nói rằng.

“Bảo nhi!” Hàn phu nhân cười bất đắc dĩ, “La quần trên người Hứa cô nương áp dụng phương pháp phi châm họa tú, nghe nói loại thủ pháp thêu này chỉ có tú nương cung đình tiền triều mới biết, cực kỳ trân quý, sao có thể tùy ý dạy cho người bên ngoài?”

“Ta biết được lo lắng trong lòng phu nhân, chỉ là phu nhân không cần suy nghĩ nhiều. Thủ pháp thêu này Đinh thẩm thật không có chí muốn sử dụng, trái lại rất thích truyền thụ châm pháp thêu ra ngoài. Nàng còn muốn mượn dùng loại châm pháp này kiếm chút bạc, sau này mở tửu lâu!”


Tâm tư của Hàn phu nhân khẽ động: “Thật thế sao?”

“Nếu là có cơ hội, phu nhân gặp Đinh thẩm một lần nhất định sẽ hiểu, nếu như không phải là bởi vì có lòng cảm ơn ta, nàng thế nào cũng không muốn động châm tuyến. Nàng nói lúc còn nhỏ, bị thân nương nàng buộc học thêu, học không xong là bị đánh, tay nghề tuy rằng tốt, nhưng là lại có một mao bệnh, vừa nhìn thấy châm tuyến trong lòng hốt hoảng, ngược lại là cho nàng mấy phần thực đơn, nàng có thể ôm trong lòng mất ăn mất ngủ nghiên cứu.”

“Ta vừa trở lại kinh thành, còn chưa kịp đến Mục gia bái phỏng, qua chút thời gian nhất định chuẩn bị lễ vật đăng môn, đến lúc đó Vân Noãn nhớ đích thân tiếp đãi ta nha.” Hàn phu nhân cười càng thêm thân cận.

Hứa Vân Noãn nhất thời cười: “Tự nhiên không thành vấn đề.”

Thấy được xảo thêu cao siêu của Đinh thẩm, Hứa Vân Noãn thương lượng với nàng không thể để cho mai một, tốt nhất là tìm người hợp tác xây dựng một nhà tú phường.

Đinh thẩm một lòng muốn nghiên cứu đồ ăn, căn bản không coi tay nghề thêu ra gì, vốn muốn dạy tốt mấy đồ đệ, để các nàng nghiên cứu Hứa Vân Noãn làm xiêm y ở Mục gia, hôm nay thấy thái độ của Hứa Vân Noãn phá lệ trịnh trọng, cũng không khỏi tinh tế tự định giá một chút.

Hứa Vân Noãn biết tình huống trong nhà của Đinh thẩm không tính là quá tốt, cho nên liền cùng nàng thương nghị xem có thể xây dựng một tửu lâu hay không.

Nghe được hai chữ tửu lâu, Đinh thẩm vừa lắc đầu vừa xua tay, đó là chuyện nàng căn bản nghĩ cũng không dám nghĩ, cuối cùng vẫn là Hứa Vân Noãn quyết định, Đinh thẩm chỉ cần giáo dục kỹ xảo thêu, chuyện còn lại do nàng an bài.


Vừa lúc gặp Hàn phu nhân, thiên thời, địa lợi, nhân hòa rốt cuộc gộp đủ rồi.

Hàn phu nhân có thể để Mục Thiên Trù giao phó, ít nhất nói rõ nhân phẩm phải không vấn đề gì, lại không thoải mái khi ở cửa cung gặp Vu thị, Hứa Vân Noãn càng yên tâm.

“Hoàng thượng giá lâm!”

Một tiếng thông báo cao vút vang lên, Hứa Vân Noãn vội vã thu liễm tâm tư cúi đầu hành lễ, vừa đứng dậy, nhận thấy được một đạo ánh mắt phá lệ nóng rơi vào trên người của nàng.

Hứa Vân Noãn ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt của Chu Ngọc Nghiên đối diện hận không thể xé xác nàng, nàng không thèm để ý nâng khóe môi lên, trực tiếp xem như không nhìn thấy.

Đại hoàng tử được phong Đoan vương, lúc này ở ghế đầu của hoàng tử, một thân triều phục ám hồng sắc đặc chế để dung nhan nguyên bản tuấn mỹ của hắn càng uy nghi thêm vài phần.

Vọng Thư Uyển.com
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn quét một vòng, cầm lấy điểm tâm ăn một miếng, yên lặng nghĩ: Thảo nào mọi người nói gia sản là thứ tốt của người khác, hài tử mới là thứ tốt của mình, nàng thế nào nhìn đều cảm thấy Mục Trần Tiêu là người đẹp mắt nhất trong điện này!

Mục Trần Tiêu chống lại đường nhìn mỉm cười của Hứa Vân Noãn, khóe môi không khỏi dương lên, cũng không biết vị cô nãi nãi này đang suy nghĩ gì, một đôi mắt tiếu ý lưu chuyển quang mang liễm, phảng phất như biết nói.

Tính tình Đào Bảo nhi hoạt bát, ngồi cùng Hứa Vân Noãn ở phía sau vui chơi giải trí cực kỳ sung sướng.


Hứa Vân Noãn thích người tính tình đơn thuần, thỉnh thoảng thấp giọng nói hai câu, liền dụ Đào Bảo nhi mặt mày rạng rỡ.

Vu thị vẫn chăm chú nhìn chằm chằm Hứa Vân Noãn, tay giấu dưới ống tay áo không nhịn được buộc chặt, móng tay đâm vào lòng bàn tay làm đau, nhưng nàng lại hoàn toàn không thèm để ý.

Từ góc độ này nhìn sang, đê mi đạm tiếu của Hứa Vân Noãn, không hề khác tiện nhân Sở Ngưng kia lúc còn trẻ! Hài tử trước đây Sở Ngưng sinh hạ nếu như còn sống, phải nên cùng tuổi với Hứa Vân Noãn, chẳng lẽ hài tử kia không chết?

Không, sẽ không!

Vu thị ép hận ý trong lòng xuống, trước đây nàng đích thân hạ độc cho hài tử kia, nhìn tận mắt nàng bị siết chết trong rừng rậm, còn cố ý cào rách cánh tay của nàng, để cho mùi máu tanh dẫn dã thú trong rừng tới, dưới các loại bố trí, hài tử kia tuyệt đối không có khả năng sống sót!

Thẩm Vân Sơ không có ý thức được không thích hợp của Vu thị, lòng nàng tràn đầy một mình Đoan vương, một đôi thu mâu dịu dàng nhìn sang, tràn đầy tình ý.

Chỉ là Đoan vương tựa hồ chuyên tâm trò chuyện với nhị hoàng tử, thủy chung không có ngẩng đầu nhìn sang.

Hiền phi nhìn thấy một màn này, ở trong lòng âm thầm mắng nhi tử nhà mình một lần: Trêu chọc cô nương nhân gia mà không tự biết, hoàn toàn chính là kẻ ngu si!

Hưởng thụ thần tử khen tặng, phi tần ôn nhu tiểu, tâm tình hoàng thượng vô cùng tốt, thấy dáng người vũ cơ trong đại điện mạn diệu, không khỏi cầm ngân đũa nhẹ nhàng gõ vào chén rượu trong tay: “Yến hội hôm nay, hiền phi an bài thật tốt.”

Hiền phi vội vã thu liễm lại tâm tư, dáng tươi cười bên môi hoàn mỹ không sứt mẻ: “Có thể được một câu tán thưởng của hoàng thượng, lòng của nô tì triệt để an rồi.”