Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 159: Đó Cũng Đều Là Bạc!





CHƯƠNG 158: ĐÓ CŨNG ĐỀU LÀ BẠC!


Editor: Luna Wong

Mục Trần Tiêu tránh mắt không nhìn tới Đoan vương vờ ngớ ngẩn ở bên cạnh.


“Cô nãi nãi, trong ngày thường điện hạ vẫn rất có thể dựa vào.”


Hứa Vân Noãn cười đến nước mắt đều sắp chảy ra, nhìn về phía Đoan vương trong ánh mắt đã không có phòng bị vô ý thức tồn tại nữa.


Nàng ở trên người của Mục Trần Tiêu và Đoan vương, thấy được cái bóng của ba vị gia gia lúc ở chung.


Tính tình của ba vị gia gia huýnh dị, nhưng lúc bọn hắn ở cùng một chỗ ở, lại có một loại ăn ý người khác không cách nào chen chân, ngay cả đại gia gia trong ngày thường trầm ổn nhất, cũng sẽ bồi nhị gia gia hồ đồ.


Cảm tình như thế không giả được.


Sau khi gieo một mầm nhỏ, hăng hái của Đoan vương càng cao, thậm chí còn không nên lôi kéo Mục Trần Tiêu tỷ thí, xem xem ai có thể gieo tốt nhi tử nhà mình.


Mục Trần Tiêu súy cho hắn một ánh mắt ghét bỏ, quay đầu chuyên chú nhìn cô nãi nãi nhà mình bận việc.


Đoan vương bị cự tuyệt cũng không giận, một hồi liền tiếp tục gieo mầm nhỏ, nhìn từng gốc từng gốc mầm nhỏ được trồng xuống đất, trên người mang theo dây đỏ mỏng mỏng, cảm giác như đánh thắng trận, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.


“Hứa cô nương, sau này ta có thể thường xuyên đến thăm bọn nó sao?”



“Tự nhiên có thể, kế tiếp còn phải tỉ mỉ chiếu cố những mầm nhỏ này, có Đoan vương điện hạ thường xuyên đến thăm, chúng nó nhất định sẽ lớn lên thật tốt.”


“Đó là tự nhiên.”


Hứa Vân Noãn thấy mọi người đã có thể hoàn toàn tiếp nhận, liền dẫn Đoan vương và Mục Trần Tiêu ly khai noãn bằng.


Đoan vương vừa rửa tay, vừa trong lòng có chút không muốn, nhắc tới cũng chính là mấy cái mầm nhỏ, cũng không biết vì sao, lại làm cho hắn quải niệm ở tại trong lòng.


Nhóm người đi tới chính sảnh tiền viện, Mục Trần Tiêu nhìn về phía Đoan vương: “Không biết điện hạ đến đây, là có chuyện gì?”


“Là có một việc muốn thương lượng với ngươi.” Đoan vương thoáng chính sắc, “Mấy ngày hôm trước, ngươi hướng kinh triệu duẫn phủ báo bị, muốn sửa mương mới?”


“Ân, cô nãi nãi mua vài miếng đất, vì để tiện cho tưới tiêu sau này, chúng ta liền thương lượng xây một ít mương mới, tuy rằng vừa mới bắt đầu phiền toái một ít, thế nhưng chờ xây xong mương có thể thu lợi nhiều năm.”


“Chuyện này, kinh triệu phủ doãn Ngụy Liêm đệ đưa lên, sự tình trình diện công bộ, công bộ bên kia cũng không biết nghĩ như thế nào, trực tiếp đưa đến trước mặt của phụ hoàng.”


“Chỉ là ở bên cạnh điền sản nhà mình sửa một ít mương, không nghĩ tới lại đưa tới chú ý của nhiều người như vậy.”


“Tứ Quý các đại hoạch thành công, rất nhiều người cũng đều nhìn chằm chằm đó, hôm nay nhìn thấy Mục gia có động tác, bọn họ liền không khỏi nghĩ nhiều chút.”


Bookwaves


“Không biết thánh ý của hoàng thượng thế nào?”


“Phụ hoàng cũng không có biểu thị cái gì.” Đoan vương nói như vậy, thần sắc cũng không dễ nhìn.


Hứa Vân Noãn hơi liễm đôi mắt, việc nhỏ thông thường này, căn bản không có lý do không đồng ý, sau khi hoàng thượng nhìn thấy lại không cho thấy thái độ, cũng đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.


Mục Trần Tiêu hơi nhíu nhíu mày: “Ta đây an tâm đợi thêm hai ngày, hoàng thượng hẳn là sẽ đồng ý.”


bookwaves.com

Đoan vương tự định giá chỉ chốc lát, mở miệng nói rằng: “Biện pháp trồng rau xanh trong noãn bằng đã thí nghiệm ra, quyển tập Hứa cô nương đưa lên đã tiến thêm một bước hoàn thiện, ta chuẩn bị viết sổ con, nộp kết quả cho phụ hoàng, chờ sổ con đưa lên, phụ hoàng hẳn là sẽ đồng ý quyết định ngươi khởi công xây dựng mương.”


“Đa tạ Đoan vương điện hạ.”


“Vốn là ngươi nên được, cần gì một chữ tạ ơn chứ? Không gì hơn cái này, hoàng thượng đối với Mục gia chỉ sợ sẽ không có ban thưởng khác nữa.”


“Trước đây sau khi tập đưa lên, hoàng thượng đã ban thưởng cho cô nãi nãi, sau này không hề có ban thưởng nữa, là chuyện hợp tình hợp lý, trong lòng ta chưa bao giờ có chờ đợi khác.”


Hoàng thượng tính tình lương bạc, hắn cũng sớm đã nhìn thấu.


Đoan vương há miệng, tựa hồ muốn nói điều gì, sau cùng chỉ là cười cười: “Tính tình của ngươi vẫn là giống như trước đây, quên đi, hiện tại ta trở về viết sổ con, qua hai ngày lại đến xem mầm dưa nhỏ của ta này, còn phải làm phiền Hứa cô nương và Trần Tiêu giúp ta chiếu cố tốt.”



“Điện hạ cứ yên tâm đi.”


Tiễn Đoan vương ly khai, Mục Trần Tiêu nhìn phía Hứa Vân Noãn, trong ánh mắt mang theo một chút mất tự nhiên: “Cô nãi nãi vì sao phải đơn độc chừa ra một chỗ, cho Đoan vương điện hạ trồng dưa?”


Hắn luôn cảm thấy cô nãi nãi phá lệ coi trọng Đoan vương, nhất là ánh mắt nhìn về phía hắn, phảng phất như mang theo tia sáng, làm cho lòng người rất là khó chịu.


“Tự nhiên là bởi vì dưa này có thể biến thành bạc trắng bóng!”


Hứa Vân Noãn đẩy Mục Trần Tiêu về hậu viện, khóe môi mang theo một tia tiếu ý giảo hoạt: “Ngươi tốt nhất nghĩ một chút, sau khi Tứ Quý các bắt đầu đưa rau cho cho Đoan vương phủ, rau xanh thượng đẳng nhất có phải dễ bán hơn rất nhiều hay không?”


“Trái lại nghe Đinh Sơn nói qua, rất nhiều người đều muốn nếm thử, xem rau đưa vào Đoan vương phủ là dạng vị đạo gì.”


“Đó không phải rồi, đợi được đống mầm Đoan vương điện hạ đích thân trồng này lớn lên, kết ra dưa, chỉ cần ra ngoài nói một câu, dưa này là Đoan vương điện hạ trồng, ngươi tin có vô số người tranh đến hỏng đầu hay không?”


Bookwaves

Mục Trần Tiêu hơi nháy mắt một cái: “Cũng là bởi vì nguyên nhân này, cô nãi nãi mới phá lệ coi trọng?”


“Đó là tự nhiên, bạc nhiều mới dễ mua thêm nhiều đất, ta còn muốn làm bà địa chủ!”


Trong lòng Mục Trần Tiêu hơi buông lỏng, đường cong khóe môi nhu hòa rất nhiều: “Ta nhất định giúp nãi nãi thực hiện nguyện vọng này.”


“Đúng rồi, ta muốn đi noãn bằng một chuyến, trước chú ý thấy một số mầm Đoan vương điện hạ chiết cố sức quá lớn, sợ rằng không sống được, ta thay cho hắn một chút, đỡ phải lãng phí một phen tâm huyết của điện hạ.”


“Để ta đi.”



“Ân, được.”


Đoan vương không biết chuyện chút nào, đám mầm bản thân tâm tâm niệm niệm đã có phân nửa bị treo đầu dê bán thịt chó.


Đoan vương viết xong sổ con rất nhanh thì đưa đến trước mặt hoàng thượng, sau khi hoàng thượng xem xong, trong lòng cực kỳ xúc động, còn nghĩ sổ con lấy được giống các thần tử trong triều đình khác.


Vì vậy hai ngày sau, chuyện Mục gia sửa mương mới được chấp thuận, liên quan đến Đoan vương, cũng truyền ra lời đồn đãi mới.


Lúc này đây không phải ái hận tình cừu giữa hắn và Thẩm gia tiểu thư, mà là hắn lý giải phá lệ chuẩn xác đối việc đồng áng.


Mộ Vũ hưng cao thải liệt thuật lại cho Hứa Vân Noãn nghe: “Tiểu thư, bách tính trong kinh thành, đều đang nói Đoan vương là người có thể lý giải tiếng lòng của bọn họ. Có người nói Đoan vương tự đưa sổ con cho hoàng thượng, viết cực kỳ động nhân. Nói hoa mầu đó là hài tử của dân chúng, còn chưa gieo liền cẩn thận xem đất, gieo sau khi mỗi ngày phải vất vả cần cù chăm sóc, một ngày cũng không dám sơ sẩy. . .”


Hàn Yên ở một bên cười khẽ: “Đây không phải là mượn lời lúc trước cô nãi nãi nói với hắn nói sao?”


Hứa Vân Noãn nhấp một ngụm trà, cười nói: “Đoan vương điện hạ sống học sống dùng, thực sự là thông minh đến cực điểm.”


Không gì hơn cái này, hướng gió trong triều đình lại sắp thay đổi biến đổi đi?


Hoàng thượng phong đại hoàng tử làm Đoan vương, cũng không phải là trọng thị với hắn cỡ nào, mà là quân công của hắn bày ra đó, nếu là chậm chạp không phong vương, đó mới là không thể nào nói nổi.


Hôm nay, Mục Trần Tiêu chiến công hiển hách đổi nghề bắt đầu nghiên cứu rau xanh, Đoan vương trên vấn đề trồng trọt nghiên cứu được tâm đắc, kể từ đó, ai còn có thể nhớ tới kinh sợ của bọn họ ở trên chiến trường nữa chứ?


Hoàng thượng nhìn là coi trọng, trên thực tế, lại là ở từng chút từng chút mài đi ảnh hưởng của Đoan vương ở trong triều.