Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 744




 Nhưng Cửu công chúa chật vật hơn nhiều, chỉ có thể trôi nổi theo sóng nước.   

 

May mắn Châu Nhi biết một chút về bơi lội, cô ấy bảo vệ Cửu công chúa, để Cửu công chúa không bị va phải cây to.  

 

Tần Minh lại không may mắn như vậy, liên tiếp bị va đập mấy lần, mỗi lần đều bị va vào đầu, bị đụng tới mức hoa mắt, theo dòng nước trôi dạt về phía giữa sông.  

 

Đội trưởng tiểu đội một thấy vậy cũng không đi cứu Tần Minh mà nhanh chóng bơi vào bờ.  

 

Advertisement

Cũng may nơi bọn họ rơi xuống nước cách bờ không xa, với tài bơi lội của đội trưởng tiểu đội một, anh ta đã nhanh chóng lên bờ.  

 

“Lão Ngũ, cứu người!”  

 

Đội trưởng tiểu đội một cởi dây thừng trên hông xuống, cột một đầu lên gốc cây, đầu kia ném xuống sông.  

 

Advertisement

Nhân viên hộ tống ở gần sợi dây thừng nhất bơi qua, vớt sợi dây từ trong nước ra, bơi nhanh về phía Tần Minh.  

 

Sau đó buộc sợi dây thừng vào cánh tay Tần Minh, rồi ra hiệu kéo vào bờ.  

 

Đội trưởng tiểu đội một lập tức kéo mạnh dây thừng.  

 

Những nhân viên hộ tống khác cũng không nhàn rỗi, nhân lúc này đẩy đám người Thấm Nhi đến bên cạnh sợi dây.  

 

Mấy phút sau, đám người Cửu công chúa cuối cùng cũng được kéo lên bờ.  

 

Lúc này quần áo và đầu tóc của Cửu công chúa đều ướt sũng, nhìn càng thêm nhếch nhác.  

 

Khi hai chân lần nữa bước lên mặt đất kiên cố, trong lòng Cửu công chúa mới yên tâm.  

 

Nhưng bọn họ còn chưa kịp tìm chỗ trú mưa sửa sang lại bản thân, phía xa đã truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn.  

 

Đội trưởng tiểu đội một lau nước sông trên mặt, trèo lên một cây to bên cạnh, sắc mặt thay đổi nói: “Không hay rồi, là thủy tặc!”  

 

“Bọn chúng còn dám tới sao?”  

 

Bây giờ Tần Minh vô cùng căm hận bọn thủy tặc, lập tức rút thanh đao bên hông ra.  

 

Ba thị vệ khác cũng vậy.  

 

“Bọn chúng có bao nhiêu người?”  

 

Cửu công chúa vuốt tóc, nhìn về phía đội trưởng tiểu đội một.  

 

“Hình như có hơn ba mươi người”, đội trưởng tiểu đội một đáp.  

 

“Vậy đội trưởng Tần không cần ra tay, Thấm Nhi, Thúy Nhi, hai người đi giải quyết đi, nhớ là phải giải quyết nhanh gọn!”  

 

Cửu công chúa hờ hững nói.  

 

“Vâng!”  

 

Thấm Nhi và Thúy Nhi đáp, mỗi người rút ra một con dao găm từ trên đùi, lao về phía Bắc.  

 

“Bọn chúng có hơn ba mươi người đấy...”  

 

Đội trưởng tiểu đội một ở trên cây cho rằng Cửu công chúa nghe lầm, đang định nhắc nhở lần nữa, một giây sau, anh ta gắng gượng nuốt những lời kế tiếp lại.