Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2972




Nếu y không cố gắng xây dựng các công trường ở Kim Phi, nuôi sống nhiều người như vậy, lại còn trả tiền công cho các nhân viên hộ tống và công nhân cao thế kia, làm sao các nhân viên hộ tống sẽ sẵn sàng theo y vào sinh ra tử?

Nếu Kim Phi không cố gắng tiêu diệt thổ phỉ ở Xuyên Thục, tích lũy danh tiếng, chính quyền ở Xuyên Thục sao có thể ổn định như thế này được?

Cũng may Xuyên Thục cách kinh thành khá xa, lại có Khánh Quốc công ở trong triều, chờ các quyền quý nơi kinh thành biết được, Kim Phi đã xong việc rồi.

Sau đó, y lại cứu được Trần Cát, nhận được sự tin tưởng tuyệt đối từ ông ta, rồi Cửu công chúa nắm giữ quyền hành trong triều, các quyền quý mới không nói gì.

Thật ra các hào tộc nơi địa phương tích lũy danh tiếng, vẫn là một chuyện khá cấm ky.

Hồng Nhị cũng bị A Mai tát một cái cho ngơ người, nói vậy không khác gì tự mình đưa dao cho Đường Tiểu Bắc siết cổ.

Hồng Đào Bình cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, nhận ra được sự nghiêm trọng của sự việc, hiểu được bây giờ bản thân không nên đối đầu với Đường Tiểu Bắc.

“Phu nhân Tiểu Bắc, Nhị thúc của ta nói năng không lựa lời, người là đại nhân, đừng chấp nhặt với thúc ấy!”

Hồng Đào Bình hành lễ với Đường Tiểu Bắc, khom người cúi xuống: “Chúng ta đã nhận ra được sai lầm của mình, sau khi trở về, ta nhất định sẽ phạt thật nặng!”

“Hồng công tử, chuyện to như vậy, ngươi nghĩ rằng nói một câu trở về sẽ phạt nhẹ nhàng như vậy, là có thể giải quyết được sao?”

“Vậy phu nhân Tiểu Bắc muốn xử lý thế nào ạ?” Hồng Đào Bình khom người nói.

“Thứ nhất, từ nay trở đi ta không muốn nhìn thấy lão ta ở xưởng đóng thuyền một lần nào nữa, cũng không cho phép lão được liên quan tới việc gì của xưởng đóng thuyền!”

Đường Tiểu Bắc giơ một ngón tay.

Hồng Nhị nghe thấy, không kiềm được mà nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn không dám nói gì.

Thà mất quyền còn hơn hơn mất mạng.

Nhưng Hồng Đào Bình lại không vui: “Phu nhân Tiểu Bắc, Nhị thúc vẫn luôn giúp ta xử lý xưởng đóng thuyền này, nếu người đuối thúc ấy đi, ai sẽ giúp ta?”

“Đó chính là điều thứ hai.”

Đường Tiểu Bắc giơ ngón tay thứ hai lên: “Hồng công tử, xét tới biểu hiện của ngươi từ trước tới nay, ta thấy rằng ngươi không thích hợp làm người phụ trách xưởng đóng thuyền, cho nên sau này ngươi chỉ cần làm những việc liên quan tới bên kỹ thuật là được, còn về những phần khác, ta sẽ sắp xếp người khác tới tiếp quản!”

“Không được!" Hồng Nhị vội nói: “Xưởng đóng thuyền phải là của nhà họ Hồng!”

Đường Tiểu Bắc nói thì dễ nghe, sắp xếp người giúp Hồng Đào Bình xử lý những chuyện lặt vặt, nhưng thực chất là đang cướp quyền.

Nếu làm như vậy, sợ răng không được bao lâu, xưởng đóng thuyền sẽ chẳng còn liên quan gì tới nhà họ Hồng nữa.

Với thân phận của Đường Tiểu Bắc mà lại đi tranh cãi với một quản gia nhỏ cũng hơi khó coi.

Lúc này Khánh Mộ Lam đứng ra, quát lên: “Câm miệng, ở đây không có phần cho ngươi nói, còn dám ồn ào, ta rút lưỡi ngươi ra đấy!”

Hồng Đào Bình vốn dĩ cũng không thích thú cái chức quản lý kia, mặc dù trong lòng không vui, nhưng thấy Đường Tiểu Bắc kiên quyết như vậy, anh ta gật đầu rồi nói: “Được, ta đồng ý!"

Vậy ta sẽ nói tới chuyện thứ ba

Đường Tiểu Bắc lại duỗi thêm một ngón tay ra: “Xưởng đóng thuyền cũng là đơn vị quân sự, hành vi lần này của Hồng Nhị có thể nói là khá nặng, theo quy định, đánh hai mươi trượng!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!