“Tiên sinh, ngài muốn ngồi phi thuyền lên trời ư? Không được, phi thuyền quá nguy hiểm!"
Lão Ưng còn chưa lên tiếng, Thiết Chùy đã không đồng ý trước rồi.
"Sao vậy, ngươi không tin kỹ thuật của Lão Ưng à?" Kim Phi hỏi ngược lại.
Lão Ưng nghe vậy, cũng nhíu lông mày, nhìn Thiết Chùy với vẻ mặt khó chịu.
"Tiên sinh, ý ta không phải vậy..."
Thiết Chùy nói: "Chuyện tới nước này ta cũng không giấu ngài nữa, mấy ngày gần đây, bọn ta phát hiện mấy nhóm người khả nghỉ, mặc dù không. chắc bọn họ có phải thích khách không, nhưng cũng không thể hoàn toàn loại bỏ khả năng này!"
"Phát hiện người khả nghi?"
Ngụy Đại Đồng nghe vậy không khỏi kinh sợ, sau đó bèn khuyên: "Tiên sinh, đã như vậy, hay là chúng ta đừng đi nữa?"
Đùa gì vậy, người đề nghị nghỉ ngơi ở đây là ông ta, cũng là ông ta đề nghị ngồi phi thuyền, nếu trong quá trình này Kim Phi gặp chuyện ngoài ý muốn, ông ta có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
"Kẻ ám sát còn có thể mọc cánh bay lên phi thuyền được cơ à?" Kim Phi không thèm bận tâm.
"Tiên sinh, chỉ sợ là bọn họ còn giấu chim ưng thôi." Thiết Chùy nói: "Ngài và Ngụy đại nhân cũng chưa từng học khóa huấn luyện nhảy dù, một khi bị chim ưng tấn công hoặc là gặp chuyện bất trắc thì rất nguy hiểm!"
"Vậy thì thi hành phương án số bảy!" Kim Phi lạnh giọng nói.
"Phương án số bảy?"
Thiết Chùy sửng sốt một lúc, sau đó ánh mắt sáng lên, gật đầu đồng ý: "Vâng!"
Lão Ưng sửng sốt một lúc, sau đó cũng hiểu ra.
Chỉ có Ngụy Đại Đồng vẫn chưa hiểu rõ, ngơ ngác hỏi: "Các ngươi đang nói gì vậy?"
"Ngụy đại nhân, ngài đi cùng chúng ta thì biết ngay!" Kim Phi khẽ mỉm cười, xoay người đi về phía lầu.
Ngụy Đại Đồng mặc dù cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn vào theo.
Cách đó hơn bảy trăm thước, ở một nơi khó thấy trong đống đá, đang có một kẻ ám sát nấp ở trong đó, nhìn chăm chằm vào căn lều ở xa.
Khác với những kẻ ám sát khác, trong tay người này có một chiếc kính viễn vọng.
Bây giờ kỹ thuật làm thủy tinh ngày càng phát triển, kính viễn vọng đã không còn hiếm hoi như trước, rất nhiều đại đội trưởng, trung đội trưởng của nhân viên hộ tống có, thậm chí một ít đội trưởng tiểu đội lập được công cũng có.
Cũng giống cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, số lượng một khi đã nhiều, khó tránh khỏi xuất hiện tình huống đánh rơi và bị cướp.
Chiếc kính viễn vọng trong tay kẻ ám sát này, là do bọn chúng theo dõi một trung đội trưởng của nhân viên hộ tống, thừa dịp lúc đối phương nghỉ phép, một mình về quê, ám sát trung đội trưởng đó rồi giành lấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!