Ngụy Đại Đồng cảm thán: "Tiên sinh đã từng nói, lực lượng quần chúng là vô cùng vô tận, hiện giờ cuối cùng ta cũng đã cảm nhận được! Nếu không có bọn họ, Ngụy Đại Đồng ta có tài đức gì, mà có thể xây dựng được nhiều mương nước như vậy trong chưa đến một năm chứi"
Sau khi cảm thán xong, ông ta vẫn không quên nịnh nọt một cái: "Đương nhiên, có thể có quy mô như thế, hoàn toàn bởi vì tiên sinh và bệ hạ quan tâm dân tình, bây giờ quần chúng đều khen ngợi từ xưa đến nay, tán tiên sinh và bệ hạ chính là Hoàng đế thánh minh nhất và..."
Nói đến đây, Ngụy Đại Đồng đột nhiên dừng một chút. Bởi vì bách tính nói là Hoàng đế và Hoàng hậu.
Cửu công chúa là Hoàng đế, vậy hoàng hậu là ai không nói cũng rõ.
Bây giờ chuyện xưa của Kim Phi và Cửu công chúa gần như đã nổi tiếng, không ít dân chúng đều bàn tán về việc này lúc uống trà uống rượu, còn nói đùa nói Kim Phi là vị nam Hoàng hậu đầu tiên từ trước đến nay, cũng là nam nhân lợi hại nhất từ trước tới nay.
Bởi vì Kim Phi là nam nhân đầu tiên để Hoàng đế làm tiểu thiếp!
Mặc dù Ngụy Đại Đồng biết đây chỉ là lời nói đùa của bách tính, với tính cách của Kim Phi, cho dù biết cũng chưa chắc sẽ tức giận, nhưng ông ta có ngốc cũng sẽ không nói chuyện này ngay trước mặt Kim Phi.
Thế là ông ta nhanh chóng sửa lời: "Dân chúng đều khen ngợi, từ trước đến nay, tiên sinh và bệ hạ chính là Hoàng đế và quốc sư thánh minh nhất!"
"Bọn họ cũng là dân chúng tốt nhất khắp thiên hạ!" Kim Phi cũng cảm thán theo.
Lúc đầu y thực hiện công cuộc ra công cứu giúp, chỉ vì thương cho dân chúng Xuyên Thục, không muốn bọn họ chết đói trong cái lạnh.
Năm ngoái sau khi Cửu công chúa áp dụng chính sách mới, thuế má của dân chúng Xuyên Thục nhẹ hơn phân nửa, vừa không có gia tộc quyền thế, thổ phỉ doạ dẫm, bắt chẹt, thu nhập tăng lên rất nhiều.
Mặc dù còn chưa đến mức cơm no áo ấm, nhưng tình trạng người chết đói đã giảm đi rất nhiều.
Công cuộc ra công cứu giúp nói trắng ra là cho dân chúng một miếng cơm ăn, theo lý thuyết, hiện tại dân chúng có lương thực dự trữ, người đi tham gia công cuộc ra công cứu giúp sẽ giảm bớt rất nhiều mới đúng, nhưng là trên thực tế, dân chúng tham gia công cuộc ra công cứu giúp càng ngày càng nhiều.
Đặc biệt là năm ngoái, vào hai tháng rảnh rỗi sau ngày mùa thu hoạch, gần như hơn một nửa dân chúng Xuyên Thục chủ động tham dự vào các loại hạng mục công cuộc ra công cứu giúp.
Trong đó có không ít dân chúng giống như Ngụy Đại Đồng nói, hoàn toàn không cần tiền công, chỉ cần nuôi cơm là được.
Có một số gia đình điều kiện tốt, thậm chí không ăn cơm, tự mình mang lương khô đến.
Kim Phi cảm thán xong, đột nhiên hỏi: "Trong này chắc không thể thiếu công lao của Trần Văn Viễn nhỉ?"
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!