Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2630




Nghĩ đến đây, người trinh sát không còn sợ hãi nữa mà kiên quyết đứng dậy, kiên quyết nhảy về phía bức tường đá.

Nhưng mới vừa đi được hai bước, lại một mũi tên khác bay ra khỏi tường đá, chân còn lại của trinh sát cũng bị bắn trúng!

Bây giờ trinh sát này thậm chí còn không thể nhổm người dậy.

Nhưng anh ta vẫn không bỏ cuộc, chống hai tay xuống đất, bò về phía bức tường đá, phía sau để lại một vết đỏ tươi trên tuyết.

Vút!

Một mũi tên khác bay tới, cánh tay trái của người trinh sát bị ghim thẳng xuống đất.

Người trinh sát chưa kịp rút mũi tên ra thì một mũi tên khác bay tới, cánh tay phải của anh ta cũng bị mũi tên ghim xuống đất!

Kênh Hoàng Đồng, sau khi đội cảm tử xuất phát, Kim Phi và nhóm Trương Lương bước lên công sự, chờ đợi kết quả cuối cùng.

Sau khi người lính trinh sát đầu tiên bị bắn chết, bọn họ đã phát hiện.

Nhưng giống như người trinh sát thứ hai, trong lòng bọn họ vẫn có chút hy vọng xa vời, hy vọng người Đảng Hạng chỉ phát hiện người trinh sát đầu tiên, muốn chờ xem.

Giờ đây, chút may mắn cuối cùng trong lòng họ cũng đã tan vỡ.

“Tiên sinh, tìm được kẻ bắn tên rồi, là thần tiễn Đảng Hạng!”

Hầu Tử giơ kính viễn vọng nói: “Hắn ở cạnh đống lửa thứ ba ở góc tây bắc của bức tường đá!”

Hiện giờ trời đã tối rồi, lúc lính trinh sát thứ nhất bị bắn chết, Kim Phi và những người khác thậm chí còn không nhìn thấy mũi tên đến từ đâu.

Sau đó thần tiễn lại bắn liên tiếp bốn mũi tên, Hầu Tử cuối cùng cũng tìm được vị trí của hắn.

Thần tiễn cũng giống người thuần hóa chim ưng, có một chiếc mũ và trang phục đặc biệt, Hầu Tử đã nhìn thấy trang phục của hắn.

“Phóng tên lệnh, bảo các huynh đệ còn lại nhanh chóng rút về!” Kim Phi gằn giọng nói.

Tuy rằng y không biết nhiều về thảo nguyên, nhưng cũng đã nghe nói về kỹ năng bắn cung của những thần tiễn.

Người bắn cung giỏi phải có thị lực tốt.

Cho nên Kim Phi hiểu được, lần ẩn nấp này đã hoàn toàn thất bại!

Thừa dịp hai trinh sát cuối cùng vẫn còn cơ hội, lựa chọn sáng suốt nhất là rút lui càng sớm càng tốt.

Trương Lương lần này không phản bác Kim Phi, mà vẫy tay về phía sau.

Tuýt!

Với một tiếng rít sắc bén, một mũi tên lệnh màu vàng nổ tung giữa không trung.

Đây là tín hiệu rút lui trước khi đội cảm tử xuất phát, Hầu Tử đã giao hẹn với bọn họ.

Nhưng hai lính trình sát phía sau không những không rút lui kịp thời theo giao hẹn mà ngược lại còn không màng xông thẳng về phía tường đá, đi theo con đường hình chữ 2.

Trên thực tế, khi hai trinh sát phía sau thấy trinh sát thứ hai bị bắn vào đùi, họ biết rằng rất có thể mình đã bị phát hiện.

Trước khi nhìn thấy mũi tên lệnh, bọn họ còn đang tính toán chạy về, nhưng sau khi nhìn thấy mũi tên lệnh, họ hiểu rằng Kim Phi không hề vứt bỏ bọn họ, hai lính trinh sát lại không có suy nghĩ trở về nữa.

Thứ nhất, khả năng trốn thoát trở về tương đối thấp, thứ hai, bọn họ không muốn trở thành kẻ đào ngũ!

Cho nên bọn họ lựa chọn lao tới bức tường đá! Bức tường đá cách bọn họ chưa đầy hai mươi trượng, với tốc độ của trinh sát, chỉ mất hơn mười giây là có thể lao.tới.

Chỉ cần cho nổ tung bức tường đá là nhiệm vụ của họ đã hoàn thành!

Hình chữ Z là con đường được các trinh sát sử dụng trong huấn luyện để đối phó với việc bị cung nỏ ngắm bắn, đây cũng là lần đầu tiên thần tiễn gặp phải, hắn bắn liên tiếp hai mũi tên nhưng không trúng đích.

Trong lúc trinh sát đang chạy thật nhanh, anh ta còn để lộ túi thuốc nổ sau lưng, khi người phụ trách tình báo nhìn thấy thì ớn lạnh khắp người!

Hắn quay ra gầm lên với các binh lính Đảng Hạng: “Các ngươi còn đứng đực ra làm gì, mau bắn chết bọn chúng cho tai”