Khánh Hâm Nghiêu đã từng điều tra về Trần An Tiệp, thì chắc chắn Cửu công chúa đã từng điều tra.
“Lương huynh, ta nhớ trong quân Trấn Viễn có một ít quân đến từ đất Tần, huynh cho người đi tìm hiểu đi.”
Tiêu cục Trấn Viễn ở đất Tân đánh mấy tháng, thu về không ít tù binh, một ít tù binh thể hiện tốt, sau khi thông qua bài kiểm tra đã gia nhập quân Trấn Viễn.
Trong đó có một ít tù binh ban đầu là tướng cấp trung trong quân đội của Tần vương, chắc sẽ biết một ít về Trần An Tiệp.
“Được.” Trương Lương gật đầu, sau đó hỏi: “Tiên sinh, chúng ta có nên điều động một ít quân về phía Nam không?”
Trọng tâm phòng thủ vẫn luôn ở phía Bắc, đặc biệt là sau vụ oanh tạc núi Ô Đầu, quân phía Nam đã bị rút đi hơn phân nửa, bây giờ chỉ có hai trung đoàn làm nhiệm vụ ở phía Nam, ngộ nhỡ quân Tần vương đánh đến, hai trung đoàn này sẽ không ngăn cản được.
Mặc dù biết quân Tân Vương đi từ núi Ô Đầu đến còn phải mất vài ngày nữa, nhưng Kim Phi vẫn không dám khinh thường.
Suy nghĩ một hồi, y trả lời: “Điều động trung đoàn bảy và trung đoàn mười hai qua đó đi:
Đội hình tiêu chuẩn một trung đoàn của quân Trấn Viễn là một nghìn năm trăm người, hai trung đoàn này cộng thêm hai trung đoàn trước đó có khoảng ba ngàn sáu bảy trăm người, với lợi thế về địa hình, cho dù Trần An Tiệp có tấn công bất ngờ, cũng có thể kéo dài một thời gian.
“Hầu Tử, nên điều động đội trinh sát rồi.” Kim Phi nhìn Hầu Tử: “Để mắt đến quân Tân Vương và quân chỉnh chiến phía Nam, không được để cho bọn chúng lẻn qua!”
“Vâng!” sống lưng Hầu Tử thẳng tắp cúi chào, sau đó cùng Trương Lương rời đi.
Ước chừng nửa tiếng sau, trung đoàn bảy và trung đoàn mười hai đóng quân ở mỏ số ba bắt đầu di chuyển đến mỏ số bảy ở cực Nam kênh Hoàng Đồng.
So với trung đoàn bảy và trung đoàn mười hai thì trinh sát doanh dưới quyền Hầu Tử di chuyển nhanh hơn.
Trước đây vì có quá nhiều lính trinh sát của Tần vương, nên trinh sát doanh phải giảm phạm vi trinh sát, hầu hết lính trinh sát hiếm khi được nghỉ ngơi vài ngày.
Theo lệnh của Kim Phi, tất cả lính trinh sát lập tức hủy bỏ kì nghỉ, chia nhau lẻn vào trong núi từ hai đầu Nam Bắc.
Đội Chung Minh cấp dưới của Hàn Phong, cũng hành động, gửi tin tình báo từ khắp đất Tân về.
Tuy nhiên, thông qua trinh sát, bất kể là quân Tân Vương và quân chinh chiến của Nam của Đảng Hạng đều không có dấu hiệu đánh lén, mà phái đại quân, từ từ mà đi.
“Xem ra Trần An Tiệp và Lý Lăng Duệ muốn lợi dụng ưu thế về số lượng để giết chết chúng ta!”
Kim Phi buông tình báo sưu tầm trong tay xuống, nhìn phía Hầu Tử: “Có điều tra được, trong tay Lý Lăng Duệ có bao. nhiêu chim ưng không?”
Thấy Kim Phi hỏi như vậy, đám người Trương Lương cũng quay đầu nhìn.
Đây là vấn đề trước mắt mà bọn họ quan tâm nhất.
Nếu không phải cân nhắc đến chim ưng, Kim Phi đã sớm điều động phi thuyền.
Hai bên Nam Bắc của kênh Hoàng Đồng có rất nhiều thung lũng, quân Tân vương và quân chinh chiến phía Nam thường hành quân trong hẻm núi, đối mặt với phi thuyền chỉ có thể bị đánh bại, nhưng rất khó để chạy thoát.
“Không” Hầu Tử lắc đầu: “Bây giờ chim ưng là bí mật hàng đầu trong quân của quân trinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ bảo mật vô cùng chặt chẽ, gần đây ngay cả chuyện huấn luyện chim cũng hủy bỏ, các anh em đã ngồi xổm một ngày một đêm nhưng cũng không thấy con chim ưng nào bay ra ngoài!”
“Người thuần hóa chim thì sao?” Kim Phi hỏi tiếp: “Các ngươi thấy có bao nhiêu người thuần hóa chim ưng?”
Trên thảo nguyên, thuần hóa chim là một nghề và có quần áo chuyên dụng.
Nếu có thể xác nhận được vị trí và số lượng của người thuần hóa chim, cũng có thể ước chừng vị trí của chim ưng.
“Không thấy” Hầu Tử lắc đầu: “Không biết bọn họ đã giấu đi đâu, hoặc là đã đổi quần áo.”
Kim Phi nghe vậy, không biết phải làm sao. “Xem ra Lý Lăng Duệ đã học được rất nhiều.”