Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2593




“Vương gia, nếu Kim Phi tìm được biện pháp để đối phó với Hải Đông Thanh, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!”

Trần An Tiệp nói: “Nếu như ta là Vương gia, lúc này hẳn là đã sớm chuẩn bị, để tránh trường hợp giống như núi Ô Đầu, bị Kim Phi đánh cho trở tay không kịp!”

“Chuẩn bị cái gì?” Lý Lăng Duệ hỏi.

“Chuẩn bị tấn công kênh Hoàng Đồng!” Trần An Tiệp trả lời.

“Nói lâu như vậy, thì ra là chờ bổn vương ở chỗ này” Lý Lăng Duệ liếc nhìn Trần An Tiệp một cái.

Trước đó hẳn đã nhiều lần yêu cầu Trần An Tiệp gửi quân đến kênh Hoàng Đồng, cùng tấn công gọng kìm ở hai phía nam bắc với hẳn, nhưng đều bị Trần An Tiệp lấy đủ loại lý do để từ chối.

Bây giờ Trần An Tiệp lại phải xin hắn chủ động tấn công kênh Hoàng Đồng... Lý Lăng Duệ phải nhịn mấy lần mới có thể cưỡng lại được ý muốn ném Trần An Tiệp ra ngoài.

“Lục vương gia, trước đây là ta sai, ta nhận lỗi với ngài!”

Tư thế của Trần An Tiệp rất thấp, thậm chí không nói một tiếng bổn vương nào: “Ta đã phải trả giá cho sai lầm của mình, Vương gia ngài còn chưa nhìn thấy, trên núi Ô Đầu máu chảy thành sông...”

“Cho nên ngươi muốn để cho quân chinh chiến phía Nam của bổn vương máu chảy thành sông?” Lý Lăng Duệ cười khẩy.

“Vương gia, trước đây chúng ta có Hải Đông Thanh, lần này Kim Phi vội vàng tới đây, chắc chăn không mang theo nhiều khinh khí cầu, bây giờ là cơ hội cuối cùng để chúng ta đối phó với Kim Phil”

Trần An Tiệp nói: “Nếu để Kim Phi điều động bổ sung một lượng lớn khinh khí cầu và phi thuyền tới đây, đến lúc đó cho dù hắn dùng một chiếc khinh khí cầu để đổi lấy một con Hải Đông Thanh thì chúng ta cũng không thể thẳng được hän!”

Lý Lăng Duệ nghe vậy thì nhíu mày.

Mặc dù hän có ý kiến với Trần An Tiệp nhưng hẳn cũng biết rằng Trần An Tiệp đang nói thật.

Bây giờ có thể thật sự là cơ hội cuối cùng để đối phó với Kim Phi.

Nhưng Trần An Tiệp lại nói rõ ràng là muốn dùng quân chinh chiến phía Nam làm bia đỡ đạn, điều này khiến cho Lý Lăng Duệ vô cùng khó chịu, cho nên hắn vẫn không trả lời.

Trần An Tiệp biết suy nghĩ của Lý Lăng Duệ nên chủ động bày tỏ quan điểm của mình: “Lục vương gia, lúc ta rời khỏi núi Ô Đầu, đã ra lệnh cho phó tướng tập hợp người và ngựa, chắc là có thể tập hợp được hơn mười nghìn người.

Chỉ cần vương gia đồng ý, ta lập tức trở về dẫn hơn mười nghìn người phía nam của kênh Hoàng Đồng!”

Mặc dù cuộc ném bom của phi thuyền rất tàn bạo, nhưng dù sao thì số đạn dược mà nó mang theo cũng có hạn, không thể nào cày nát núi Ô Đầu thêm một lần nữa, cho nên rất nhiều quân của Tân vương vẫn còn sống sót.

Trước đó, Trần An Tiệp đã để lại rất nhiều thức ăn và cỏ trong mấy cái hang động dưới chân núi, đủ để nuôi sống quân 'Tân vương còn sống sót trong một thời gian.

Lý Lăng Duệ nghe thấy Trần An Tiệp nói như vậy thì cũng hơi động lòng: “Ngươi chỉ có hơn mười nghìn người, có thể ngăn cản Kim Phi được không?”

“Lục vương gia, bây giờ chúng ta không còn đường lui nữa rồi, ngươi yên tâm, cho dù có chôn hơn mười nghìn người ở kênh Hoàng Đồng thì lần này bổn vương cũng sẽ không lùi một bước!"

Trần An Tiệp nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngoại trừ hơn mười nghìn người ở núi Ô Đầu, trước khi bổn vương tới còn phái người đi quận Đồng An để điều động binh lính và ngựa, chậm nhất là mười ngày nữa, bổn vương có thể huy động được một đội ngũ với năm chục nghìn người, chắc chắn không để cho Kim Phi chạy thoát khỏi kênh Hoàng Đồng!”

Vì để giết Kim Phi, lần này trước khi đến đây, Tân vương đã ban cho Trần An Tiệp quyền hạn rất lớn.

Dựa vào binh phù mà Tân vương ban cho, Trần An Tiệp có thể điều động được quân đội từ ba quận ở biên giới mà không cần đến sự chấp thuận của Tân vương!

Lý Lăng Duệ nghe vậy thì càng động lòng.