Không còn cách nào khác, Tân vương không thể đánh bại được tiêu cục Trấn Viễn, cũng không thể đánh bại được người Đảng Hạng.
'Tân vương thực sự không dám đắc tội với Đảng Hạng.
Bằng không, Lý Lăng Duệ thực sự phái quân tấn công đất Tân, Tân vương sẽ không còn chỗ khóc nữa.
"Vị huynh đệ này, đừng tức giận, cũng đừng nói những lời tức giận, Thái tử điện hạ thực sự đã ra tiền tuyến kiểm tra rồi."
Quan chỉ huy nở nụ cười nói: "Nhưng thái tử điện hạ trước. khi khởi hành có để lại một lá thư, nhờ ta gửi cho Lục vương giai"
Nói xong, hắn lấy từ trong ngực ra một phong thư đưa cho trinh sát.
Trinh sát lạnh lùng hừ một tiếng, kiểm tra xác nhận phong ấn trên thư đứng là con dấu của Trần An Tiệp, lúc này mới rời đi, lại vượt núi băng đèo, vòng qua kênh Hoàng Đồng trở về doanh trại Đảng Hạng.
Mặc dù không gặp được Trần An Tiệp, nhưng có lá thư này, khi trở về hẳn cũng coi như là có lời giải thích.
Trong một căn lều cách đó không xa, một đôi mắt đang quan sát trinh sát Đảng Hạng rời đi qua khe hở trên tấm rèm.
Trinh sát đoán không sai, thực ra Trần An Tiệp căn bản không đi tiền tuyến kiểm tra gì, chỉ là không muốn gặp sứ giả Đảng Hạng mà thôi.
Trong bức thư này, Trần An Tiệp lại lần nữa nhấn mạnh với Lý Lăng Duệ răng, Kim Phi là kẻ thù chung của hai bên, đồng thời giải thích răng việc lắp đặt máy bắn đá ở trên núi Ô Đầu cũng là để chặn hoàn toàn đường rút lui và tế của Kim Phi, đảm bảo mức độ lớn nhất là giết chết Kim Phi ở kênh Hoàng Đồng.
Cuối thư, Trần An Tiệp còn đảm bảo, Tân vương đang tiếp tục điều động binh mã và quân nhu phẩm, đợi khi nhóm quân tiếp viện đến sẽ lập tức phối hợp với Lý Lăng Duệ, phát động
công tấn công kênh Hoàng Đồng.
Đến lúc đó, cho dù có xảy ra sự cố gì, núi Ô Đầu cũng sẽ có đủ nhân lực để canh giữ phía sau, không cho Kim Phi có bất cứ cơ hội nào để đột phá vòng vây.
Thật ra Lý Lăng Duệ cũng lo lắng rằng Tân vương không đủ nhân lực, không thể đánh hạ được kênh Hoành Đồng, ngược lại còn làm mất núi Ô Đầu, để Kim Phi chạy thoát.
Sau khi nhận được thư của Trần An Tiệp, buồn bực một lúc sâu, chỉ có thể tiếp tục phá người thúc giục Trần An Tiệp.
Trần An Tiệp cũng viết thư lại nói rằng sẽ thúc giục Tân vương.
Nhưng Lý Lăng Duệ không biết rằng, Trần An Tiệp căn bản không hề nói chuyện này với Tân vương.
Hản làm như vậy, chỉ là muốn Lý Lăng Duệ không chờ được mà ra tay trước thôi.
Lý Lăng Duệ muốn để Trần An Tiệp trở thành bia đỡ đạn và tiền đạo, Trần An Tiệp cũng vậy.
Lương thảo cung cấp cho Đảng Hạng ở quá xa, Trần An Tiệp không tin quân chỉnh chiến phía nam Đảng Hạng có thể chống lại được mình.
Không ai trong ba bên muốn ra tay trước, do đó cứ như vậy rơi vào tình thế đi
Làng Tây Hà.
Sau tin chiến trận lần trước, Cửu công chúa không còn nhận được tin tức của Kim Phi nữa, nhưng lại có tin tức từ bộ Hậu cần truyền đến, Tân vương đã phái quân đi phong tỏa mọi con đường phía trước Hi Châu.
Cửu công chúa lập tức ý thức được có thể sẽ có chuyện xấu, vừa cố gảng điều động tân binh, vừa ra lệnh cho Tiểu Ngọc đi tìm hiểu tin tức.
Vì thế, Cửu công chúa còn phái người tới Giang Nam gọi Hàn Phong trở về.
Nhưng lần này Tần vương không chỉ sử dụng những gián điệp tinh nhuệ nhất mà còn nhận được sự giúp đỡ từ các phiên vương khác.
Những mưu sĩ và các tử sĩ do đám phiên vương tích lũy lại cũng không phải người hiền lành gì, cứ thế phòng bị đất Tân đến giọt nước cũng không lọt được, không những người do Hàn Phong phái đến không thể xâm nhập vào được mà ngay cả các mật thám trước đó đã được giăng ra đều bị người †a nhổ bỏ!