Quân chinh chiến phía Nam và quân Tân Vương rõ ràng là muốn kéo dài cuộc chiến, vây hãm chặt quân Thục ở kênh Hoàng Đồng, lần này Kim Phi không hề giấu giếm sự thật với Cửu công chúa, ngay lập tức sai Hầu Tử phái lính trinh sát mang bồ câu đưa thư, trèo đèo lội suối tránh núi Ô Đầu, cầu cứu Cửu công chúa.
Hầu Tử hai ngày này cũng không hề rảnh rỗi, liên tục lôi kéo mấy phi công bay đi chơi đùa khinh khí cầu cùng thùng dầu hỏa, hy vọng lần sau một đòn giết sạch Hải Đông Thanh của quân địch.
Kim Phi vô cùng coi trọng việc này, hơn nữa đây là lĩnh vực sở trường của anh ta, cho nên xác nhận đã khống chế được vấn đề tinh thần binh sĩ, sau khi binh sĩ trinh sát yêu cầu trợ giúp cũng đã xuất phát, Kim Phi tìm Hầu Tử, ngay lập tức chui vào phòng thực nghiệm tạm thời.
Hầu Tử và phần lớn phi công đều ở trình độ xóa nạn mù chữ, nên cho bọn họ ra trận giao chiến thì không thành vấn đề, nhưng cho bọn họ đi làm thử nghiệm, cho dù đây là thử nghiệm độ khó cũng không cao, nhưng vẫn khiến họ có loại cảm giác không biết xuống tay từ đâu như cũ.
Một đám người bận rộn làm việc mấy ngày, nhưng cuộc. thử nghiệm lại không có tiến triển nào lớn.
Sau khi Kim Phi gia nhập, cũng không ngay lập tức đi nghiên cứu khinh khí cầu, mà là chế tác một cái đồng hồ nước tương đối tỉnh vi trước tiên.
Ở Đại Khang không có đồng hồ, công cụ tính toán thời gian là bóng mặt trời.
Tuy nhiên, đồng hồ mặt trời có thể ghi lại những khoảng thời gian tương đối dài như giờ, nhưng nó không thể ghi lại những khoảng thời gian ngắn như phút và giây.
Đồng hồ nước do Kim Phi chế tác chính là chế tác đặc biệt để ghi lại những khoảng thời gian ngắn.
“Hầu Tử, ngươi sắp xếp người lại đi núi Ô Đầu một chuyến, ghi lại tốc độ bay của Hải Đông Thanh!”
Kim Phi đưa đồng hồ nước cho Hầu Tử: “Ta muốn biết Hải Đông Thanh bay một dặm cần bao nhiêu giọt nước.”
“Vâng!” Hầu Tử nhanh chóng đón lấy đồng hồ nước.
Hải Đông Thanh mỗi ngày đều được thả ra bay một hi bay cao, nên lính trinh sát không cần đến quá gần núi Ô Đầu, chỉ cần tìm được khe núi bay lên đó là có thể nhìn thấy rõ ràng Hải Đông Thanh.
Cho nên nhiệm vụ này tính an toàn rất cao.
Đợi đến sau khi lính trinh sát mà Hầu Tử sắp xếp rời đi, Kim Phi mới bắt đầu bắt tay vào thử nghiệm khinh khí cầu.
Cùng với sự tham gia của Kim Phi, tiến độ thử nghiệm nhanh chóng cải thiện, chỉ cần thời gian vài ngày, Kim Phi đã sửa biến ra một loại khinh khí cầu hoàn toàn mới, còn làm ra một dây dẫn thuốc nổ mới.
Khinh khí cầu mới có kích thước nhỏ hơn, khả năng chịu tải không cao, nhưng tốc độ cất cánh bay lên nhanh hơn, Kim Phi còn lắp đặt một chỗ để đặt túi thuốc nổ bên trong túi bóng khí của khinh khí cầu.
Sở dĩ lần trước không giết được Hải Đông Thanh là vì sau khi lính trinh sát đốt thùng dầu hỏa, túi bóng khí của khinh khí cầu đã chặn sóng xung kích và ngọn lửa thay cho Hải Đông Thanh, chẳng qua là đâm ngã Hải Đông Thanh mà thôi, chứ không gây ra thiệt hại quá lớn.
Nếu như đặt túi thuốc nổ vào trong túi bóng khí, sau khi cho nổ tung túi thuốc nổ, túi bóng khí cũng sẽ phát nổ, Hải Đông Thanh nằm phía trên túi bóng khí, cũng sẽ trực tiếp chịu sức mạnh tạo ra từ vụ nổ.
Tuy nhiên, thời điểm phát nổ cần phải được lựa chọn kỹ càng, nếu cho nổ sớm quá hoặc quá muộn thì đều không có tác dụng, cho nên Kim Phi đã chế tạo ra một loại dây dẫn thuốc nổ mới.
Tốc độ cháy của dây dẫn mới chính xác hơn, đợi đến lúc lính trinh sát đo lường tính toán được tốc độ bay của Hải Đông Thanh, phi công điều khiển khinh khí cầu có thể căn cứ vào khoảng cách của Hải Đông Thanh phối hợp cùng với đồng hồ nước để lựa chọn thời điểm châm thuốc nổ, vào thời điểm Hải Đông Thanh đến gần như vậy có thể đảm bảo mức độ an toàn cao nhất, thì cho nổ gói thuốc nổ.