Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2409




"Không phải đã nói rồi sao, bất kể là con trai hay con gái, †a đều thích!" Kim Phi sờ mặt Quan Hạ Nhị, bất lực trả lời.

Trước khi mang thai, Quan Hạ Nhi đã hỏi câu hỏi này không chỉ một lần, đến bây giờ sắp sinh rồi vẫn đang hỏi.

"Ta thích con trai!" Quan Hạ Nhi dựa vào trong ngực của Kim Phi, trên mặt tràn đầy hạnh phúc.

Thời đại phong kiến chú trọng thứ tự già trẻ, cô là vợ cả của Kim Phi, nếu như này sinh con trai đầu lòng cho Kim Phi coi như là con trai trưởng, vậy thì coi như là sứ mệnh làm vợ của Kim Phi cô đã hoàn thành rồi.

Cho nên Quan Hạ Nhi rất coi trọng đứa trẻ này.

Trước đây sự chú ý của Quan Hạ Nhi đều tập trung vào Kim Phi, nhưng từ sau khi mang thai, phần lớn sự chú ý của Quan Hạ Nhi đều chuyển sang đứa trẻ vẫn còn chưa ra đời này.

Điều này được thể hiện rõ ràng nhất trong chế độ ăn uống.

Quan Hạ Nhi đã quen tiết kiệm, cho dù bây giờ Kim Phi có năng lực thì cô cũng không muốn ăn cái này cái kia, nhưng từ khi nghe Ngụy Vô Nhai nói rằng ăn uống tốt hơn sẽ khiến đứa trẻ sau khi sinh ra sẽ khỏe mạnh hơn, Quan Hạ Nhi dường như đã thay đổi, đã để ý hơn trong việc ăn uống.

Có lẽ là vì thể trạng, sau khi Quan Hạ Nhi vượt qua giai đoạn thèm ăn ban đầu thì không thích ăn thịt nữa, cảm thấy rất ngấy, nhưng vì đứa bé, cô buộc mình phải ăn thịt mỗi ngày, mang thai còn chưa được nửa năm, cả người đã béo hơn so với trước khi mang thai một vòng.

Trước đây cô thực sự quá gầy, béo lên một vòng thực ra thì cũng không lộ béo, ngược lại càng gợi cảm hơn, Kim Phi thực sự rất hạnh phúc.

Nhưng suy nghĩ đến việc làm như vậy dễ dẫn đến thai nhi quá lớn, nên Kim Phi đã nhiều lần thuyết phục Quan Hạ Nhị, bảo cô ăn ít lại.

Dẫu sao, điều kiện y tế ở thời đại này quá lạc hậu, nếu thai nhi thực sự quá lớn thì việc sinh nở sẽ rất phiền toái, rất dễ khó sinh.

Liên quan đến đứa bé, Quan Hạ Nhi vốn luôn ngoan ngoãn lại không quan tâm đến lời nói của Kim Phi, cái gì nên ăn thì vẫn ăn, Kim Phi không còn cách nào khác, chỉ có thể đến tìm Ngụy Vô Nhai để Ngụy Vô Nhai đến cảnh báo Quan Hạ Nhi.

Thủ đoạn này thực sự có tác dụng, Quan Hạ Nhi rất tin tưởng Ngụy Vô Nhai, từ ngày đó trở đi, cô dần dần giảm ăn thịt, cân bằng chế độ ăn uống.

Đêm hôm đó, hai vợ chồng nói chuyện gia đình rồi ôm nhau ngủ.

Ở cùng với Quan Hạ Nhi là thời gian mà Kim Phi thoải mái nhất, ngủ rất say, cho đến khi Nhuận Nương đến gõ cửa, Kim Phi mới tỉnh lại từ trong mộng.

Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy trời vẫn còn tối, nhưng Kim Phi vẫn ngồi dậy.

Quan Hạ Nhi cũng ngồi dậy định đứng dậy giúp Kim Phi mặc quần áo nhưng lại bị Kim Phi giữ lại.

"Nàng đừng chuẩn bị nữa, ta cũng đâu phải đứa trẻ, ngay cả quần áo cũng không biết mặc."

Lúc vừa mới đến thế giới này, Kim Phi không thoải mái khi mặc quần áo, nhưng bây giờ lại rất thành thạo, không đợi Quan Hạ Nhi xuống giường, Kim Phi đã mặc quần áo chỉnh tề mở cửa phòng rồi.

Nhuận Nương vẫn đang đợi ở cửa, thấy Kim Phi, vội vàng nói: "Đương gia, nữ công nhân núi Thiết Quán đến rồi, tiểu đoàn Thiết Hổ cũng đã tập hợp xong, Thiết Chùy bảo ta đến gọi chàng."

"Biết rồi! Bây giờ ta sẽ qua đó."

"Vậy ta cũng về thu dọn đồ đạc." Nhuận Nương gật đầu, chuẩn bị về thu dọn đồ đạc.

"Nhuận Nương, lần này nàng đừng đi nữa." Kim Phi dừng bước nói: "Hạ Nhi sắp sinh rồi, ta không ở nhà, nàng là người thân thiết với cô ấy nhất, hãy ở lại chăm sóc cô ấy đi."

Lần trước tới thành Du Quan, Kim Phi tự tin có thể bảo vệ được thành, cho nên Nhuận Nương muốn đi theo, y cũng không phản đối.

Nhưng lần này đến Hi Châu, số lượng quân địch đông gấp mấy lần phe mình, lại chiếm địa thế đắc địa, hơn nữa còn có cung nỏ hạng nặng và máy bản đá, trong lòng Kim Phi hơi không chắc chắn.